Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Vạn Giới Dung Hợp

Chương 3: Tận thế giáng lâm

Chương trước
Chương sau
Không biết có phải là ứng nghiệm lời cảnh báo của Vũ Dương hay không, bảy ngày sau kể từ lần cô gọi cả lớp tới bầu trời bỗng nhiên bị nhuộm bởi một màu đỏ giống như máu, đường dây liên lạc lúc có lúc không.
Không chỉ riêng tại Việt Nam mà khắp mọi nơi trên thế giới đều xảy ra một hiện tượng tương tự, bầu trời khắp nơi trên địa cầu đều bị bao phủ bởi một tầng mây đỏ sậm như màu máu.
Trong trung tâm hàng không không gian NASA đang nháo loạn lên một bầy.
"Báo động!!! Chúng ta đã mất liên lạc với toàn bộ phi hành đoàn ngoài vũ trụ"
Hàng loạt những biến động xảy ra khắp nơi trên thế giới, liệu có phải tận thế đang đến hay không?
……..
Các ngân hàng cùng cây ATM lúc nào cũng đầy ắp người xếp hàng chờ rút tiền, đặc biệt là ở siêu thị và các khu chợ thường xuyên thấy cảnh mọi người tranh cướp nhau mua đồ, thậm trí nhiều nơi còn đóng cửa không bán.
Mặc dù chính phủ các nước đều tuyên truyền trấn an đây chỉ là một dạng hiện tượng tự nhiên, các chuyên gia đang nghiên cứu tìm ra nguyên nhân nhưng chung quy người dân chỉ tin vào mắt mình, họ có dự cảm không hay về tận thế.
Lúc này những kẻ phớt lờ lời cảnh báo về ngày tận thế đều cực kì hối hận, nếu như lúc trước nghe lời người ta chuẩn bị một chút lương thực thì đã không phải trật vật như hiện tại.
Trương Lực cảm thấy vô cùng may mắn khi tin tưởng lời nhắc nhở của Vũ Dương nhưng cũng đồng thời rất lo lắng cho cô và những bạn học cùng lớp, mọi đường truyền liên lạc thường xuyên tắc nghẽn nên hắn chỉ có thể biết được tình hình hiện tại qua tivi và loa truyền thanh của mỗi khu phố mà thôi.
-Đài truyền hình VTV!
-Thưa quý vị khán giả thân mến, các bạn hiện đang xem đài truyền hình VTV!
-Quý vị khán giả! Vị trí hiện tại của tôi là tại thành phố Bắc Kinh - Trung Quoocs, ở đây vừa xảy ra một vụ bạo động, chính phủ đã phải huy động một lượng lớn nhân viên trấn áp giải tán đám đông bạo loạn, vụ bạo động này khiến một trăm người chết, hơn ba ngàn người bị thương, tình huống liên quan vẫn đang tiếp tục được điều tra...
-Bây giờ chúng ta lại liên lạc với phóng viên Quang Thắng hiện đang ở Mỹ, chúng ta sẽ được biết tình hình bên đó.
-Xin chào cô!
-Xin chào anh Quang Thắng, anh bây giờ có thể nói cho chúng tôi một chút về tình hình hiện tại ở đó không?
-Được, là thế này, bắt đầu từ xế chiều ngày hôm qua, trước cổng Nhà Trắng tụ tập rất nhiều người, trong tay giương các loại biểu ngữ, sau đó yêu cầu chính phủ phải công bố chân tướng mọi việc, chúng ta bây giờ có thể thấy phía trước Phủ Tổng Thống đã tụ tập một lượng lớn cảnh sát, để tránh cho tình hình leo thang trở nên căng thẳng hơn, Tổng Thống Obaba đã hủy bỏ kế hoạch viếng thăm Trung Đông của mình, lên truyền hình kêu gọi nhân dân trong nước giữ bình tĩnh....
-Vâng, chúng ta lại liên lạc với anh Công Lý hiện đang ở Tokyo, alo, anh Công Lý, alo, alo,...
-Vâng, có thể tín hiệu vệ tinh đã gặp một số trục trặc, tạm thời không thể nối liên lạc được với anh ấy. Chúng tôi sẽ cập nhận thông tin sớm nhất để gửi đến quý vị khán giả.
