Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Xuyên Qua Thay Đổi Nữ Phụ

Chương 11: Bắt tay vương gia ! bỗng dưng nàng có hài tử !

Chương trước
Chương sau
Tần Tố Di một đêmkhoanh chân ngồi tu luyện trên giường, y phục hay làn da vẫn đều nhưvậy chưa qua một lần tắm rửa, mồ hôi đầy mùi ô uế phát ra khắp phòngnhưng không làm nàng cảm thấy khó chịu, qua một đêm tại tiểu phủ nhưnày nàng sớm đã có kế hoạch rời khỏi, nàng không hề quên mục đích đếnđây của nàng, nàng hiện tại thật muốn nhanh chân phi thân đến kinhthành nhưng mà hiện tại nàng liền để Tâm Hỏa tỉ dưỡng thương. Nàng nhớlại trước khi đến đây, hiện đại với cổ đại, xuyên không hay nữ phụ...nàng cũng chịu số phận ai oán như này.
Hiện đại thì nàng làmột cô nhi, đơn độc bị người khác vứt bỏ ngoài trời giông bão, sấmchớp giật liên hồi, sau đó nàng được một tỉ tỉ đưa về nhà nuôi dưỡng,nàng tưởng lúc đó nàng có gia đình, ai ngờ... vị tỉ tỉ đó vừa đưa nàng về chăm sóc không bao lâu thì bị tai nạn qua đời, người nhà tỉ đấy coi nàng là cái khắc tinh, liên tiếp xua đuổi nàng.
Nàng lại trởthành một người vô gia cư, nhưng nàng lại được một xấu tỉ nhận nuôi,người đó đối xử với nàng rất tốt, tuy mặt nhìn rất xấu, biến dạngnhưng luôn cố gắng chiếu cố thật tốt với nàng, giúp nàng có tiền đi học.
Tỉ tỉ đó cùng nàng sống tạm bợ ở những chân cầu, cùng nhauăn xin sống tạm qua ngày, xin được tiền hay đồ gì tốt đều hướng nàng đưa trước tiên, tỉ tỉ mỗi lần đưa nàng đồ vật đều cười thật tươi, ánh mắtlấp lánh nhìn nàng mặc kệ bản thân mình lôi thôi lếch thếch như thế nào, tóc tai rối ra sao, vị tỉ tỉ đó luôn bảo vệ nàng, không cho nhữngđồng học sỉ nhục nàng và tỉ đó luôn đưa nàng những bộ quần áo cũ xinđược từ những người hảo tâm có ý giúp... Tất cả đều đưa cho nàng mà còn chính mình thì vẫn một bộ quần áo rách rưới vá chằng chịt đó. Nàng lúc đó cảm nhận được hạnh phúc.
Một buổi chiều nàng đi học về thìnhìn thấy một nhóm tụm năm tụm ba với nhau chỉ trỏ gì đó, nàng hiếu kìchạy vào xem thì ai ngờ thấy chính vị tỉ tỉ của mình đang bị những lãotử khác xông vào đánh, miệng không ngừng hô: “ Xấu quỷ nữ! Dám trộmsách cũ của nữ nhi ta! Ta đánh chết ngươi, người không ra người, quỷkhông ra quỷ! “ Lão hán vừa nói vừa đá vào bụng tỉ tỉ nàng đang nằmtrên mặt đất ôm khư khư bảo vệ những quyển sách giáo khoa cũ sớm bị nhàu nát cắn chặt môi không rên lên chút nào. Lúc đó nàng lo sợ mặc kệ lãohán còn đang ra quyền, nàng một mực chạy vào ôm lấy tỉ tỉ khóc to,hướng tỉ tỉ xin lỗi, là do nàng cần sách nên tỉ tỉ mới như thế vì nàngmà đi ăn trộm, tỉ tỉ nhìn nàng xông vào thì vô cùng hốt hoảng lồm cồmbò dậy ôm nàng vào lòng che chắn những cú đá của lão tử đó... Lúc đónàng cùng tỉ tỉ trở về chân cầu ôm nhau khóc, lúc đó nàng hứa sẽ họcthật giỏi, có tiền, có quyền để bảo vệ người tỉ tỉ mà nàng thương yêunhất.
