Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 127: Xuất Hồn Mật Pháp

Chương trước
Chương sau
Vậy tại sao tên Bửu Sơn có thể phá được trận, hắn biết chắc chắn Bửu Sơn chỉ xuất hồn tới, vậy sao lại phá được trận, càng đáng nói hơn trong lớp khói bụi đang tang dần, hắn loáng thoáng thấy Bửu Sơn vẫn đằng không đứng đó. Tên thầy tà lắc đầu không cam tâm, miệng liên tục nói

-   Không thể nào, không thể nào có chuyện này được, rỏ ràng ngươi xuất hồn ra mà, tại sao có thể phá trận của ta được, trận này chuyên đối phó hồn phách mà, tại sao, tại sao như vậy được

-   Nhưng ta đã phá được đó thôi

-   Không, ta không tin, dù ngươi có giỏi hơn ta, dù có là pháp sư cao tay đến cỡ nào cũng không thể phá trận này dễ dàng như vậy được, ta không tin, ta không tin

Tên thầy tà hét lên đầy phẫn uất. Bửu Sơn trả lời vẫn với giọng điệu có chút chọc ghẹo như nãy giờ.

-   Ngươi không tin thì kệ ngươi, sự thật là cái trận đoạt hồn gì đó của ngươi, chỉ để hù dọa con nít lên ba là được

Nói tới đó, khói bụi đã tan biến hoàn toàn, hình ảnh Bửu Sơn đã hiện ra rõ ràng trên không, tay ông không cầm thanh mộc kiếm hay kiếm đồng tiền như các đạo sĩ khác, mà trên tay đang cầm hai pháp khí của Mật Tông là chuông và chày Kim Cang. Thầy tà nhìn thấy vậy càng khó hiểu, bởi Bửu Sơn vốn là đạo sĩ nhưng sao lại sử dụng pháp khí của Mật Tông, chuyện này trong nhất thời hắn chưa hiểu,

nên lên tiếng

-         Thằng kia, cuối cùng màu học phép của Đạo giáo hay Mật Tông, tại sao phá trân của tao được

-         Ha ha ha… nói cho ngươi biết cũng được, nhưng thôi ta học gì cũng không liên quan tới ngươi

Nói tới đó, Bửu Sơn hạ thấp xuống và tiến lại gần tên thầy tà, nhìn hắn đang cố đứng  vậy Bửu Sơn cất tiếng.

-         Ngươi vốn căn cơ không tệ, ngộ tính cũng cao nhưng tiết rằng lại không học pháp để cứu nhân độ thế, lại đi theo con đường tà ác để mưu cầu lợi ích cho cá nhân, đã giết hại không biết bao nhiêu sinh linh, tội ác đó không thể nào tha thứ được. Hôm nay, ta vân lệnh thầy tổ đến để thu phục ngươi.

 

Nói xong, ông quay qua nhìn Trịnh Chánh với ánh mắt thương hại, Bửu Sơn lắc đầu tiếc rẻ

-Trịnh Chánh, ông vốn là Pháp Sư đã nhiều năm hành pháp giúp đời, vậy mà chỉ vì nãy sinh lòng hơn thua, chỉ vì sự sân si mà đã gia nhập tà giáo. Tơi bây giờ, ông đã thấy cái sai của mình chưa

Không để cho Trịnh Chánh trả lời, tên thầy tà đã nhanh miệng lên tiếng

-         Thắng làm vua, thua làm giặc, lý lẽ chỉ thuộc về kẻ thắng sau cùng. Hôm nay ta chưa chắc đã thua ngươi đâu

Nói xong, hắn ta cởi cái áo mặt bên ngoài ra quăng về phía Bửu Sơn, Bửu Sơn cũng không bất ngờ vì tên thầy tà này chắc chắn sẽ còn hậu chiêu tung ra để hòng trốn thoát. Ông liền quán tưởng, và đánh ra chử Trừ tà về phía cái áo đó, đồng thời tay trái lắc chuông, tay phải cầm chày Kim cang vẽ lên không một vòng đánh về phía tên thầy tà. Chử bùa bay lên cản cái áo lại, từ đó bừng lên ánh lửa đốt cái áo thành hư vô trong nháy mắt, còn đòn đánh từ sự kết hợp của chuông và chày kim cang bay về phía tên thầy tà.



