Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 934

Chương trước
Chương sau


Chương 934

Chợ đá thô rất lớn, phân ra khu thành phẩm và khu nguyên liệu, rất nhiều người tìm kiếm sự k1ch thích, đều thích đi tới hiện trường đoán thạch ở khu nguyên liệu .

Một đao nghèo một đao giàu, từ trước đến nay đoán thạch luôn có thể khiến người ta cảm nhận hai trạng thái cực đoan, hoặc là phất lên trong một đêm, hoặc là táng gia bại sản chỉ trong một đêm.

Diệp Như Hề ở nước ngoài đã từng có tiệp xúc ngăn ngủi với ngành này, nhưng hiểu biết càng nhiều thì càng biệt vũng nước trong đó quá sâu, trầm mê vào đó thì chỉ có nước thua táng gia bại sản, cho nên cô đã kịp thời thu tay lại, chỉ coi như đi trải nghiệm một chút.

Dù sao, ngay cả bậc thầy đoán thạch kinh nghiệm phong phú nhất cũng không dám nói bản thân mười lần đánh cuộc chín lần thắng, nêu càng đánh cuộc càng lớn, cuỗi cùng sẽ luôn có lúc thua, mà một khi đã dán thân vào, rất khó có thế dứt ra được.

Thật ra Hứa Xuyên cũng có vẻ rất tò mò về nơi này, nhưng anh ta kìm nén rất tốt, là một vệ sĩ, chuyện anh ta phải làm là đi theo chủ nhân mọi lúc mọi nơi.

Nhưng Diệp Như Hề có chú ý tới, nói: “Anh rât tò mò?”

Khuôn mặt ngăm đen của Hứa Xuyên lập tức ngượng ngủng, “Không Thả.

tôi, tôi không có.”

“Đối với đàn ông đoán thạch thật sự rất k1ch thích, nêu thấy. tò mò thì chúng ta đi xem, thời gian cũng không gấp.”

Dứt lời, Diệp Như Hề liền đi về phía khu vực nguyên liệu.



Ở đây tiếng nói chuyện Ôn ào, nhôn nháo đông nghịt người, thật náo nhiệt, thường xuyên có thế nghe thấy tiếng kinh hồ hớn hở và cả tiêng la tiệc hận trong đám người Tầm mắt Diệp Như Hề quét qua, liền thấy, ở giữa có người đang giải thạch, cô liền đi về phía đó.

Một người thợ chuyên nghiệp đang cắt một khối đá thô cao ước chừng 1m, cái gọi là đá thô chính là phỉ thúy còn chưa được gia công, vẫn giữ nguyên dáng ” vẻ nguyên thủy, bê ngoài nhìn giồng cục đá, chỉ có cắt ra mới biết được bên trong là chủng loại phỉ thúy gì.

Lúc này khối đá thô đã cắt ra một phản ba, lộ ra màu xanh lục vô cùng khả quan, dựa theo suy đoán ít nhật cũng là chủng loại phỉ thúy không tôi, người chung quanh cũng đêu nhìn chăm chăm, thậm chí còn có còn người ra giá muôn thu mua khối đá này giữa chừng.

Hứa Xuyên nhịn không được nói: “Tiểu thự, phỉ thúy này thoạt nhìn không tôi nhỉ, có muốn mua một khối không?”

Chủng loại còn chưa được cắt ra, có thê đánh cuộc mua bán ở giai đoạn này, giá cả sẽ thấp hơn rất nhiều so với sau khi cắt xong, đương nhiên, chuyện này cũng có nguy hiểm, lỡ như cất tới miêng cuôi cùng: tất cả bên trong đêu là tạp chất, sẽ phải trả giá cho sự thất bại khi đoán thạch.

Rất nhiều thương nhân chắc chắn đều sẽ lựa chọn phương thức bảo thủ như vậy.

Quả nhiên, chủ nhân của khối đá kia bảo thợ cắt đá dừng lại, bắt đầu rao hàng ở hiện trường.

Bỏi vì phần phỉ thúy lộ ra rất tinh khiết, là loại phỉ thúy băng chủng, cũng là chủng loại phỉ thúy khó gặp.

Nhưng Diệp Như Hề nghiêm túc nhìn khôi đá kia, nhíu nhíu mày, nói; “Không được. Tỉ lệ không tốt lắm.”

Hứa Xuyên cảm thấy đáng tiếc, bởi vì anh ta biết tiểu thư là đặc biệt tới đây: để mua phỉ thúy có tỉ lệ tốt, giờ khó có dịp gặp phải, lại đi từ bỏ, tuy nhiên cũng có thể hiểu được, dù sao chưa hoàn toàn cắt ra, có nguy hiểm.

Nhưng một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bên cạnh nghe thấy thì lộ rõ vẻ mặt khinh thường, hừ một tiếng, nói: “Đồ quê mùa từ nơi nào tới thê này? Mua không ni thì mua không nồi, còn nói tỉ lệ không tốt, nói làm như rất hiểu đoán thạch vậy.”

Diệp Như Hề nhìn qua, suy nghĩ một chút, đối phương hình như là người mới vừa mua nửa khối phỉ thúy kia, đã bỏ ra khoảng hai trăm vạn?
Chương trước
Chương sau