[Quảng Cáo]
-Chào mừng trở lại với chương trình, đây là tiết mục điểm nóng đặc biệt của đài truyền hình VTV, đầu tiên xin giới thiệu với quý vị khán giả hai vị khách mời đặc biệt của chúng ta hôm nay, cũng là hai chuyên gia đầu ngành trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, vị này chính là giáo sư Trương Văn Công, nhà thiên văn học đến từ trường Đại học Bách Khoa và vị này chính là giáo sư Noo Phước Vinh, nhà vật lý học thiên thể đến từ Đại học Khoa Học Việt Nam!
-Xin chào hai vị giáo sư, như chúng ta đã biết, ngày hôm qua, 8 giờ 15 phút sáng ngày 25 tháng 8 giờ Hà Nội, toàn bộ bầu trời bỗng nhiên bị nhuộm đỏ cho đến nay, tất cả các nơi trên thế giới đều quan sát được hiện tượng thiên văn đặc biệt này, mà trước đó cũng không hề xuất hiện trong lịch sử ngành thiên văn học. Điều nay dẫn đến rất nhiều suy đoán.
-Đặc biệt trên các mạng xã hội liên tục xuất hiện những bài viết của một người dấu tên cảnh báo về ngày tận thế từ bảy ngày trước, chúng ta đều biết thực tế có rất nhiều người quan tâm đến vấn đề này và vô cùng lo lắng lời tiên đoán này sẽ xảy ra, rất nhiều người đều cho rằng lời tiên đoán này cũng giống như lời tiên đoán tận thế năm 2012, chẳng qua chỉ là một chuyện giật gân mà thôi.
-Thế nhưng, như chúng ta đã biết, đến khoảng 7 giờ 15 phút, khi không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, bầu trời đột nhiên chuyển thành màu đỏ, thông tin liên lạc toàn cầu cũng rơi vào hỗn loạn cực độ.
-Bởi vậy, rất nhiều người tin rằng lời tiên đoán của người người này có khả năng sẽ trở thành hiện thực, đương nhiên chúng ta cũng biết đây chỉ là một hiện tượng thiên văn đặc biệt, chỉ là trước đây chưa bao giờ xảy ra, vậy nên xin mời hai vị giáo sư từ góc độ khoa học giải thích một chút cho chúng ta, xin cảm ơn!
-Được thôi, như chúng ta đã biết thì (lược hai ngàn chín trăm chữ)
-Qua lời giải thích của hai vị giáo sư đầu ngành, chúng ta đã có thể sáng tỏ mọi việc, giúp chúng ta tin rằng hiện tượng thiên văn đặc biệt lần này tất nhiên sẽ có nguyên lý khoa học của nó, đương nhiên cũng là sự bác bỏ đối với những lời đồn thổi như lời tiên đoán của người kia, chúng ta có thể nhìn nhận chuyện này từ góc độ khoa học, không cần thiết phải hoang mang lo sợ vô nghĩa.
-Xin chào và hẹn gặp lại trong các bản tin tiếp theo.
Trương Lực với tay lấy chiếc điều khiển tắt tivi xong cầm bát đũa đem đi rửa, hắn suy đoán người dấu tên kia hẳn là Vũ Dương. Lấy tính cách của cô chắc chắn sẽ đi cảnh báo tất cả mọi người, có lẽ cô chính là một người trọng sinh từ tương lai quay về. Hắn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cô nhưng từ khi bầu trời nhuộm đỏ khiến cho mọi liên lạc đều khó khăn. Hắn đành thở dài ném mấy thứ suy nghĩ lung tung này ra khỏi đầu và đi ngủ.
…………..
-Ahh…
-Cứu tôi với...
-Ầm… ầm…
Tiếng kêu cứu, la hét thảm thiết cùng những tiếng nổ lớn do va chạm… khiến cho Trương Lực tỉnh giấc, hắn làu bàu thầm mắng kẻ dở hơi nào không ngủ đi mở phim kinh dị hơn nữa lại còn mở lớn như thế nữa, hoàn cảnh hiện tại chưa đủ sợ hay sao?
Hắn khó chịu mở cửa đi ra ngoài tìm xem nhà nào lại ý thức kém như thế, nhưng khi vừa mới bước ra khỏi phòng trọ hắn liền sợ ngây người. Vì phòng trọ của hắn ở trên tầng bốn nên có thể quan sát khá rõ hoàn cảnh không khác nào địa ngục ở dưới kia.
