Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tổng Tài Hắc Đạo Cưng Sủng Cô Vợ Bác Sĩ

Chương 9: Chấp nhận

Chương trước
Chương sau
5h chiều cô xong việc, cả hai đến phong bệnh Vip Hàn Khiêm đang nằm. Bố mẹ cô vẫn còn đang ngồi nghỉ ở bộ bàn ghế sopha.

" Ba mẹ"

" Hai bác"

Cả hai lên tiếng gọi coi như lời chào. Xong cô tiến đến chỗ giường bện anh cô nằm xem xét

" Anh ấy bây giờ chỉ cần nghỉ ngơi để vết thương lành là được" Vừa nói vừa tiến lại ghế ngồi cạnh anh.

" Ba mẹ điều tra được tại sao anh ấy bị tai nạn chưa"

" Rồi"

" Tên tài xế xe tải đó khai là có người thuê hắn *** chết Khiêm, bọn họ sẽ giúp hắn trả hết số nợ cờ bạc mà hắn vây của người ta"

Anh từ nãy im lặng bây giờ mới lên tiếng

" Vậy bác có hỏi ai thuê hắn làm việc đó không?"

" Có. Nhưng hắn nói người đó bịt kín mặt, khi nói chuyện hình như dùng giọng giả".

Nghe vậy cả phòng chìm trong tĩnh lặng không ai nói một lời nào.

Lúc này trên Hàn Khiêm bắt đầu có dấu hiệu tỉnh, cô vội chạy lại xem

" Anh hai, anh có nghe em nói không?"

Nghe tiếng em gái anh mở mắt ra nhìn thì thấy có cả ba mẹ và cả cái tên bạn thân mắn lạnh đang đứng bên cạnh nhìn mình.

" Ba mẹ, tuyết nhi, Phong sao mọi người đều ở đây vậy"

" Anh còn hỏi, suýt nữa dọa chết em rồi. Khi nhìn anh toàn người đầy máu nằm bất động không nói gì, có biết em sợ lắm không hả"

" Bảo bối anh xin lỗi. Lúc đấy anh chạy xe đến viện muốn thăm em nhưng khi anh lấy điện thoại để điện cho em biết thì chiếc xe đó lao đến với tốc độ rất nhanh nên không kịp tránh".

" Ba cho người điều tra rồi chỉ chờ kết quả xem ai đứng đằng sau túng chuyện này thôi"



" Con nghĩ chắc là do Bạch Lẫm ông ta thuê người để giết con. Là đối thủ không đội trời chung với lại con vừa mới cướp hợp đồng béo bởi và làm cho lão thất thoát một số tiền lớn của lão nên mới tức điên lên "

" lại lão già khốn kiếp đó. Làm ăn thì toàn giở những thủ đoạn bẩn thủi, già rồi mà suốt gái gú, *** đê thật là chẳng xứng đứng làm đối thủ của chúng ta. Chỉ vì con trai lão muốn cua, chơi đùa tuyết nhi nhưng không thành,lấy cái cớ đó cứ ngáng chân chúng ta. Mọi lần ta làm ngơ nhưng lần này ta quyết không tha. Sẽ cho lão biết cảnh không nhà không của không còn cháo mà húp là thế nào". Ba cô nói mà càng không nhịn được cục tức này, mặt lạnh đầy sát khí muốn giết người.

Anh nghe ba cô nói có người muốn đừ giỡn cô, lập tức người anh tỏa ra đầy sát khí

" Bác vừa nói con trai lão muốn chơi đùa Tuyết nhi? Thằng chó đó tên gì bác cho con biết? "

Thực ra ba cô có tình nói rõ ra như thế để.xem biểu hiện của anh đối với cô như thế nào? Rằng anh có tốt với cô, thật sự yêu thương cưng chiều cô không.

" Đúng là muốn đùa giỡn tuyết nhi. Nếu vào người khác có khi tin sái cổ những lời ngon ngọt của tên điên đó may mà bảo bối của chúng ta biết được những điều đó và việc xấu mà hắn làm nên không thèm đếm xỉa đến. A, hắn tên Bạch Luân".

Anh cô nghe anh hỏi thì trả lời một lèo.

Càng nghe anh càng tức điên không chịu được, tên khốn đó dám có những suy nghĩ bẩn thỉu với vợ anh thì chờ đó đợi anh tính sổ.

" Mọi người cứ gây áp lực lên tập đoàn đó , phải làm cho nó phá sản. Còn việc còn lại con sẽ xử lí. Con không cần biết hắn đã làm gì bảo bối hay chưa nhưng chỉ cần nghĩ đến việc hắn dám có ý với bảo bối thì con sẽ cho hắn biết thì nào là địa ngục trần gian"

" Được, cứ vậy mà làm". Ba cô nghe anh nói vậy thì không khỏi nhếch méo cười thầm. Rất tốt, rất hợp để làm chồng và là chỗ dựa rất vững chắc.