Nàng giữ đúng lời hứa của mình, nàng học đại học danhgiá, cao điểm nhất nước, đạt tấm bằng giỏi trên tay, học bổng nhiềuvô số. Từ những số tiền đấy giúp nàng cùng tỉ tỉ có nơi ở được gọi lànhà, một gian nhà cấp bốn, nói chung tuy nhỏ nhưng tiện nghi, sau đónàng cùng tỉ tỉ mở tiệm cơm, tuy tỉ tỉ nhìn xấu nhưng tính tình cởi mở, ôn hòa lại dịu dàng nên quán cũng dần dần có đông khách... Chỉ là từlúc nàng được đồng học tặng cho một cuốn truyện ngôn tình nàng lúc đóđọc xong liền nghiện, suốt ngày cứ mơ mơ tưởng tưởng, truyện nàng muacàng ngày càng nhiều, tỉ tỉ biết liền tặng nàng một quyển để mong nàngsớm tìm được công việc, và ai ngờ chính quyển truyện tỉ tặng cho cũnglà quyển nàng xuyên tới, nàng chỉ biết thở dài.
Lúc gặp đượcTâm Hỏa, nàng nghĩ ngay đến vị tỉ tỉ đó, ôn hòa nhưng dũng mãnh, yếuđuối nhưng luôn tỏ vẻ để bảo vệ người khác, trong truyện cũng không đềcập đến nhân vật này nhưng nàng nhận định Tâm Hỏa sẽ là tỉ tỉ nàng,cũng như cố gắng chiếu cố tốt cho tỉ đó.
Chấm dứt dòng hồitưởng, Tần Tố Di mệt mỏi xoa bóp đầu, nhẹ nhàng rời giường bước rakhỏi phòng hít thở hưởng thụ không khí trong lành, những nô tì ở việnvừa thấy nàng liền nhíu mày đen mặt vội lui ra xa mấy bước, mũi đượchai tay che lại. Tần Tố Di mặc kệ những ánh mắt khinh thường, chậm rãi hướng tới chính phòng của Tâm Hỏa nhẹ đẩy cửa, vừa mở cửa nàng liền bị những mùi hương mỹ thực hấp dẫn nhìn Tâm Hỏa đang ngồi múc canh uốngthấy nàng liền không tự chủ mà bị sặc.
Tần Tố Di thấy thế nhíumày tiến đến hướng lưng Tâm Hỏa vỗ vỗ cho dịu bớt rồi không kiêng kị màngồi tại đó lấy bát ra tự múc ăn, rất tự nhiên làm Tâm Hỏa trợn phồngmá trong đầu đều hiện lên từ vô liêm sỉ.
Bất chợt ngửi thấy vịchua, lại nhìn Tần Tố Di vẫn như vậy cũ y phục bẩn thỉu, tóc tai bị mồ hôi làm bết lại, nhìn rất chi là ngứa mắt, cả người rùng mình một cái lắp bắp hỏi:
” Ngươi... Ngươi cư nhiên hôm qua không tẩy trần? Ngươi không ngửi thấy ngươi là một thối nữ a? “
” Chỉ là hôm qua muội quên,với lại ăn xong chúng ta liền tới kinh thành, không cần phí thời gian tại đây, muội xem tỉ là dưỡng thương đã tốt,liền khởi hành đi! “ Tần Tố Di húp xong một bát canh bỏ bát xuống bànlạnh lùng mở miệng nói, sau đó nhanh nhẹn đi ra ngoài để lại Tâm Hỏacòn đang ngơ ngác sau đó vội ăn như hổ, nhanh chóng đặt bát đi thu dọnhành trang. Lúc Tâm Hỏa bước ra cũng là lúc được Tần Tố Di vác lên vaiphi thân đi làm Tâm Hỏa chán ghét dãy dụa, “ôi...Tiểu phủ của ta,chúng ta từ nay xa cách, ta sẽ nhớ ngươi, vàng bạc châu báu của ta!”Tâm Hỏa đau lòng suy nghĩ lòng lặng lẽ chảy nước mắt cam chịu, phẫn hận nhìn Tần Tố Di đang mỉm cười coi thường nàng, ánh mắt như nói lên “ Tỉ làm gì có châu báu mà tiếc?” Làm nàng run rẩy tiềm thức mặc kệ Tần TốDi vác đi.