Bên dưới đường phố vô cùng hỗn loạn, khắp nơi mau me và chết chóc. Nhân loại hoàn toàn nhỏ bé trước những sinh vật to lớn mang hình dánh tựa như những con bọ hung không ngừng đuổi giết và ăn thịt. Thắc mắc chúng không biết từ đâu chui ra nhưng giờ ai mà quản chuyện đó chứ, không chạy nhanh thì sẽ lập tức bỏ mạng ngay.
Trương Lực vịn tay vào lan can hít thở thật sâu vài hơi để trấn tĩnh. Hắn đã nghe âm thanh sột soạt tại cầu thang, hắn giật mình chạy vội vào trong nhà đóng chặt cửa lại. Giây phút đối mặt sắp đến rồi.
"Mạnh mẽ lên, mày làm được!"
Tự an ủi bản thân hắn nắm chặt con dao làm bếp, mắt quan sát bên ngoài hành lang từ khe hở trên cửa.
Gràooo…
Một đạo thân ảnh giống như dã thú rống lên dữ tợn ,tiếng gầm gừ liền vang lên, ngay sau đó Trương Lực liền trông thấy một người nam thanh niên mặc đồ vét màu đen hướng chính phòng mình đánh tới, hắn mặt mũi tràn đầy mủ lở loét, phía trên chảy chất dịch tanh hôi, con mắt không có đồng tử hiện lên màu trắng đục, hàm răng lồi ra, móng tay tối tăm dài như dao găm sắc bén. "Rầm rầm rầm" nó dùng sức mà gõ cửa phòng. Trương Lực chưa bao giờ thấy qua người khủng bố như thế, ánh mắt thoáng cái tựu hoảng loạn rồi.
"Đây… chẳng lẽ là zombie!" trong nội tâm nghĩ như vậy, vội vàng lùi lại cách xa cửa phòng.
Khi hắn còn đang hoảng loạn sợ hãi thì con zombie đã phá được cửa lao vào, hắn nhắm chặt mắt lại hai tay dơ trước người theo bản năng.
Phốc phốc!
Huyết dịch bắn tung tóe, "Bịch" một thân ảnh ngã trên mặt đất.
"Trương Lực, không sao chứ" Thanh âm vang lên bên tai, Trương Lực kinh ngạc mà mở mắt, liền trông thấy một nam nhân cao lớn, cắt tóc húi cua mặc đồ thể thao hai màu xanh trắng, trong tay cầm theo một thanh đao quân dụng, phía trên nhiễm lấy máu đen, mà khủng bố zombie muốn đánh về phía hắn thì đầu lâu đã bị chém thành hai nửa, ngã trên mặt đất, không thể nhúc nhích.
"A Phong đại ca"
Trương Lực liền kích động thốt lên khi nhìn thấy Trần Đại Phong, một người cùng khu trọ với hắn. Quen biết nhau từ hồi mới lên thủ đô học đại học, Đại Phong đã giúp đỡ hắn rất nhiều và khi biết hắn là cô nhi thì Đại Phong càng quan tâm hơn đồng thời cũng coi hắn như em trai mình vậy. Từng là một bộ đội đặc công nên khi nghe thấy có tiếng động thì Đại Phong đã tỉnh dậy từ lâu, quan sát tình hình bên ngoài và khi thấy phòng Trương Lực có zombie tấn công hắn liền lao ra ngoài tiếp ứng.
Sau khi thanh lý xác con zombie cùng gia cố lại cửa chính thì cả hai người mới yên tâm nghỉ ngơi. Trong phòng, Trương Lực mất hồn mất vía ngồi ở trên ghế, suy nghĩ xuất thần, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Đại Phong đem đao lau sạch vết máu đặt lên ở bên cạnh ngăn tủ, đi tới vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói: "Đang suy nghĩ gì đấy?"
"Phong ca,Cái thế giới này điên rồi, điên hết rồi. Côn trùng khổng lồ rồi đến zombie… tiếp theo sẽ là điều gì kinh khủng hơn nữa đây?"
"Điều gì đến cũng phải đến thôi, quan trọng nhất lúc này là phải sống sót"
Chương trước
Chương sau