Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 126: Giải Cứu

Chương trước
Chương sau
Giọng nói hùng hồ kia, lần nữa vang lên từ trên không trung

-         Các ngươi tu luyện tà thuật, đã hại chết không biết bao nhiêu sinh linh vô tội rồi, nay còn cùng nhau bày mưa sâu kế bẩn nhằm tước đoạt đạo thuật của người ta.

Nói tới đó, âm thanh của người nọ dường như tập trung lên người tên thầy tà, khiến hắn có cảm giác dường như từ trên cao có cả ngọn núi đè xuống thần thức mình

-         Với đạo thuật của ngươi, chẳng lẽ không biết căn cốt của cô gái nằm dưới đất kia là ai hay sao, mà còn dám tính chuyện rút hồn phách để tăng tu vi cho mình, lại còn dùng tim và đầu của người ta để luyện tà thuật.

 

Tên thầy tà bị hỏi đúng tim đen nên ú ớ, chưa biết trả lời thế nào, bởi hắn sao lại không biết căn cốt của Huyền Tiên là ai, chính vì biết nên mới lợi dùng vô hồn phách của cô để tăng tu vi, chứ chỉ dựa vô linh lực hiện nay của Huyền Tiên cũng chưa khiên hắn phải động tâm bày bố nhiều chuyện tới vậy. Hơn nữa, muốn dùng tim và đầu của cô để gia cố cho Tử Vong Đoạt Hồn Trận càng thêm mạnh mẽ.

Bây giờ bị cao nhân thần bí kia nói trắng ra, hắn sợ trả lời không khéo sẽ bị ông ta ra tay tiêu trừ thì rất nguy hại, bởi tu vi của ông ta chắc chắn cao hơn hắn không chỉ một lần, nên đành nhẫn nhịn chưa dám chưa dám vộng động. Người kia hỏi xong, không thấy tên thầy tà phản ứng liền lên tiếng

-   Ta cho ngươi cơ hội sửa sai, mau buông bỏ điều trái quấy và con đường tà đạo để đi về nẽo chánh

Nói đến đó, trên bầu trời một pháp sư chừng hơn năm mươi tuổi đằng không xuất hiện, người đó mang hia đỏ mặt đạo bào vàng, đeo đai ngọc, đạo bào vàng có thêu hình bát quái ở lưng còn hai vạt trước và tay có thêm hai hình bát quái nhỏ cùng hai hình thái cực, trên đầu đội mão vàng, gương mặt rất hiền lành, phúc hậu. Khi người đó vừa xuất hiện, Trịnh Chánh cùng Lan Lan vô cùng hoảng sợ, bởi hai tên đó nghĩ kẻ đến chắc chắn là một vị thần tiên nào hạ thế để trừng trị họ, nên cả hai vô cùng khép nép, chỉ có tên thầy tà nhìn thấy người vừa xuất hiện liền thở phào nhẹ nhõm, hắn cười rồi lên tiếng

-   Ha ha ha… ban đầu còn tưởng một Đại pháp sư nào xuất hiện, ta còn nể ba phần, thì ra chỉ là kẻ xuất hồn để tới đây. Quả thật ngươi tự tìm đường chết

Thấy tên thầy tà không có ý hối cãi, vị pháp sư nọ lên tiếng

-   Vậy sao, ta có tìm đường chết không thì chỉ một chút nữa ngươi sẽ rỏ



Tên thầy tà lần nữa ưỡng ngực lên đày tự hào, trả lời

-   Ta thừa nhận, nói về pháp lực ngươi cao hơn ta không ít, nếu bản thể ngươi thật sự đến đây, cho dù tất cả chúng ta hợp lại cũng không phải đối thủ, chỉ có điều giờ ngươi xuất hồn để hành pháp, như vậy chắn chắn chỉ có con đường chết.

