Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Họ Biến Thân, Ta Biến Nhân!

Chương 57: Bùa chú

Chương trước
Chương sau
"Vậy tác dụng của ngươi là gì?" Đỗ Phong nhìn chằm chằm vào tên Ma thương kia, khiến hắn có chút chột dạ.

"Ta? Ta có thể giúp ngài bóp vai, bóp chân, cổ vũ, và bắt ma nha!" Ma thương hướng phía Đỗ Phong ra sức đấm bóp, thật sợ bị đem đi cho tên hung thần ác sát kia xử lý a.

Ma thương vốn là một linh hồn trong cây thương trấn, nó là bảo vật gia truyền được truyền từ nhiều đời trong một gia tộc quyền quý, về bản chất nó vốn là một vũ khí để tiêu diệt ma quỷ, nhưng sau này chủ nhân ẩn cư, để lại cho cón cháu.

Nhưng vì con cháu không ai theo đạo thuật, chuyển hết sang kinh doanh nên cây trấn ma thương này cứ vậy được coi thành bảo vật cổ truyền, các thế hệ sau cũng vì thế đưa nó lên điện thờ để cung phụng.

Vốn là một vũ khí dùng để trấn ma, cho nên trong quá trình đánh giết ma quỷ, nó đã khai sinh ra linh hồn, được hưởng hương hoả từ con cháu chủ nhân, linh hồn nó ngày càng mạnh, chỉ cần chiếm được xác người là nó có thể có một cuộc đời mới.

Nhưng đen đủi, bọn người cung phụng nó không ai dám động, chỉ để chổng vó ở trên điện thờ khiến nó rất tức giận, không thể làm gì. Hiện tại có một tên nhóc con cầm nó lên tay, nó sung sướng không thôi, thế là bản thân nó có thể trở thành một nhân loại, hướng phía ngoài sống một cuộc sống nhân sinh rồi.

Nhưng đen thay, khi tiến vào thức hải của tên nhóc này, nó mới biết mình nhảy vào nhầm hang hổ.

Không nói đến tên nhóc này thần hồn mạnh bá đạo, chỉ riêng tên khốn với hình thể to lớn bên cạnh kia thôi là nó biết không thể dây vào.

Sống qua nhiều đời, nó có thể cảm nhận được sự khủng bố từ hai tên này, một người luôn tỏ ra hiền hòa, ôn hậu, có công đức vô lượng xung quanh kia chắc chắn là con trời con phật. Còn tên hình thể to lớn kia chắc chắn là một tên ma đầu, nhìn sát khí từ trên thân người đó, Ma thương có thể phán đoán tám chìn phần mười là một tên đại ma vương a!

Toàn là thành phần khó dây vào, khiến nó lúc này thật sự là khóc ra tiếng mán a, chỉ có thể lại gần chỗ Đỗ Phong để nịnh nọt, kiếm lại một cái mạng. Theo nó thấy thì Đỗ Phong công đức vô lượng như vậy hẳn là một người tốt.

"Bắt ma?" Đỗ Phong nghe thấy hai từ bắt ma liền tò mò.

Trước đây khi chưa tận thế, hắn cũng hay nghe những câu chuyện về ma quỷ, cũng có tồn tại các vị đạo sĩ tu tiên, chuyên trị ma cứu người, khi đó hắn cũng có một ước mơ là học đạo thuật đây. Cũng chính vì lí do đó mà hắn rất phấn khích khi nói đến tiên nhân và đạo thuật.

Hiện tại Ma Thương nói mình có thể bắt ma, khiến Đỗ Phong khá phấn khích.

"Đúng, ta có thể bắt ma! Đai nhân, ta còn biết vẽ bùa chú, trấn ma quỷ. Nếu ngài muốn, ta có thể dạy nha." Coi ngươi Ma thương loạn chuyển, từ lời nói của Đỗ Phong nó có thể bắt được sự phấn khích. Từ đây nó cũng có thể đoán được vài phần, người thanh niên trẻ trước mặt cũng có chút hứng thú với đạo thuật, vừa hay lấy cái này để làm cần câu giữ mạng là hợp lí nha.

Bạo Vương ngồi bên cạnh nhìn đây hết thảy, chỉ lắc đầu không thèm để tâm, miệng lẩm bẩm nói: "Cũng chỉ là tiểu đạo."

