Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Lỗi Định Mệnh

Chương 10: Mr. W

Chương trước
Chương sau
Người trên máy bay có vẻ không thể đợi thêm, nhảy xuống vẻ mặt cau có, cất tiếng nói: "Nhanh lên được không? Cậu chậm quá rồi đó. Không giống tác phong của Mr. W gì cả."

"Nếu chờ không nổi thì đừng chờ. Đây cũng chả muốn làm. Đi trước" Vừa nói anh vừa quay người hướng về cửa thoát hiểm.

"A... đừng đừng. Ông nội của tôi ơi, chỉ cần nhiệm vụ lần này hoàn thành cậu sẽ được thăng cấp rồi. Được quyền truy cập hồ sơ mật cấp trung của tổ chức, đến lúc đó chuyện cậu muốn tìm hiểu không phải sẽ dễ dàng hơn sao?" Thấy anh vẫn không mặn mà gì lắm người kia lại nói thêm "Được rồi, xong việc tôi cho cậu nghĩ phép sáu tháng luôn được chứ? Cam kết chưa hết kỳ nghĩ sẽ không gọi cậu trở về"

Tùng Quân liền bước nhanh hơn về phía người kia. Lúc đi ngang còn vỗ vỗ lên vai người kia cười cười nói: "Thành giao."

 Khóe miệng co rút, tức nghẹn nhưng không dám nói gì. Thành viên trong tổ chức khu vực Châu Á, ai mà không biết tính khí của vị đặc vụ W này, nắng mưa thất thường, mặc dù nhỏ tuổi nhất trong số các thành viên của Tổ chức nhưng chiến công hiển hách.

Bắt đầu gia nhập từ năm 7 tuổi với vai trò thực tập sinh đến nay, trải qua những cuộc đặt huấn vô cùng khắc nghiệt miễn là nhiệm vụ được giao tất sẽ hoàn thành. Thâm nhập vào các tổ chức buôn người, ma túy, vũ khí cho đến hàng cấm triệt phát các đường đây của chúng. Rồi đến sát thủ bắt tỉa, chuyên giết người theo lệnh có việc gì chưa từng thử qua.

Mặc dù dưới mác là một tổ chức phi chính phủ cho các nước trên thế giới, nhưng thế lực của tổ chức ngầm này tương đối lớn mạnh, trải rộng trên toàn thế giới. Hắc bạch lưỡng đạo đều có. Hôm nay có thể nhận lệch từ chính phủ tiêu diệt một băng đảng nào đó, nhưng ngày mai có thể nhận lời giúp nhóm tội phạm này tiêu diệt một ông trùm kia cũng không chừng.

Là một tổ chức không chịu sự lãnh đạo của bất kỳ thế lực nào. Lệnh đưa ra thích có thể chấp hành, không thích có thể từ chối. Hay đôi khi đưa ra một con số hợp lý để xử lý người nào đó. Hay đơn giản thích thì làm. Không có một quy chuẩn nhất định nào đối với công việc này, nhưng tiêu chí lựa chọn thành viên lại vô cùng khắc khe. 

Điều tra thân thế, năng lực cho đến trải qua đặt huấn khắc khe. Người được chọn là những người năng lực hành vi không bình thường, tâm lý méo mó, hay người có quá khứ, có bản lĩnh trong lĩnh vực nào đó. Nói chung quy tụ những con người bất bình thường để làm nên những điều không tưởng.