Nghe thầy tà nói vậy, Trịnh Chánh và Lan Lan cảm thấy nhẹ nhõm hơn, bởi người kia chỉ là xuất hồn hành pháp, dẫu có lợi hai tới đâu cũng không phát huy được mấy thành tu vi, hơn nữa nơi đây còn có Tử Vong Đoạt Hồn Trận thì chúng tự tin mười phần. Pháp sư mặt đạo bào vàng không chút tức giận, ông ta cười cười nhìn tên thầy tà như một người lớn đang nhìn đưa trẻ lên ba, ông ta nói

-   Ta thật sự hiếu kỳ, không biết ngươi lấy từ đâu tự tin sẽ tiêu diệt được ta như vậy?

 Tên thầy tà đưa cây gậy đầu lâu lên, vẽ một vòng trên không trung, miệng đọc rì rầm mấy chú ngữ, từ dưới đất bổng phóng lên mấy chục cây cờ đen, trên mỗi lá cờ đều được vẽ ký hiệu đầu lâu và nhiều chử bùa ngoằn nghoèo của tà đạo, mấy cây cờ chui từ dưới đất lên dường như đã tạo thành một loại trận pháp có uy lực không nhỏ. Chỉ tay vô đám cờ đen, hắn trả lời đầy tự tin

-   Chính là nhờ nó, nói cho ngươi biết đây là Tử Vong Đoạt Hồn Trận, chuyên dùng đối phó và hấp thu hồn phách của kẻ tu đạo, dẫu ngươi có tài cao cở nào đi nữa khi vô tới đây cũng sẽ thành một phần của trận này thôi.

 

Nói xong, hắn hất mặt với người mặt đạo bào vàng

-         Chết dưới ma trượng của ta không có kẻ vô danh, mau xưng tên họ đi rồi chết

Vẫn với nụ cười đầy tự tin, và ánh mắt nhìn như đang thấy đứa nhỏ lên ba, đạo sĩ mặt đạo bào vàng lên tiếng

-   Ta pháp hiệu là Bửu Sơn



 

-   Được, vậy thì ngươi chết đi tên Bửu Sơn kia

Nói xong hắn đánh thẳng pháp trượng về Bửu Sơn, từ cây gậy, hai con mắt trên cái đầu lâu phóng ra hai ánh lửa xanh lét và lạnh lẽo, bay vút lên không trung, mấy cây cờ cũng rung lên dữ dội. Từ đó tỏa ra các sọi khói trắng và đen, chúng bốc lên cao rồi như mấy mũi tên đồng loạt phóng về phía Bửu Sơn, tiếng ma quỷ kêu gào cùng lúc nổi lên, tiếng gào thét mang theo cái âm khí bá đạo như muốn phá tan cả không gian để trợ lực cho mấy cây cờ kia.

Tất cả các luồng tà khí, chử bùa ma quái cùng nhắm chung một điểm đến là Bửu Sơn. Chúng phóng tới với tốc độ nhanh như chớp và mổi lúc thêm nhiều, tất cả hợp lại thành một trái cầu đen thui, có các viền trắng chạy xung quanh trái cầu đó. Dẫu nhìn bằng mắt thường vẫn có thể cảm nhận được, luồng khí tà ác phát ra từ trái cầu kia rất kinh khủng. Tên thầy tà, liên tục niệm chú và đánh thêm nhiều chử bùa về phía trái cầu đó, sau một lúc hắn cắm cây gậy đầu lâu xuống đất, mái tóc trắng và cột cao như cái chổi khi nãy đã chuyển thành màu đỏ như máu, bung ra bay phất phơ về phía sau, khiến cho người nhìn vô phải kinh hãi.

Hai tay chập lại bắt nhiều thủ ấn quái dị, các móng tay đột nhiên dài ra và biến thành màu xanh thẩm, từ đó tuông ra các ánh lửa xanh ngoằn nghoèo, rồi bay lên hợp vô trái cầu đang bao phủ Bửu Sơn bên trong, khiến cho trái cầu mỗi lúc một lớn và tỏa ra tử khí càng thêm ngưng đọng. Tên thầy tà đột nhiên dừng lại, đứng thẳng người lên nhìn bốn phía, xong đâu đó hắn lại rút hai lá cờ hình tam giác từ trong áo ra phất liên tục, miệng tiếp tục xướng các loại tà chú mỗi lúc một nhanh, chân phải lâu lâu lại dậm một cái thật mạnh lên mặt đất, trái cầu trên không trung càng trở nên cuồng bạo và tà ác hơn.