Đây vốn không phải là đòn lấy mạng hắn, mà Bửu Sơn chỉ muốn đánh tan phép tà của hắn mà thôi. Có điều, tên thầy tà không ngờ, Bửu Sơn có thể cùng lúc vừa đánh nát cái áo ma thuật vừa có thể đánh ra một đòn cực mạnh về phía hắn như vậy, biết mình không thể nào tránh khỏi đòn đó, hắn xoay người qua chụp lấy Trịnh Chánh quăng về phía trước làm bia thịt để cản đòn, Trịnh Chánh không kịp phản ứng, đã thành vật thế thân cho tên sư phụ tàn ác của mình.

Tên thầy tà sau khi quăng Trịnh Chánh cản đòn, hắn nhanh tay chụp luôn Lan Lan hút hồn cô hòa vô cơ thể hắn. Bửu Sơn ban đầu còn chưa thẳng tay với tên thầy tà, bởi tính ông từ bi luôn muốn cho người sai có một cơ hội để sửa. Nhưng tận mắt thấy tên này không chuyện ác gì là không làm, để thóat thân hắn sẵn sàng hy sinh đệ tử của mình như vậy, hành động đó đã chạm vào điều cấm kỵ của ông. Bửu Sơn lần này không nương tay nữa, đánh ra một pháp ấn thẳng về phía thầy tà, hắn vội vận toàn lực đánh trả

Có điều, pháp ấn của Bửu Sơn có pháp lực cao thâm vô cùng, thần lực đã hoàn toàn đánh nát bét phòng ngự của thầy tà và dư lực còn lại đánh thẳng lên người hắn. Trúng đòn nặng, hắn bị đánh bay đi như trái banh hơn mười thước mới té xuống, phun máu đen thành cả hàng dài. Bửu Sơn tuy không muốn sát sinh, nhưng với đại ác ma như kẻ trước mặt, quyết không nương tay nữa. Miệng niệm chú mở ra cửa địa ngục, lần này Bửu Sơn quyết định đánh hắn tan hồn, thân xác hóa thành tro bỏ vô hỏa ngục, nhưng ngay khi đó, có một tiếng nói vang lên

-   Đạo huynh, xin hãy dừng tay

Bửu Sơn xoay người lại, thấy một người mặt áo bào, đầu đội mão, tướng phương phi đang hiên ngan bước đi tới, phía sau người đó có mấy vị sứ giả đi theo. Nhìn thấy người mới xuất hiện, Bửu Sơn liền lên tiếng định chào, nhưng ông ấy đã hiệu ngăn lại

-      Đạo huynh biết tại hạ là được, xin chớ nói ra nơi này

 -      Được, vậy ta cũng sẽ gọi ngài là đạo huynh vậy

Nói xong hai người nhìn nhau cất tiếng cười sảng khoái, xong vị mặt áo bào mới xuất hiện lên tiếng

-   Có phải đạo huynh thấy lạ khi ta ngăn cản, không cho đạo huynh diệt trừ hắn không

Bửu Sơn gật đầu xát nhận, rồi nói.

-         Ta tin, đạo huynh ngăn ta diễn nhiên là có ẩn tình trong đó

-         Quả thật chuyện này còn có ẩn tình. Kẻ kia có tên là Thế Cường, tên này tu đạo từ nhỏ, nhưng hắn không đi theo nẽo chánh nà chọn con đường tà để đi, hắn học được từ cao nhân tà phái nên hắn có phép che mắt rất tinh thâm, vì vậy mà trong nhiều năm các sứ giả cũng không tìm ra được tung tích của hắn. Cách đây hai mươi năm, hắn có lần đã lẻn vào Âm giới và giải thoát được cho Lan Lan, một nữ quỷ địa ngục và một số thuộc hạ của ả. Lần đó cả hai đã thương không ít sứ giả, nhưng với tài phép của hắn, sứ giả không cách gì tìm ra được tung tích, hơn nữa các sinh linh bị giết đều bị thu hồn vô tà trận này, nên cũng không thể thông qua các sinh linh đó để tìm thấy tung tích của hắn ta.