Cô và mẹ từ nãy cứ nghe mấy người đàn ông nói thì mặc kệ vì cả hai biết độ cưng chiều cô đến mức nào nên không ngăn cảm gì cứ mặc họ làm. Họ cưng chiều thì cô hưởng thụ thôi chẳng cần làm gì cho mệt ra.

Mặc dù đã ngấm ngầm chấp nhận cậu con rể tài giỏi đầy bản lĩnh này rồi nhưng ông vẫn vẫn không thể hiện ra.

" Vương tổng nếu chuyện này đã xử lý xong thì chúng ta ra bàn ngồi tôi có chuyện nói với cậu"

" Cả tuyết nhi nữa"

Anh với cô ngồi đối diện với hai ông bà để Anh nhìn chằm chằm mà không khỏi toát mồ hôi mặc dù trong phòng có điều hòa.

" Cả hai biết nhau bao lâu rồi? Quen nhau như thế nào?"

Anh nghe cô ba hỏi mà ngồi thật thẳng lưng nhìn vào mắt ba cô trả lời không một chút sợ hãi. Nhưng chỉ có cô mới biết, cái tay anh đang nắm tay cô đang chảy đầy mồ hôi vì căng thẳng

" Dạ thưa hai bác, bọn con mới quen nửa tháng thôi a. Hôm đó con không cẩn thận bị người ta ám sát đến thương nặng. Tuyết nhi đã cứu con nên bọn quen nhau từ đó"

" Mới tầm nửa tháng đã yêu nhau? Muốn chơi đùa con gái tôi sao? Hử?"

"Ba! Sao ba lại nói như vậy dù ọn con mới yêu quên nhau và yêu trong nửa tháng nhưng cậu biết tình cảm anh ấy danh cho con là thật"



" Ba mới hỏi cậu ta thôi chứ chưa làm gì cậu ta hết mà con đã nói giúp cho người ta"

"Có bản lĩnh, thật lòng yêu thì chunhws minb cho ta thấy chứ ta không tin vào lời nói mà để cho người khác tổn thương bảo bối của ta"

" Con sẽ chứng minh cho bác thấy rằng con thật sự yêu tuyết nhi"

" Vậy cậu định làm gì để chứng minh cho tôi thấy "

" Không sợ trời, không sợ đất chỉ sợ vợ. Đợi vợ lên đầu là trường sinh bất tử"

Nghe anh nói mọi người không thể nhịn cười nổi. Cô ngồi bên cạnh nhịn cười đến run người.

" Haha... Chết tôi mất thôi, Phong cậu nói rất hay"

Anh nghe thằng bạn thân còn đang nằm trên giường mà vẫn có thể nói đểu mình được thì chỉ muốn đập cho trận. Hừ bạn với chả bè, như ***.

" Nói vậy ai mà chẳng nói được"

" Đó là lơi của con, còn hành động thì con đã quyết định khi xác định quan hệ với tuyết nhi rồi. Đó là con sẽ chuyển toàn bộ tài sản của con cho tuyết nhi nên bây giờ con đi làm chính là làm không công cho cô ấy hết"

Mọi người nghe anh nói thì rất sốc không thể tin được anh sẽ làm như thế.

" Nhưng có chắc là quan hệ bền vững mãi mãinmaf câun làm thế?"

" Con chắc chả ăn với lại không bao giờ hối hận. Con yêu cô ấy từ lần đầu tiên, cho đến giây phút này tình cảm đó nó trở nên sâu đậm khiến con không thể sông thiếu cô ấy. Và cho đến hết cuối đời trong tim con cũng chỉ có một người tên Hàn Mặc Tuyết mà thôi. Nếu có người cố tình chia rẽ con sẽ giết, cô ấy chỉ là CỦA MỘT MÌNH CON. Con hứa sẽ chăm sóc yêu thương chiều chuộng cô ấy suốt đời nên xin hai bác cho phép con với côn ấy cưới nhau"

" Haha tốt...Rất tốt. Được, ta chấp nhận cuộc hôn nhân này nên nhớ gì mà cậu đã nói hôm nay. Nếu làm gì có lỗi với côn bé cậu sẽ tag trắng nghe chưa"

" Vâng, con xin hứa"

Lúc này mẹ con mới lên tiếng. Sở dĩ từ nãy bà và Khiêm im lăng vì tin rằng sẽ cho cô hạnh phúc nhưng vẫn muốn thử anh.

" Con hẹn ba mẹ con hôm nào để chúng ta gặp mặt nói chuyện"

" Đợi ba mẹ về nước sẽ giới thiệu tuyết nhi cho họ rồi sẽ sắp xếp để hai gia đình gặp nhau"

Ba cô nói: "Cứ quyết định vậy đi".
Chương trước
Chương sau