********Kinh thành***********************************
Sau mười ngày, Tần Tố Di không nghĩ đến nàng khinh công bậc nhất như vậymà những mười ngày sau mới đến tại chỗ này, nơi này đúng là sầm uất,nhà cửa phố xá như thế đông đúc, đặc biệt là lầu xanh chỗ này cũngnhiều vô kể, nói chung thì tại đây rất náo nhiệt, nữ tử tại đây cũngđều yểu điệu thục nữ, tiểu thư gia giáo, nam nhân thì cũng có thư sinh, công tử, các cấp phẩm không giống như cái trấn muốn trang làm quânsĩ kia. Tần Tố Di không ngại ánh mắt coi thường nhìn nàng, liên tục đi trên đường mặc mọi người đều lui xa che mũi, có tiểu thư không chịunổi còn nôn ọe liên hồi làm nàng cảm thấy như bị xúc phạm nhưng nàngkhông đến đây là du ngoạn, nàng còn là muốn tìm... Hắn ni.
Nàng cùng Tâm Hỏa mặc kệ tiếng xì xào bàn tán nhẹ bước tới phía gốc cây đạithụ mà ngồi nghỉ ngơi, Tần Tố Di nhắm mắt cười, từ lúc nào người thích sạch sẽ như nàng lại có thể bỏ tẩy thân hơn cả tháng trời? Hiện tạinàng liền chỉ mong muốn báo thù sau sự việc của Vân Phong, nàng càngmuốn tử, nhưng nàng mà tử thì ai sẽ thay nàng báo thù? Ai sẽ thay nàng giết những tên đã sỉ nhục và làm hại Vân Phong của nàng? Nàng khôngmuốn để Vân Phong chết oan ức, vì trong này hắn là người đối tốt vớinàng sau A Diên. Chắc hiện giờ A Diên đang lo lắng cho nàng lắm đây.Nàng sớm đã muốn hoàn tục xuất gia nhưng hiện giờ nàng không khác nguyên chủ này là bao, nàng cũng không thay đổi được chuyện gì nhưng mà nàngbiết, nàng sẽ cố gắng không làm những người nàng quan tâm vì nàng lầnnữa mà chết.
Tần Tố Di cắn môi nhắm chặt mắt lại liên tưởng nhớđến những ngày nàng được tựa vào Vân Phong mà ngủ dưới những gốc maitrắng dịu nhẹ... Khoảng khắc đó làm nàng thật sự rất hạnh phúc, môinàng không tự chủ được mà lóe lên tia ưu thương, mất mát làm Tâm Hỏangồi bên cạnh phải nhíu mày suy nghĩ “ Nữ tử cường hãn như vậy cũng cólúc lộ ra tia yếu đuối sao? Nàng ta đến cùng đã xảy ra cái gì mà trởnên thành như vậy? “
Lúc cả hai đang mỗi người một suy nghĩ thìmột đạo âm thanh trống vang lên làm cả phố xá giật mình, mỗi người đềubiết tự nhường đường cho một cỗ kiệu nhỏ xa hoa đi qua, kiệu tám ngườikhiêng. rèm lụa làm bằng vải dệt tơ tằm thượng hạng khiến bao cô nươnghay tiểu thư đều phải chói mắt vậy mà bị mang ra làm rèm che, gỗ mộcđàn trăm tuổi màu huyết tự nhiên cao quý, bao danh nhân thi ca đều muốn giữ làm trân bảo vậy mà bị mang ra không ngần làm thanh nâng kiệu,ngoài thì có hơn năm nữ nô tì, mười binh sĩ hộ giá đủ để biết người bên trong đặc biệt cỡ nào.
