Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Vợ À! Hãy Đến Đây Chà Đạp Anh Đi

Chương 15: Em tắm cho anh nhé (H)

Chương trước
Chương sau
Cơ thể Ninh Ninh toát ra mùi sữa tắm thơm ngát, trên người quấn khăn và áo choàng tắm, kín đáo đến nỗi khiến hắn chỉ muốn xé toạc ra nó ngay lập tức, sau đó nghiền nát cô vào bụng.

Toàn thân Ninh Ninh như nhũn ra bởi nụ hôn của hắn, suýt chút chết chìm trong vòng tay hắn.

Mãi đến khi Diệp Hạo Nhiên hôn lên môi cô, Ninh Ninh mới giật mình nhận ra hắn hôn càng lúc càng sâu, nụ hôn nồng nhiệt mang theo hơi thở trầm đục.

Hắn hôn sang khóe môi cô, sau đó tới gương mặt nóng hổi, rồi lại cắn vành tai, phả hơi thở vào tai cô.

"Mấy ngày nay anh vì em mà mà thiếu ngủ trầm trọng, em đền cho anh thế nào đây?"

"Sao lại vì em"

"Em không nghe lời" Diệp Hạo Nhiên vùi mặt vào hõm cổ cô, cắn nhẹ xương quai xanh xinh đẹp khàn giọng: "Em bỏ anh đi tìm người đàn ông khác, bảo anh làm sao ngủ được"

"Em đi chơi thôi mà, đâu có làm gì đâu"

"Gặp cũng đã gặp, em còn muốn làm gì nữa hả?" hắn khàn giọng bất mãn cắn mạnh lên vai cô, khiến cô một hồi run rẩy.

"Ưm"

"Hay là, để tối nay anh phục vụ em nhé, dạy em một số tư thế thể dục được không?"

Ninh Ninh dựa vào đầu vai hắn, cảm nhận được nhiệt độ trên người hắn. Trong lòng hắn, cơ thể cô đang dần nhũn ra bởi chỗ mẫn cảm ở tai đang bị trêu chọc và kích thích liên tục.

"Anh muốn thế nào?" Cô hơi nghiêng đầu trên vai hắn, nhìn hắn chăm chú bằng đôi mắt long lanh.

"Dù sao người ta cũng đâu cố ý, anh định bát nạt người ta sao?"

Nói xong, cô liền vòng tay lên ôm cổ hắn, ánh mắt mơ màng.

Lời nói này nghe như nào đều có hàm ý, giống như một quả bom phát nổ làm người đàn ông nào đó phải cố kìm nén dục hỏa trướng đau, chỉ hận không thể nuốt cô vào bụng.

Diệp Hạo Nhiên khẽ gỡ bàn tay đang ôm cổ mình lên của cô, đặt lên môi hôn một cái.

"Em tắm cho anh nhé"

"Tắm toàn thân ấy hả"

"Ừm, tắm từ trên xuống dưới" hắn nhướng mày cười khẽ.

"Được" Ninh Ninh gật đầu không chút do dự.

Thấy cô thỏa hiệp một cách ngoan ngoãn, đôi mày tao nhã của Diệp Hạo Nhiên khẽ nhướng lên, hắn mỉm cười, đứng dậy đi vào phòng tắm.-------------Trong phòng tắm.

Diệp Hạo Nhiên cởi áo ngoài, rồi chậm rãi cởi từng cái nút trên áo sơ mi, một nút, hai nút, ba nút…

khuôn ngực để trần của hắn khiến cô nhìn mà lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Đường cong hoàn mỹ trên người hắn, chỗ nào cũng mê người không thốt nên lời.

Ninh Ninh giơ tay ra khẽ chủ động cởi áo giúp hắn.

Cuối cùng đi đến thắt lưng, bàn tay cô mãi để đó không dám chuyển động, Diệp Hạo Nhiên cong môi, nhìn bàn tay cô gái run rẩy đang để tay trên dây thắt lưng của mình: "Tiếp tục đi"

Ninh Ninh: "...."----------Diệp Hạo Nhiên  nằm trong bồn tắm để cô lau người mình, từ đầu đến cuối hắn đều như núi băng nằm im bất động, thỉnh thoảng hắn chỉ nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa, nhưng lại chẳng làm gì.