Đối với hắn, chỉ có thần hồn cùng nhục thân đột phá biến mạnh thì mới gọi là chính đạo, còn mấy cái thủ đoạn dùng phù pháp gì đấy cũng chỉ là tiểu đạo nhỏ nhoi mà thôi. Nhưng vì đệ tử mình có hứng thú, hắn cũng không tiện ra tay ngăn cản, cứ để thằng bé chơi, miễn sao phệ hồn pháp không bị Đỗ Phong bỏ quên là được.

"Vẽ bùa chú sao? Ta cũng muốn học!!!" Đỗ Phong phấn khởi hướng Ma thương hô lớn.

^^^i^^^

"Vậy trước tiên xin đại nhân hãy tìm các vật dụng bút, mực, nước, giấy, chu sa chuẩn bị trước, và khi bắt đầu, phải dâng hương báo với thần linh và trời cao, nêu rõ chuẩn bị vẽ bùa gì.

Trước hết, khi bắt đầu phải dâng ba nén hương, thỉnh cầu Quán Âm nương nương, Cửu Thiên Huyền Nữ nương nương, Thái Thượng Lão Quân, Bắc Đẩu Tinh Quân nhập đản để biểu thị ý muốn vẽ bùa dâng sớ thỉnh cầu..."

Ma Thương bắt đầu hướng Đỗ Phong giảng dạy.

Bên ngoài, Đỗ Phong cũng bắt đầu theo sự dạy bảo của Ma thương mà tiến hành đi tìm các vật dụng cần thiết.

Quả là đời sau của một bậc đạo sư, nơi phía sau điện thờ có tồn trữ một hộp gỗ lớn, bên trong có chứa đủ tất cả dụng cụ liên quan đến đạo thuật.

Đỗ Phong cũng bắt đầu theo chỉ dẫn của Ma thương mà tiến hành vẽ bùa.

"Bùa chú có thể giúp ngài trấn áp các siêu linh, đánh tan ác niệm!" Ma thương tự tin thao thao bất tuyệt.

"Hừ! Siêu linh? Gặp Phệ Hồn pháp cũng chỉ là chất dinh dưỡng. ác niệm? gặp chú lăng nghiêm chả bị tẩy rửa đến sạch sẽ." Bạo Vương thật có chút khó hiểu, về bản chất Đỗ Phong đã có đủ những yếu tố này, vậy thì học thêm cái của nợ này làm gì.

"Đúng a!" Đỗ Phong thấy sư phụ nói cũng có lý, cảm giác học thuật có vẻ vô bổ a, thay vì học cái này thì tập trung đi thôn phệ, rèn phá hồn kỹ có vẻ hữu dụng hơn a.

Nghe được hai người nói chuyện, Ma thương lộp bộp một cái, nhưng vẫn hướng Đỗ Phong hô lớn, cố gắng giới thiệu giá trị của đạo thuật.

Nếu bây giờ Đỗ Phong tỏ ra không hứng thú, để nó đi tìm cái chết thì thật là số khổ nha.

"Hai vị đại nhân có thể không biết. Bùa chú dùng để trấn ma quỷ chỉ là một phần, nó còn có thể khai mở không gian a!"

"Không gian? Chúng ta đã có tiểu không gian rồi!" Nói xong, Đỗ Phong còn cho Ma thương tiến vào tiểu thế giới.

Nhìn thấy không gian rộng lớn, khiến nó giật cả mình, không ngờ vị đại nhân này lại kinh khủng như vậy, đến cả thế giới nhỏ cũng có thể tạo ra một cái, nó đành vận dụng mọi chi thức hướng Đỗ Phong quảng cáo.

"Bùa chú có thể hướng cả vật sống đánh lên, ví dụ như băng phù, lôi phù, hoả phù..v..v. Tất cả chúng đều có tác dụng làm cho đối chịu thương trực tiếp.

Không những vậy, tiểu Ma còn có các loại bùa chú có thể thu hút công đức, thi hút linh khí và hơn thế là vận khí!"

Ma thương xoa mồ hôi hột trên trán, mong cho hai vị quái vật này không có mấy thứ này, không hắn thật là hết cửa để sống a.

"Lôi phù? Thu hút vận khí?" Bạo vương nghe được Ma thương lời nói, liền không dám tin nhìn về phía Ma thương.
Chương trước
Chương sau