Dân chúng kinh thành như đã quen với nhiều quan lại hay đi thăm thú phố xá nhưng cũng mở miệng dò hỏi những người xung quanh
” Ngươi có hay chăng nhận ra vị đại tướng nào trong đó chăng? “ Một nam sĩ cầm quạt nhỏ giọng hỏi một người bên cạnh.
” Ngươi là ngoại nhân a? như vậy mà không biết?” Là hài tử được vươnggia chúng ta nhận nuôi a! “ Nam nhân bên cạnh nhìn nam tử đó bĩu môikhinh thường nói tiếp: “ Không biết vương gia chúng ta nhặt hài tử ởđâu, lại đối xử với hài tử đó như con ruột, người đến giờ còn chưa lập phi, hiện tại liền vì hài tử đó mà quên mất việc chung thân đại sự của mình!! Hazzi! “
Bất chợt một nô tì bên cạnh kiệu vén màn lênthì thấy bên trong trống không, hốt hoảng hô dừng kiệu, cả năm nữ tìcùng toán lính vội chạy nhào ra xung quanh tìm, dân chúng cũng hơi hỗnloạn mỗi người chạy một ngả đi tìm, Tâm Hỏa cũng tò mò từ cây đại thụcuối ngõ hẻm bước ra góp vui để lại một phong thư thông báo cho Tần TốDi trong khi nàng còn đang thả hồn vào trong những suy tưởng.
Cả lính lẫn nữ tì chạy loanh quanh mãi không thấy chủ tử, vài tì nữ đềuhoảng muốn khóc, một nữ tì bình tĩnh chạy đi tới Khởi Vương Phủ gọithêm người tới nhưng vừa đến cổng kể lại với quản gia thì lại bị một âmthanh trầm lãnh đầy khinh thường vang lên sau lưng:
” Tiểu tửđó thật giỏi, không hổ là ta nhi tử, tốt, trốn khỏi bằng này nô tì đi chơi quả thực rất được, vậy ta liền phụng bồi tới cùng! “ Một bóngdáng mặc hắc huyết y phục nhẹ nhàng lướt qua tì nữ còn đang hốt hoảng,nhanh nhẹn leo lên bạch chiến mã anh dũng phi tới.
**************
Cùng lúc đó dưới gốc cây đại thụ, Tần Tố Di phát hiện thân thể bị tê cứng, còn có một sức nặng ở trên đùi nàng, khó chịu mở mắt, đập vào mắtnàng là một hài tử tầm bốn, năm tuổi nằm gối lên đùi nàng, hài tử mặcmột bộ thanh y tơ tằm, tóc đen búi cao củ hành cố định bằng tiểu trâmbạc hình chuôi kiếm, da trắng nộn nhìn rất đáng yêu làm Tần Tố Di đưatay lên véo véo má làm hài tử nhíu mặt dùng hai tay xoa xoa mắt môi hồng ngáp liên hồi hướng Tần Tố Di nói: “ Mẫu Thân....! Người làm Khởi Tôn tỉnh! “
Tần Tố Di môi giật giật, tay run rẩy véo thêm hài tửnhư để xác thực với mình, nàng là vừa ngủ dậy chút liền từ đâu xuấthiện hài tử hướng nàng gọi mẫu thân, lại còn là một hài tử rất chi làđáng yêu, đừng nói là trong mơ cũng như vậy chân thực a?