Dạo gần đây hắn ở công ty tăng ca liên tục, đoán chừng hắn thật sự mệt mỏi quá rồi.

Vì muốn hắn được nghỉ ngơi chút, Ninh Ninh chủ động giúp hắn lau khô người, sau đó định đi ra ngoài.

Nhưng Diệp Hạo Nhiên chợt ôm lấy eo cô, đột nhiên kéo cô vào lòng.

Thanh âm trầm khàn vì kìm nén đã lâu mà có chút hô hấp không thông: "Em còn muốn đi?"

Ninh Ninh chống tay lên khuôn ngực đã lau khô của hắn.

"Không đi thì em ở đây làm gì? Em đã hộ anh lau người xong rồi, hơn nữa em thấy hình như anh cũng thật sự rất mệt…"

Không đợi cô nói xong, hắn kéo mạnh cô vào lòng, hôn lên cổ cô, rồi cắn nhẹ vào vùng da nhỏ sau gáy cô.

Sự thân mật ngày càng tăng, đầu lưỡi hắn cuốn theo hơi thở nóng hổi bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn. Nụ hôn khiêu khích và hơi thở của hắn lướt qua mặt, qua cằm, môi và sau vành tai của tôi.

Sợi dây thần kinh mẫn cảm như bị thứ gì đó kéo căng, khiến toàn thân cô run rẩy.

“Đừng...” Câu cự tuyệt nghẹn lại trong cổ họng, nghe qua như một lời mời gọi. Có thể nói, đây là lời mời gọi hoan ái uyển chuyển của người phụ nữ.

Diệp Hạo Nhiên nắm chặt tay, môi mỏng cong lên.

"Không phải nói tối nay để anh dạy em một số tư thế tập thể dục sao? Chồng em tuy hơi mệt, nhưng mà không phải mệt đến mức không thể làm tình được"

"Anh..."

Cô vẫn chưa kịp mở lời thì đã bị hắn bế lên, đè cô vào vách tường trong phòng tắm.

Ninh Ninh đứng giữa hắn và bức tường, hai chân bị ép buộc vòng ngang hông hắn.

Hắn chọc đầu ngón tay vào chiếc khăn tắm mà cô khó khăn lắm mới buộc chặt, nhẹ nhàng gẩy ra. Chiếc khăn lập tức rơi xuống, cơ thể lõa lồ hiện ra trước mắt hắn, không hề che đậy.

Nụ hôn của hắn rơi xuống tai cô. Mỗi lần bị hắn cắn vào vành tai, cô đều bủn rủn cả tay chân. Cánh tay chỉ đành ôm chặt lấy hắn xin tha.

"Ninh Ninh" Diệp Hạo Nhiên áp sát vào người cô, ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn ngực đang phập phồng của cô.

“ Sau này đừng đi bar nữa, nghe lời chồng em có được không?"

"Ừm"

"Ngoan, nếu như không nghe lời..." bàn tay hắn chạm vào nơi hắn đang ngắm nhìn, nhẹ nhàng xoa bóp điểm nhạy cảm nhất. “...Anh nhất định sẽ dày vò chỗ này của em mỗi ngày, coi như trừng phạt”

“Ưm..."

Cô không nhịn được rên khẽ, càng ôm chặt lấy hắn, như nắm cây gỗ nổi trên mặt nước để không bị chìm, Diệp Hạo Nhiên kéo cô vào lòng, để cô áp sát vào người hắn. Hắn cúi xuống, hôn lên ngực cô, ngậm đỉnh đồi nhạy cảm ở nơi đó.

Đầu lưỡi hắn xoay tròn, một cơn đê mê lan tỏa khắp người cô. Hai tay cô bám chặt vào vai hắn nhưng cũng không thể khống chế linh hồn từ từ trầm luân.