 

Trịnh Chánh và Lan Lan nhìn thấy, lợi thế đã hoàn toàn nghiên về bên mình thì vui vẻ vô cùng, nắm chặc tay nhau, vì chúng biết chỉ vài phúc nữa thôi người bị nhốt trên không trung kia sẽ bị thu thập, chiến thắng coi như đã cầm chắc trong tay. Hai tên đó cùng có chung suy nghĩ

“Tuy không biết gốc gác tên pháp sư này thế nào, nhưng chỉ nhìn cách lão ta xuất hồn và hành pháp, như vậy thì hẳn nguồn gốc có khi còn lớn hơn cả Huyền Tiên rất nhiều. Nếu lần này may mắn, hấp thu thêm được một phần hồn phụ của lão, thì chắc chắn họ sẽ trở nên vô cùng siêu phàm, bởi tất cả đang tu theo tà đạo mà nay lại được hợp với chánh đạo, tu vi tăng tiến không gì sánh nỗi”.

Chỉ nghĩ thôi, cả hai đã sung sướng vô cùng. Đáp lại sự vui mừng của chúng, tên thầy tà niệm chú trái cầu kia từ từ thu nhỏ lại, đến khi nó nhỏ còn bằng trái banh thì sẽ hấp thu hoàn toàn hồn của Bửu Sơn. Quả nhiên, trái cầu càng lúc càng nhỏ lại như mong muốn của tên thầy tà, ánh sáng đen trắng tỏa ra từ nó càng thêm cô đặt và lạnh lẽo với hơi thở tà ác kinh hồn. Đã cầm chắc chiến thắng trong tay, bổng trái cầu kia lóe lên một điểm sáng vàng, rồi từ điểm sáng đó lang rộng ra thành nhiều đường sáng như mạng nhện.

Chuyển biến đó khiến tên thầy tà hoảng hồn, vội vận thêm lực vô hai cây cờ phất liên tục, miệng xướng tà chú ngày càng lớn, từ chổ hắn đứng các luồn tà khí tạo thành những cơn gió lạnh buốt bay thẳng lên, như muốn vá lại các vết nứt do thứ ánh sáng vàng từ bên trong tỏa ra. Trịnh Chánh và nữ quỷ Lan Lan biết đã xảy ra chuyện bất thường, cả hai liền nhảy tới trợ lực cho thầy tà.

Không biết có phải nhờ trợ lực của một người, một quỷ hay không, mà các vết nứt kia từ từ khép lại, rồi chỉ qua vài hơi thở tất cả vết nức đó đã hoàn toàn biến mất, cả ba tên vui vẻ cười mãng nguyện. Tiếng cừa của chúng chưa dứt, trái cầu tà với hai màu đen sọc trắng tỏa ánh hào quang vàng chi chít, ánh sáng của hào quang vàng khiến ba kẻ bên ngoài sợ hãi che mắt lại, một tiếng nổ long trời lỡ đất vang lên, trái cầu tà hoàn toàn bị đánh nát vụn. Tất cả mấy cây cờ đen chử trắng đang cắm trên mặt đất, cũng vì vậy mà bị đánh nát như tương, hai cây cờ hình tam giác mà tên thầy tà cầm trên tay cũng chịu chung số phận.

Tên thầy tà cùng Lan Lan và Trịnh Chánh, bị dư chấn đánh văng ra cả bốn năm thước, nằm dài trên mặt đất, nữ quỹ sau đòn vừa rồi ói ra một ngụm máu xanh lè, bốc mùi tanh hôi khủng khiếp, Trịnh Chánh và tên thầy tà cũng phun ra ngụm máu đỏ bầm. Thầy tà như không thể tin vô chuyện vừa xảy ra trước mắt, bởi pháp trận của hắn chuyên dùng để đối phó với hồn phách, dù có gặp vài chục cao thủ mạnh hơn hắn gấp mấy lần, nếu chỉ xuất hồn tới chắc chắn sẽ trở thành một phần của tà trận này.
Chương trước
Chương sau