” Ngô... Mẫu thân làm Tôn nhi đau! “ Hài tử kêu Khởi Tôn xoa xoa má bị TầnTố Di véo đến đỏ mắt to đen láy có chút ươn ướt nhìn về phía Tần Tố Dicòn đang hoảng loạn, một lúc sau mới lắp bắp:
” Có hay chăngngươi bị nhầm lẫn gì a? Ta làm sao có thể làm mẫu thân ngươi? “ Tần Tố Di cười chính mình, nàng không thể sinh dục nên tác giả là muốn báođáp bằng cách trao tặng nàng hài tử đi? Cảm ơn nhưng mà nàng không cầnđâu.
” Mẫu thân, người muốn bỏ đi Tôn Nhi ư? Mẫu thân thậtxấu! Hu hu hu! Tôn Nhi sẽ nghe lời người mà, mẫu thân đừng chán ghétTôn Nhi! “
Vừa nghe Tần Tố Di nói xong Khởi Phong nhào vàotrong ngực Tần Tố Di ôm chặt, nước mắt cứ như thế chảy dài ra sống chết ôm chặt lấy Tần Tố Di dù nàng đứng lên thì hài tử này cũng không rơiđược làm nàng cảm thán, nhìn nam hài tử khóc trong lòng, Tần Tố Di cóchút mềm lòng vừa định vòng hai tay ôm hài tử thì một đạo âm thanh vanglên sau nàng. Tần Tố Di nhíu mày, mặt lạnh quay đầu lại nhìn nam nhânđó chăm chú.
Nam nhân toàn thân hắc huyết y có thêm vài hoa văntinh xảo, tóc đen buộc cao cố định bằng một hắc huyết thiết, mắt diềuhâu cương nghị, sống mũi cao và thẳng, môi mỏng chính trực, toàn thân phát ra vẻ uy nghiêm, tướng soái.
” Ngươi đang định làm gì? “ Nam nhân anh tuấn cương trực đó hỏi nàng tay cầm chuẩn bị rút kiếm.Hắn sớm phi chiến mã đi tìm khắp kinh thành mà không tìm thấy hài tử của hắn, tâm cũng hơi chút lo lắng ai ngờ vừa rẽ vào gần gốc đại thụ bêntrong một cái ngõ gần đường thì lại nhìn thấy một ăn mày nữ tử đang ômhài tử của hắn, đề phòng mà nhìn nàng đánh giá, là một ngoại nhân.
” Ta? Ta đương nhiên là đi tìm gia đình hài tử này trả lại rồi! “ TầnTố Di không nhạt cũng không đậm nhẹ nhàng phát ra thanh âm, hà tử vừarúc đầu trong ngực nàng khóc giờ lại lộ mặt ra nhìn về phía nam tử vớiánh mắt chờ mong cầu khẩn:
” Phụ thân, này là mẫu thân của ta a! Ta đi tìm mẫu thân cho ta thay người! “
Hài tử đáy mắt long lanh vẫn ôm Tần Tố Di nói cười ngây thơ, điệu bộ số vô tội hướng về phía nam nhân cương nghị đó nói rõ làm Tần Tố Di kinhhoảng, có hay không như thế hữu duyên? Nữ chính một lần cũng sang bênnày dò hỏi thì bị một hài tử quấn lấy nằng nặc gọi nàng là mẫu thân vàcũng từ lúc đó nàng ta gặp được nam phụ Khởi Hàn Lãnh. Vương gia tànnhẫn nhất Tam quốc, và cũng như vậy Khởi Hàn Lãnh cũng yêu nàng,nguyện vì nàng phản quốc, cùng đánh chiếm quốc gia của chính mình,thắng trận thì hắn cũng trở thành tướng của Thiên Quốc nhưng dù còn sống nhưng lại bị người dân hắn phỉ nhổ, cả Thiên Quốc khinh thường, Thanh Vi Du thì hắn cũng không tranh nổi với nam chính, và kết quả Khởi HànLãnh biết đường lui, tình yêu với nữ chính dần dần khép lại, cả đờicùng nhi tử Khởi Tôn thoái ẩn giang hồ, triều đình, võ lâm.
