Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tổng Tài Đại Nhân Hãy Đợi Đấy!

Chương 5: Quá khứ đáng sợ

Chương trước
Chương sau
Hôm nay cô vui hơn thường ngày chắc là do hôm qua được hắn ôm nên giờ cô thấy lòng mình có chút rạo rực, cột mái tóc dài của mình lên kẹp thêm chiếc nơ đỏ, cô soi gương lấy thỏi son bóng nhẹ quẹt lên môi. Đôi môi vốn đã hồng hào được tô thêm một lớp son bóng càng làm đôi môi thêm tươi tắn hơn, cô soi gương mỉm cười nhẹ một cái.

Đi đến trường với một trạng thái vui tươi, nhưng cô đâu biết ngày hôm nay sẽ là ngày thay đổi cả cuộc đời đi học còn lại của cô.

Bước trên hàng lang lớp học, ánh mắt của mọi người đều nhìn cô đến lạ thường, họ nhìn cô rồi quay ra bàn tán có vài lời cô nghe được

" Cô ta vẫn còn mặt mũi để đi học kìa"

" Không biết xấu hổ hay gì"

Cô đang ngơ ngác không biết có chuyện gì xảy ra thì Y Na từ đâu chạy đến hốt hoảng

" Hân Nghiên cậu biết chuyện gì chưa? " Y Na thở gấp

Hân Nghiên nhìn Y Na

" Có chuyện gì à , từ từ thôi nói tớ nghe"

Y Na vội mở điện thoại ra cho Hân Nghiên xem, tin hot nhất của trường hot boy Bạch Minh Thành ôm ấp tiểu trà xanh trong khi bạn gái đang hẹn hò là Hứa Nhã Tịnh đang bị ốm nặng.

Hân Nghiên nhìn bức ảnh sửng sốt, đấy chả phải đây là chuyện hôm qua sao có người đã chụp lén cô và hắn.

Cô như chết lặng ở đó khi có những bình luận nổi nên từ bài viết

" Không biết tiểu trà xanh này là ai nhỉ ,mà có thể làm cho Bạch Minh Thành bỏ cô bạn gái xinh đẹp của mình mà chạy đến ôm ấp"

Rất nhiều bình luận còn ác ý hơn, lòng cô nóng như lửa đốt, đưa cặp cho Y Na rồi cô bỏ đi tìm Minh Thành.

" Cầm cặp vào lớp giúp tớ trước nhé"

Y Na bối rối không biết Hân Nghiên tính làm gì

" Này cậu đi đâu vậy?"

Hân Nghiên tìm thấy hắn ở căn tin trường, đang bước đến gần chỗ hắn có vài lời xì xầm to nhỏ

" Ê nhìn kìa giống người trong hình lắm"

" Hình nào cơ?"

" Hình tiểu trà xanh ý"

Bỏ qua những lời đàm tếu ra khỏi tai, cô định sẽ hẹn hắn lên sân thượng nói chuyện thì một chuyện khác lại xảy ra. Nhã Tịnh từ đâu xông đến cô ta quì xuống ôm lấy chân Hân Nghiên mà khóc lóc

" Hân Nghiên à tớ biết cậu thích Minh Thành, nhưng cậu ấy đã chọn tớ rồi cậu đừng vì vậy mà chen vào chuyện tình cảm của bọn tớ được không"

Hân Nghiên cô đang có một dấu chấm hỏi to đùng cô ta đang làm cái quái gì vậy

Thấy mọi người vay quanh hai người họ rồi bàn tán quay phim chụp ảnh, Minh Thành vội chen vào giữa đám đông thấy Nhã Tịnh khóc lóc quì xuống dưới chân Hân Nghiên, anh vội chạy đến đỡ lấy cô ta dậy.

" Cô làm gì vậy Hân Nghiên, cô có biết cô ấy đang bị bệnh không?"

Cô ngơ ngác nhìn hắn, từ nãy giờ cô đã làm gì Nhã Tịnh của hắn đâu

" Tôi..."



Hắn ôm Nhã Tịnh vào lòng, tức giận quay ra quát cô.

" Cô có ý gì thì cứ nhắm vào tôi sao lại bắt cô ấy quì xuống đất như thế, cô thật độc ác Hân Nghiên à"

Hân Nghiên định nói lời giải thích thì hắn đã cắt ngang lời cô nói

" Từ giờ chúng ta cắt đứt quan hệ, chúng ta coi như không quen biết gì nữa và tôi mong cô tránh xa Nhã Tịnh ra "

Cứ thế hắn dìu Nhã Tịnh bỏ đi, để lại cô với đầy uất ức

Nhã Tịnh đi được một đoạn cô ta quay lại nhìn cô với vẻ mặt đầy thách thức cười nhểnh một cái.

Mọi người xung quanh nhìn cô với ánh mắt đầy thù địch vì cô dám động đến nữ thần của bọn họ.