"Ninh Ninh, anh sẽ khiến em thỏa mãn...” Đôi môi hắn rơi xuống cổ cô, đầu ngón tay vuốt ve từng tấc da thịt cô từ trên xuống dưới, rồi dừng lại ở đùi cô. Trong phút chốc Ninh Ninh thở gấp, không kìm nổi bật ra tiếng rên khe khẽ.

Dường như bị tiếng rên của cô kích thích, động tác của hắn ngày càng mạnh mẽ.

Đầu lưỡi ướt át và ấm nóng liếm nhẹ cơ thể cô. Khi từng ngón tay mảnh khảnh đi vào giữa hai đùi cô, cô không thể chịu đựng nổi, cảm giác cơ thể trống rỗng vô cùng, muốn được hắn nhanh chóng lấp đầy.

Cơ thể hắn áp sát vào cô, nhớ lại mấy ngày nay Ninh Ninh ăn mặc khêu gợi đi bar lại còn cùng mấy tên trai bao kia vui đùa vô cùng vui vẻ, đôi mắt hắn nheo lại, thình lình xoay người cô lại.

Ninh Ninh quay lưng về phía hắn…

Cô chỉ cảm thấy nụ hôn của hắn lại rơi vào nơi đặc biệt mẫn cảm ở sau gáy lần nữa. Ninh Ninh không chịu nổi mà hơi vặn vẹo người. Người đàn ông phía sau khẽ rên một tiếng, bắt đầu cố ý cắn vào gáy cô, lúc mạnh lúc nhẹ, nhưng lại trêu người như muốn đoạt mạng.

Diệp Hạo Nhiên giơ một chân của cô lên, khẽ tách rộng đùi cô, chỉ một cú nhấn người, bộ phận đàn ông sớm đã cương cứng của hắn chìm trong khao khát của cô.

“A...” Cảm giác trống rỗng được lấp đầy, cơn khoái cảm long trời lở đất bùng nổ, kịch liệt đến mức khó có thể tưởng tượng.

Diệp Hạo Nhiên điên cuồng ra vào trong cơn co rút ở thân dưới của cô. Không có đau đớn, chỉ có sự sung sướng đến mức người lâng lâng, đến mức mất hết tri giác. Cô cắn môi, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ ngâm nga.

Vào lúc cô run rẩy không ngừng vì mất kiểm soát, hắn cúi đầu thì thầm vào tai cô: "Sau này em đừng gặp tên họ Vu kia nữa, biết chưa"

"Gặp… Tiểu Vu…không được...Anh ta là cháu anh, còn là bạn em...A…"Ninh Ninh  kích thích đến mức không nói được một câu hoàn chỉnh.

"Gì cơ?" Diệp Hạo Nhiên nghe thấy cô nói chữ đầu tiên thì động tác càng hung bạo hơn.

Ninh Ninh bị hắn bắt nạt đến mức hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, vội vàng nói: "Không gặp… không gặp… Sẽ không gặp nữa".

Diệp Hạo Nhiên cười cười, vuốt mấy sợi tóc lòa xòa trên vùng trán đã ướt đẫm mồ hôi của cô, ánh mắt đầy vẻ yêu thương. “Không sao đâu, nó là cháu anh, anh tóm nó ra nước ngoài là được".

Nói xong, một lần nữa lại mạnh mẽ đâm mạnh vào người cô, suýt chút nữa khiến Ninh Ninh thét lên.

Những cuộc ái ân sau đó vô cùng cuồng nhiệt. Diệp Hạo Nhiên ôm chặt lưng cô, ngậm lấy môi cô nuốt hết những tiếng rên rỉ đứt quãng trong cô,  không chút do dự, hết lần này đến lần khác tiến sâu vào cơ thể cô.

Một cuộc ân ái kéo dài, giữa hai thân thể không có chút khoảng cách tựa như tình yêu của họ.

Một tình yêu bất diệt cũng tựa như một cuộc ân ái khắc cốt ghi tâm.............
Chương trước
Chương sau