Vậy nàng như vậy thật có duyên với hắn? Khởi Hàn Lãnh... chính là hắn?
” Tôn Nhi! Ngươi là một hài tử quá phận! Mau theo ta trở về, nháo đủloạn rồi! “ Khởi Hàn Lãnh nhíu mày tỏ vẻ, không quan tâm đến những lời Khởi Tôn nói, tiến lên muốn đoạt lại Khởi Tôn thì hài tử đó càng ômchắc Tần Tố Di nhiều hơn làm Khởi Hàn Lãnh dù không muốn cũng phải muốnđưa Tần Tố Di về phủ.
Tần Tố Di trước khi đi cũng sớm gắn mộtphong thư thông báo với Tâm Hỏa biết nàng ở đâu mà tìm sau đó Tần Tố Divà Khởi Tôn được Khởi Hàn Lãnh vác trên vai phi thân đi, đi được nửađường Tần Tố Di chịu không nổi từ trong tay Khởi Hàn Lãnh phi thân ranôn thốc nôn tháo. Nàng xin thề từ nay sẽ không như vậy đối đãi Tâm Hỏa, ai ngờ được bị vác lại chóng mặt buồn nôn như đi xe ở hiện đại, vậymà Tâm Hỏa có thể chịu đựng nàng vác suốt mười ngày đường làm nàng thánphục.
” Ngươi biết võ công? “ Khởi Hàn Lãnh âm trầm nhìn nàngđề phòng, Khởi Tôn thì nhìn nàng với ánh mắt thán phục vội nhao nhaohướng tới Tần Tố Di đòi bế làm nàng dù không tình nguyện nhưng bị ánhmắt sắc như dao nhìn mình chăm chú của Khởi Hàn Lãnh làm nàng không tựchủ hướng tới Khởi Tôn mà ôm vào lòng sau đó được Khởi Hàn Lãnh dẫnđường đến phủ.
Vừa dừng trước phủ, cả lính lẫn nô tì nhìn thấyKhởi Tôn bèn thở phào nhưng sau đó lại thấy chủ tử mình trong lòng mộtnữ nhân tóc tai bù xù tán loạn, quần áo rách nát kinh khủng, còn bốcra mùi hôi thối khó chịu thì lại vô cùng lo lắng muốn chạy đến giành lấy thì Khởi Tôn cho các nàng một câu khiến cả đám bị xuất hồn:
” Ngươi định đem ta rời khỏi mẫu thân sao? Ngươi thật láo, phụ thân sẽ không cho mẫu thân rời đi đâu! “
Khởi Tôn vừa nói xong thì Khởi Hàn Lãnh đen mặt, hắn cư nhiên sẽ không chonữ nhân như vậy rời khỏi? ý của nhi tử hắn là hắn đem nàng vào vươngphủ để làm mẫu thân cho nhi tử hắn cũng gần như có ý là hắn chuẩn bị thú nàng?
Tần Tố Di nghe được câu nói đó cũng đen mặt, tâm gàolên rất loạn “ Tiểu tử thối!” dám nói nàng sẽ lấy phụ thân của hắn, là một tên biến thái a? Thật xin lỗi hiện giờ nàng không có hứng thú.
Không nói lời nào Khởi Tôn rời lòng nàng tụt xuống dắt tay nàng tiến vàotrong phủ, phân phó quản gia cho nàng một căn phòng rồi nghịch ngợmchạy đi hỏi Khởi Hàn Lãnh để xem hắn làm có tốt hay không rồi nhận đượcmột cái xoa đầu của phụ thân rồi vui vẻ mà rời khỏi gian phòng kiêu sa, bỏ lại còn có hai người trong phòng, không khí như ám muội, Tần Tố Di nhíu mày thản nhiên ngồi xuống rót nước và chén một hơi uống sạch sauđó nhàn nhạt mở miệng nói:
” Vương gia! Ta không dấu gì ngươi, ta là người Thiên Quốc tên Tần Tố Di, cũng đã từng theo phe của ChiếnQuốc nhưng cả hai cường quốc đó hiện tại đã trở thành quốc thù của ta,ta cũng chỉ có thể tại đây tá túc, ta nguyện cung cấp thông tin chongười, đặc biệt ta cũng không biết phải nói sao vì ta là người của magiáo... Cũng đã từng thôi, hiện tại ta như vậy phản giáo, quyết địnhtới đây để đầu thêm một ít trí lực, vương gia, ta biết ngươi không dễgì tin tưởng ta nhưng là ta sẽ từ từ làm vương gia tin tưởng, ta camđoan sẽ không làm vương gia thất vọng, ta sẽ tận tâm trung thành vớivương gia, sẽ không phản.