Tự dưng có người ném đến đồ đến chỗ cô bộp* máu từ trên trán cô chảy xuống

Rồi hàng loạt những thứ như trứng, sữa thừa, đồ ăn thừa ném hết vào người cô

" Biết ngay mà cô ta là trà xanh"

" Xinh vậy mà làm trà xanh"

" Chết đi cái đồ thích chen chân vào chuyện tình cảm của người ta"

Cô tuyệt vọng ôm lấy đầu mình, cô đã làm gì sai sao mọi người lại đối xử với cô như vậy

Lúc đó Y Na chạy đến cô ấy gọi mấy người bảo đến bắt hết đám học sinh kia lên văn phòng.

" Cậu có sao không Hân Nghiên"

Hân Nghiên như người mất hồn, nhìn Y Na rồi bật khóc

" Tớ... tớ không sao huhu"

Y Na tức giận chửi lên

" Đôi cẩu nam nữ không biết tốt xấu gì cả"

Những người ném đồ vào cô bị nhà trường đình chỉ học 2 tuần, họ căm phẫn Hân Nghiên đăng những bài viết lên mạng xã hội mỉa mai cô

Trong thời gian khó khăn đó chỉ có Y Na luôn bên cạnh và bảo vệ cho Hân nghiên.

Đến lớp học mọi người xung quanh đều cô lập Hân Nghiên lại, bọn họ vẽ đầy lên bàn cô là đồ trà xanh đi chết đi, mau cút đi. Dưới ngày bàn cô thì toàn là rác bẩn.

Y Na nhìn thấy bực mình quát lên

" Ai, ai là người làm chuyện này"

Lớp học đang nhốn nháo cũng phải im lặng lại, vì Y Na là cháu hiệu trưởng lên bọn họ không dám động vào cô ấy.

Hân Nghiên thấy Y Na lúc nào cũng tức giận với mọi ngươi vì mình, cô có chút không đành lòng.

" Thôi Y Na bỏ đi, tớ không sao mà"

Tiếng của một bạn trong lớp nói lớn lên

" Sao mà có sao được, người như cô đáng lẽ không nên có trên đời này"



Y Na nghe thấy thế cô ấy lao đến giựt tóc bạn học kia đánh cho bạn học ý phải nhập viện.

Sau đó thì Y Na bị phạt phải lao động cho trường 1 tháng, phải bồi thường và xin lỗi bạn học kia.

Hân Nghiên trách mình vì chuyện của cô không tự giải quyết được phải để Y Na chịu khổ theo cô, phải lao động cả tháng trời.

" Tớ là người đáng ra phải bị phạt cậu về đi để tớ làm cho"

Y Na nhìn cô bạn đáng thương của mình

" Tớ làm được mà, đây không lỗi do cậu, tớ là người đánh bạn học kia cậu không làm gì sai cả"

Hân Nghiên đầy tội lỗi, chạy vô lớp cô lấy thêm một cây chổi nữa đi ra quét sân trường cùng Y Na

" Vậy thì hai chúng ta cùng làm nhé"

Y Na mỉm cười

" Được"

....

Sau khi Y Na đưa Hân Nghiên về nhà, trên đường trở về Y Na gặp Hứa Nhã Tịnh đang đứng trước cổng biệt thự nhà cô.

Y Na vờ như không thấy tính đi thẳng vô thì bị cô ta chặn lại

" Ấy đi đâu mà vội vàng thế Thẩm tiểu thư"

Y Na liếc cô ta

" Cô đến đây làm gì?"

Nhã Tịnh nhàn nhã cô ta nhìn xuống bộ móng tay mới làm của mình

" Nghe nói Thẩm tiểu thư với Lý Hân Nghiên thân nhau lắm đúng không"

Y Na có chút bực tức

" Có gì thì cô nói lẹ luôn đi đừng vòng vo nữa tốn thời gian của tôi"

Cô ta quay sang nhìn Y Na

" Haha Thẩm tiểu thư sao lại nóng lòng, tôi chỉ muốn đưa cho cô xem thứ này thôi"

Nói rồi cô ta cầm ra một xấp ảnh rồi đưa cho Y Na

" Thẩm tiểu thư từ từ mà xem nhé, tối rồi tôi phải về đây không Minh Thành lại lo, tạm biệt Thẩm tiểu thư chúc cô một buổi tối tốt lành"

Cô ta quay gót rời đi miệng không ngừng nở một nụ cười đầy hàm ý

Y Na cầm tệp ảnh lên xem miệng cô còn lẩm bẩm

" không biết cô ta đưa cái gì đây"

Vừa đi vô nhà cô vừa lật những tấm hình lên xem, chợt cô dừng lại. Cô như chết lặng lại vậy. Những bức hình đó sao cô ta có thể có chúng được vậy.
Chương trước
Chương sau