Mỗi người gia nhập tổ chức này đều có mục đích riêng, tỷ như Nolan anh. Lúc mới bắt đầu, mục tiêu anh tổ chức này là vì có thể dựa vào thế lực của tổ chức này mà điều tra thân thế của mình. Nhưng lúc vào anh mới biết, điệp vụ sơ cấp không có quyền lực, không thể truy cập dữ liệu mật chứ đừng nói đến chuyện điều người đi điều tra. Phấn đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng có thể truy cập dữ liệu rồi. Thân thế của anh, quá khứ của anh, người thân của anh nữa, liệu họ có còn sống không? Cuối cùng anh cũng có thể bước gần hơn đến quá khứ của mình rồi.

~~~~~~~~

Bệnh viện...

Hân Hân từ từ mở mắt, con ngươi giảo hoạt xoay chuyển một vòng nhìn thấy trần nhà trắng xóa, trong không khí thoang thoảng mùi thuốc sát trùng. Ra là ở bệnh viện. Cô từ nhỏ đã thường xuyên ra vào bệnh viện, mũi với mấy mùi hương này là cực kỳ nhạy cảm. Cảm thấy đau đầu, không hiểu sao mình lại ở đây.

Cô xoay đầu, bắt đầu nhìn ngó xung quanh. Sư phụ và sư huynh Nhật Hy đang ngồi bên kia nói gì đó cô không nghe rõ. "Sư phụ..." Cô lên tiếng gọi

"Con tỉnh rồi sao? Có đau chỗ nào không?"

"Không ạ?"

"Sao lại bị như vậy? Con sao lại ngã trong hồ bơi? Mà mẹ con sao lại liên lạc không được? Trễ như vậy con còn chưa về không thấy sốt ruột sao?"

"Con... Con bị chuột rút. Sư phụ người đừng nói cho mẹ con biết, không con sẽ bị mắng đó." Cô quay mặt đi, một lúc lâu sau mới nhỏ nhỏ nói "mẹ từ khi có em bé, không còn quan tâm con nữa. Sẽ không để ý con về muộn đâu."

"Thôi được rồi. Ngoan. Lát sư phụ sẽ nói con đến chỗ sư phụ, mai đi cô nhi viện với ta. May là bình thường con cũng hay đến chỗ ta, nên mẹ con sẽ không hỏi gì đâu." Sư phụ xoa đầu cô nói

"Con không thích bệnh viện, con muốn về nhà." Vẻ mặt phụng phịu, cầu xin

"Được rồi, không thích bệnh viện thì về nhà. Không sao cả. Nhật Hy con đi làm thủ tục cho Hân Hân xuất viện đi."

Vâng dạ, sư huynh Nhật Hy vẻ mặt nghiêm túc như thành một người khác đi làm thủ tục, không còn dáng vẻ ngáo ngáo lúc trước đó nữa.

~~~~~~

Trong ngõ nhỏ trở về nhà. Bóng hai người đàn ông, một trung niên, một trẻ tuổi in dài trên con hẻm. Trên lưng người thanh niên trẻ tuổi đang cõng một cô bé nhỏ vẻ mặt như thiên thần say ngủ. Trời đã về khuya, có thể nghe rõ tiếng bước chân của hai người trong ngỏ vắng cùng tiếng thở đều đặn của tiểu thiên thần kia. 

Không khí im lặng đến ngột ngạt, sau một hồi suy tính, Nhật Hy cũng lên tiếng: "Sư phụ, thầy có phải định đào tạo Tiểu Hân không? Con thấy cách thầy dạy dỗ con bé không giống với cách dạy cho nhưng học viên khác."

Trầm ngâm một lúc ông lên tiếng "Phải. Lúc mới gặp con bé lần đầu, ta đã cảm thấy nó rất đặc biệt. Sau khi học được vài tháng thì con bé càng lộ rõ khả năng thiên phú. Được đào tạo bài bản sẽ trở thành nhà lãnh đạo xuất sắc mà chúng ta đang thiếu, chưa biết chừng còn xuất sắc hơn đặc vụ W. Nhưng mấy lão già kia lại bảo nó quá nhỏ, sẽ không làm được gì. Nên ta định để con bé lớn thêm một chút,..." ngừng một chút ông nói tiếp "Nhưng mà, bây giờ ta lại thay đổi suy nghĩ rồi. Con bé chỉ là một đứa trẻ ngây thơ, nó khác với chúng ta, không nên đưa con bé vào con đường đen tối này. Mặc dù nó rất thông minh, nhưng sự thông minh này có thể sẽ đem lại phiền phức cho con bé."

"Đặc vụ W? Là đại sư huynh đúng không? Con nghe danh đã lâu nhưng vẫn chưa có cơ hội gặp mặt. Nghe nói là con nuôi của thầy."

"Uhm. Nó mới về nước, lúc chiều bảo sẽ đến lớp, rồi chả thấy đâu. Nhìn Tiểu Hân ta lại thấy bóng dáng của W trong đó. Hai đứa trẻ này rất giống nhau."

"Thật sao? Thật tò mò quá! Đặc vụ W là đặc vụ nổi tiếng của chúng ta mà chắc có nhiệm vụ mới rồi. Bận rộn là đương nhiên. Mà còn, con lại không nghĩ như thầy. Hân Hân và chúng ta là cùng một loại người. Con nghĩ không bao lâu nữa không cần thầy ra tay, con bé sẽ tự động gia nhập vào tổ chức." Nói xong, anh còn lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý

Vị sư phụ già ngẩn người nhìn cậu học trò của mình. Đồ đệ Nhật Hy này của ông là một bác sĩ tâm lý tài giỏi, thông qua biểu hiện sẽ đánh giá chính xác một người. Nếu là người thường xuyên tiếp xúc thì độ chính xác gần như tuyệt đối.

Nếu Tiểu Hân thật sự trở thành thành viên của tổ chức? Trước mắt ông bỗng hiện lên hình ảnh cô học trò cưng cùng đứa con trai của mình kề vai sát cánh chiến đấu. Tổ hợp này... thật quá hoàn mỹ. Liệu có ngày đó sao????
Chương trước
Chương sau