Khởi Hàn Lãnh bất ngờ được Tần Tố Di thú nhận, mắt diều hâu nheo một cái, hắn không biết phải nói làm saokhi một nữ tử đều cam nguyện thú nhận, ngoài muốn người khác tin tưởngthì còn có ý gì hơn nữa... Nữ tử đó có vẻ rất căm hận hai quốc gia đó, nữ tử đó đã trải qua những gì để có thể phát ra sát ý lớn như vậy? mắt nàng ta kiên định nhìn thẳng hắn, Khởi Hàn Lãnh môi mỏng khẽ nhếch lên một đường xoay người bước ra ngoài, thanh âm vang lên:
” Vậycứ như vậy ngươi được giữ lại, hãy làm như lời ngươi nói... Đầu quâncho Khởi Nhẫn Quốc đi! Nhưng hiện tại ta chưa thể tin tưởng ngươi,ngươi nên biết an phận tại chỗ này, đừng hòng đánh Khởi Nhẫn Quốc chủ ý! Nếu ta phát hiện ngươi là nội gián ta liền khiến ngươi muốn tử cũngkhông xong. “
” Ân! Ta hiểu! vương gia hay không có y phục,ta y phục vốn cùng sở thích với vương gia! “ Tần Tố Di vẫn dịu nhẹ thản nhiên uống trà mặt khác lại muốn Khởi Hàn Lãnh giúp.
Vừa nghe Tần Tố Di nói, Khởi Hàn Lãnh cước bộ dừng lại, phát ra thanh âm “ Tốt” sau đó liền ly khai nơi này.
Tần Tố Di ngẫm lại, cái này viện tên Thủy Hơi viện là viện rất gần thưphòng vương gia, là viện duy nhất có hồ nước nóng tự nhiên, xung quanh đều trồng liễu xung quanh hồ để che thân khi có người xuống trầm mìnhthư giãn, xung quanh là trồng hoa hồng leo đa màu sắc rất cao quý, Tần Tố Di hướng hồ bước tới, không ngần ngại mà thoát ra y phục rách nát, thả mình xuống hồ tẩy trần, một lúc lâu sau đó hai a hoàn hướng nàngvà được sự cho phép nhẹ nâng cành liễu mang y phục, vừa bước vào cả hai đều thất thần, nữ tử hô thối, bốc mùi, toàn thân bẩn thỉu không thấy đâu nữa và thay vào đó là một nữ tử da như ngọc, mũi cao, mắt phượngmị hoặc, đôi môi đỏ mọng tự nhiên, tóc tai tán loạn sớm đã được gội và chải thẳng lộ ra những sợi tóc đen dài mềm mượt còn đang nhỏ nước, cảhai nô tì vội vàng nâng khăn lau tóc, thân thể cho Tần Tố Di rồi lầnlượt giúp nàng mặc vào y phục, một thân y phục hắc huyết y làm Tần TốDi cảm thấy hài lòng, thân thể sạch sẽ làm nàng thật dễ chịu, tốt hơntrước nhiều. Tóc nàng sau khi được hai nô tì lau khô liền được búi cao, cố định bằng một chiếc trâm bạc, một sợi như dây chuyền được vòng quatrán nàng đeo lên tóc nhìn đầy kiều mị.