Đến đây, Bửu Sơn lên tiếng hỏi vị nọ

-         Vậy sao bây giờ đạo huynh tìm được hắn

Vị nọ cười vui vẻ trả lời

-   Cũng nhờ đạo huynh đã đại chiến với hắn một trận kinh thiên động địa, khiến cho tà trận bị phá một phần lớn, phép che mắt ẩn thân cũng vì vậy bị đánh tan, nên cá sứ giả đã tìm thấy tung tích của hắn, Vừa nghe tin, ta vội vàng đến đây ngay

Nói xong, ông ta nhìn Bửu Sơn

-   Tên ma đầu này đã phạm nhiều giới luật của âm giới, vì vậy rất mong đạo huynh cho ta bắt hắn về âm giới để xét xử và nhận hình phạt thích đáng.

Bửu Sơn nghe vậy cũng vui vẻ đáp lời



-   Chuyện đó là đương nhiên, tên này đạo huynh cứ giải đi

-   Đa tạ đạo huynh đã tương trợ. Còn đám cô hồn dã quỷ nơi này, tuy họ đã làm nhiều chuyện sai trái nhưng cũng do bị tên ma đầu này khống chế, ta mong đạo huynh

Bửu Sơn liền đưa tay lên ngăn, rồi nói

 -   Điều này ta hiểu, họ đều thân bất do kỷ, vì vậy tất cả họ rất mong được đạo huynh tiếp nhận.

-   Điều đó là tất nhiên, ta thay mặt âm giới đa tạ đạo huynh đã ra tay tương trợ, xin phép cáo từ

 

Chợt Bửu Sơn ngăn lại

-   Chờ đã, ta có điều chưa tỏ tường lắm, mong đạo huynh chỉ điểm

-   Có chuyện gì, đạo huynh cứ nói

 -   Theo lời đạo huynh kể, thì tên Thế Cường này tu vi rất cao thâm, bởi không chỉ có thể lẻn vô âm giới cứu được nữ quỷ áo đỏ và đám thuộc hạ, mà còn đã thương nhiều sứ giả. Có điều khi nãy lúc giao chiến vơi hắn, mặt dù có thêm tà trận hỗ trợ nhưng tu vi nhưng dường như không cao thâm như lời đạo huynh nói. Ta cảm thấy trong chuyện này dường như còn ẩn tình khác.

Vị đó trầm ngâm một lúc, rồi đưa ra giả thiết

-   Điều này ta cũng không rỏ ngọn nguồn, nhưng theo ta suy đoán có khi chuyện này liên quan tới sư phụ đã truyền đạo cho hắn. Lần này về âm giới, sẽ tiến hành điều tra ngọn nguồn việc này, có tinh tức sẽ lập tức thông tri cho đạo huynh.

 

-         Vậy thì làm phiền đạo huynh.

-         Không có gì, xin phép cáo từ

-         Cáo từ

Nói xong, vị đó và các sứ giả nhanh chóng áp giải tên thầy tà, và dẫn các vong hồn ma quỷ bị tên thầy tà trấn giữ bấy lâu về Âm giới. Cánh cửa nối liền hai giới âm dương, từ từ khép lại sau khi mấy người đó vô hết bên trong. Bửu Sơn cất pháp khí, rồi đi đến bên cạnh Huyền Tiên, đưa tay đặt lên trán cô truyền lực qua, chưa đầy hai phút sau Huyền Tiên đã hoàn toàn tỉnh táo, đứng lên đảnh lễ cảm ơn người vừa ra tay cứu mình. Tuy hồi nãy cô bất tỉnh, nhưng ít nhiều thần thức của cũng quan sát được phần nào trận chiến khi nãy

-      Đa tạ vị đạo nhân đã ra tay cứu giúp, xin hỏi đạo nhân
Chương trước
Chương sau