Dạ Như liền nghĩ đến điều gì đó , ngồi xổm xuống.. "Mạt Hàn , người này hình như tớ đã gặp qua" "A?!?" "Cô ấy , từ từ , suy nghĩ xem" "..." "A , chính là cô ta , người ở đối diện vơi mình , cô ấy ở chung một khu , ở đối diện đối diện Dạ Như kích động tay chân hạ thủ , Nhan Mạt Hàn một phen ngăn chặn cô lại "Đã biết đã biết" MẠt Hàn đã sớm phát hiện ra chuyện này "Mau phục vụcappuccino cho cô ấy , cẩn thận tránh cô ấy làm phiền chúng ta" Nhan Mạt hàn đẩy đẩy Dạ Như Hạ Doãn Hi đem cà phê đưa cho Dạ Như , Dạ như quyẹt quyẹt miệng như không tình nguyện bưng lên Chỉ chốc lát sau , một người đàn ông xa lạ tiến vào ngồi đối diện Dịch điều Vi "Ajo , người kia chính là Nhan Mạt Hàn" Điều Vi nháy nháy mắt , Ajo nhìn thoáng qua gật gật đầu "Muốn uống gì?" Đưa cho AJO thực đơn , "Không cần Dịch Tỷ , cám ơn" AJO cực tuyệt , bắt đầu truy đuổi thông tin của Mạt Hàn "Hôm nay chủ yếu cho ngươi đến xem diện mạo , về sao có thể hành động tốt hơn" Dịch Điềi Vi cười cười , nhấp một ngụm cappuccino -- Nhan Nhậm mang mặt nạ bảo hộ trên mặt , trong tay cầm cái bao dính đầy máu Hai tay run rẩy hắ nói , giết người ! Tôi đã giết người . Ở vùng ngoại thành có một thi thể của phụ nữ nằm ở trên bãi cỏ khô héo Tháng sau chính là sinh nhật Mạt Hàn , hắn nhất định phải tìm được cô , sau đó tốn tiền Không ngờ là hắn đã ra tay giết chết vợ thứ hai của mình . Vậy Nhan Cầm phải làm sao bây giờ? Bất quá hắn cười phá lên ! Người phụ nữ này chính là gánh nặng của hắn !TRừ muốn tiền từ hắn , còn những thứ khác đều không biết làm gì , suốtngày chỉ biết chửi rủa , nói hắn là người vô dụng ! Rốt cuộc hôm naynhịn không nổi nữa nên đã ra tay "HaHaHA" Nhan Nhậm ném hung khí xuống vách núi , đem thi thể nhét vào bao tải to , một cước đá thẳng xuống vách núi Hắn cười một cách điên cuồng , âm thanh quanh quẩn trên đỉnh núi rất rùng rợn (JJ: ôi mẹ ơi type cái này lúc 3g sáng không ngừng nổi da gà...amen~) Ở thành phố M , một bên mắt của Mạt hàn đột nhiên giựt giựt , thân thể nơi nào có co chút đau Vì sao lại cảm giác bất an như thế? Trời gần tối , Nhan Mạt hàn dọn dẹp đồ đạt , chuẩn bị rời khỏi cửa hàng bánh ngọt Cô chưa bao giờ cảm thấy bất an như thế , vừa thấy Nam Cung Ảnh liền chạy đến "Làm Sao vậy?" Nam Cung Ảnh nheo nheo mắt lại , thuận tay vuốt vuốt cô , đối với cô , hắn không thể hạ quyết tâm "Chính là cảm thấy bất an" Nhan Mạt Hàn lắc đầu , không nói thêm gì "A.. Đêm nay em đi ngủ sớm một chút" Sau khi ăn cơm tối , Nhan Mạt Hàn ngâm mình trong bồn tắm , đem chính mìnhco rút lại thành một đống , cho đến khi nước nóng có chút nguội " Em xong hơi xong chưa vậy?"Ngoài cửa truyền đến âm thanh của Nam Cung Ảnh đang thúc giục "À , xong rồi" Nhan Mạt Hàn đứng dậy , lau khô sau đó mặc quần áo ngủ vào , mở cửa đi ra Ngoài cửa sổ , tuyết lại bắt đầu rơi "Tuyết lại rơi" Nhan Mạt Hàn chỉ chỉ ngoài cửa sổ , nở nụ cười có chút thê lương