Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

5 Lần!!!

Chương 3: Chương3

Chương trước
Chương sau
Trong một khu trọ nằm sâu trong một con hẻm nhỏ.

-Choang…. Một chai bia vỡ tan khi một người phụ nữ đã vứt nó vào một chú bé. May mắn là chia bia đó đã không trúng cậu.

- Cút ngay. Chỉ vì mày mà tao mới không kiếm được khách nào cho đàng hoàng.

Nói xong cô ta tiến lại tủ lạnh, lôi ra một chai bia khác. Đưa chai lên miệng cắn nắp vỏ ra rồi lại tu ừng ực.

- Đồ của nợ.

Chú bé lúc này lại góc nhà cầm lấy cái chổi bắt đầu gom đống mảnh chai kia lại. Chú bé tầm 5 tuổi, còi cọc, mái tóc bết dài che hết cả mũi, gương mặt lấm lem những vệt đen quần áo lại rách rưới bốc mùi. Thu dọn xong đống mảnh chai kia, cậu bước ra khỏi phòng trọ. Chân đi một đôi dép màu vàng đã gần đứt hết, tay cậu với lấy một cái túi lớn màu vàng. Đã đến giờ đi cậu đi kiếm tiền.

-Cậu lầm lì bước qua dãy trọ. Mọi người của khu trọ này đã quá quen với chuyện này. Một đám thanh niên trẻ tuổi đang ngồi nghe nhạc từ chiếc loa kẹo kéo. Họ nhìn theo thằng nhóc thảm hại kia nhếch mép cười. Một tên có vẻ như là người mới tới khu trọ này cảm thấy lạ khi thấy một đứa nhóc như vậy mà lại phải đi nhặt ve chai để kiếm sống?

-Một gã thanh niên đang hút thuốc giải thích. Nó là con của bà Liên. Mẹ nó làm phò của khu vực này cũng đã mấy chục năm rồi. Dân lão làng đấy. Thấy bảo mẹ nó từng quen một lão trùm buôn ma túy, lão bị công an tóm gọn bị đem xử bắn rồi. Hồi còn quen lão thì mụ đã có chửa tới 4-5 tháng, phá không được nên phải đẻ nó ra. Năm 4 tuổi đã phải tự đi nhặt ve chai bán rồi đó. Lúc đầu ai thấy cũng bất ngờ, giờ thì quen rồi. Nó mà không kiếm được tiền về thì mụ Liên xử đẹp nó. Tao chưa thấy thằng nào lì như thằng này đâu. Nó bị đánh suốt nhưng chưa lần nào tao thấy nó khóc cả.

- Nó còn chưa được bú sữa mẹ lần nào đâu vì sữa của mẹ nó bị mấy thằng khách tới dùng hết rồi. Hắn vừa nhả khói thuốc cừa cười nói. Cả đám thanh niên cười lên khi nghe thấy hắn nói như vậy.

- Ê nhóc… hắn gọi chú bé nhưng cậu không quay lại.

-Ê Nhóc Lăng. Hắn gọi thêm lần nữa. Nghe thấy có người gọi tên mình cậu nhóc quay đầu lại, nhìn thấy có người đang vẫy tay cậu nhận ra người đó nên tiến lại. C

Lãng tiến lại chỗ đám thanh niên đang cười đó. Mặt cậu vẫn chỉ nhìn xuống dưới đất.

- Cơm chưa mà đi làm rồi nhóc? Cậu chỉ im lặng rồi lắc đầu.

Một tên trong đám đó phì khói thuốc vào mặt cậu.

Chương trước
Chương sau