” À... Vương... Phu..! “ Sau khi chải chuốt cho nàng xong, hai nô tì càng thấy Tần Tố Dikinh diễm, càng thấy xứng đôi với vương gia hiện một nữ tì không biếtphải xưng nàng thế nào thì nô tì còn lại tiếp lời.
” Tì nữ hiện không biết nên xưng như thế nào cho phải nên mong tiểu thư đến hậu viện cùng vương gia và công tử tiến hành ngọ thiện, hiện tại cũng đến giờ. “
Tần Tố Di lạnh lùng nhìn hai nô tì gật đầu tỏ ý sai hai người đi trước dẫn đường, trên đường đi có vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng, làm sao có thể tin được kiều diễm nữ nhân này và nữ tử ăn mày đó làcùng một người a? Vừa đến hậu viện Khởi Tôn nhìn thấy Tần Tố Di liềnvui sướng nhảy cẫng lên ôm lấy nàng, dắt nàng đến bên bàn ăn, chờ TầnTố Di ngồi xuống liền nhanh nhẹn mà ngồi lên đùi Tần Tố Di
” Mẫu thân hảo xinh đẹp a, về sau Tôn Nhi cũng muốn có nương tử tuyệt sắc như mẫu thân! “
Khởi Tôn vuốt mặt mềm mịn trắng nõn của Tần Tố Di chu môi thơm lên một phátcười hì hì hướng Khở Hàn Lãnh đen mặt, nhi tử hắn dạy lúc nào liền trởnên ham sắc như vậy a, không biết nữ tử đó có chăng chê cười hắn?
Khởi Hàn Lãnh suy nghĩ trầm tư, đánh giá Tần Tố Di, là một nữ tử tuyệt sắc, kiều diễm, có thể mê hoặc chúng sinh, vì cái gì nàng ta hận mà cóthể buông bỏ quốc gia của chính mình? Hay là vì ai khác mà nàng ta trởnên như vậy?
” Tôn Nhi nói hảo dễ nghe a, ta hảo thích! “ Tần Tố Di đối với hài tử đáng yêu như vậy là không thể nào đề phòng, tậntình bóc tôm trên bàn đưa Khởi Tôn ăn, nhìn hai người như thế bỏ quênmình Khởi Hàn Lãnh khó chịu múc một ít canh tổ yến vào bát của Tần Tố Di mặt nghiêm trang nói: “ Ăn nhiều chút, ngươi hảo gầy nên nhan sắccũng trông thật khó coi! “
” Mẫu thân.... Là phụ thân ghen tịtình mẫu tử chúng ta a! “ Khởi Tôn nói thầm vào tai Tần Tố Di nhưngKhởi Hàn Lãnh là một người võ công thâm hậu làm sao có thể không nghethấy, sắc mặt hắn càng ngày càng đen làm Tần Tố Di phì cười vội nhétmột con tôm để che miệng Khởi Tôn làm hắn chỉ có thể ô ô mà không phátra thanh âm chọc đến Khởi Hàn Lãnh nữa.
” Ngươi còn muốn cườinữa thì liền biến đi “ Khởi Hàn Lãnh đe dọa nhìn Tần Tố Di đầy sát ý thì nàng ta lại thẳng thừng cùng Khởi Tôn che miệng cười làm hắn không biết phải nói làm sao chỉ nén hận mà gắp rau cho nhi tử. Nhìn hình ảnh đầyấm áp đó toàn thể nô tì ở đó xúc động, hu hu vương gia cuối cùng cũngmang một nữ nhân về nhà, còn là tuyệt sắc mỹ nhân, thiên a, ngườithật có mắt, vương gia chúng thần sẽ không bị gọi là đoạn tụ nữa, maumau loan tin này ra.
Toàn thể nô tì và binh lính nhìn nhau sauđó từ từ từng người rời khỏi. Sáng hôm sau kinh thành đại loạn, TànNhẫn vương gia muốn thành hôn rồi a?
Chương trước
Chương sau