Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 186

Chương trước
Chương sau
Nếu có trọng thương trong người, ngậm một mảnh nhân sâm trong miệng là có thể kéo dài tính mạng nhất thời nửa khắc, lại có thuốc bột cứu tế, hẳn sẽ không đáng ngại.

Ngoài ra 001 bọn họ còn mang theo thật nhiều thịt trong không gian, nhất là thịt heo, heo dễ sinh sản, sau khi bị thiến lại tăng thêm ưu điểm, rõ ràng chứa đầy năm mươi thùng hàng, chính bọn họ lôi kéo vận chuyển từ không trung, túi trữ vật nhỏ, chuyên chở đặt luôn bên trong thân thể cũng không ngại, không chiếm địa phương.

Lý Quý Dương đồng ý sắp xếp của bọn họ, còn mua thêm cây cải dầu, cây tể thái cùng cải thìa, sợ nơi biên ải không có nhiều rau dưa như vậy, còn có một đống hoa quả bổ sung thêm vitamin.

Bên này hắn chuẩn bị thật nhiều, lúc ở trong hệ thống hắn cũng nhịn không được kể cho thanh âm nghe chuyện bên ngoài, trên thực tế hắn cũng không nghĩ tới thanh âm sẽ cho thêm chủ ý gì cho hắn, chẳng qua một mình buồn bực nên tìm thùng rác tâm linh mà thôi.

- Ngươi làm như vậy tốt lắm, nếu ngay cả binh lính của quốc gia mình cũng không yêu quý, quả thực rất không có lương tâm!

Thanh âm nói chuyện vẫn sắc bén:

- Ngươi phải thương lính như con mình, cũng cần phòng bị cấp trên của ngươi có mất hứng khi ngươi làm như vậy hay không.

- Điểm này không cần quan tâm, đã có người đi làm.

Lý Quý Dương nhìn tin tức cầu mua trên màn hình:

- Tôi chỉ là sợ mình suy nghĩ không chu đáo, lần này đi nhất định phải cung cấp đầy đủ đồ vật, bọn họ giằng co cùng dị tộc cũng không dễ dàng.

Hiện giờ Hung Nô phía bắc còn có bộ lạc còn ăn tươi nuốt sống đâu.

- Ngươi cho dược liệu, thịt cùng hoa quả rau xanh, có cho muối hay không?

Thanh âm chợt hỏi.

Lý Quý Dương ngây ngẩn cả người.

Muối ăn!

Hắn lại quên mất!

Thời đại này muối ăn chỉ tạm được, chiết xuất cũng không tốt, có điểm hương vị chua sót, hắn ăn muối đều là mua về rồi chiết xuất lần nữa, trừ đi hương vị chua sót.

Nhưng những binh sĩ ăn muối khẳng định không tốt bằng hắn.

- Tôi.. tôi đi tìm người nghĩ biện pháp!

Lý Quý Dương đi tới không gian nhắc nhở 001 về muối ăn.

- Trước tiên đi địa phương nào có biển, trực tiếp ở trên mặt biển lấy muối, thuận tiện bắt một ít nguyên thủy sinh vật trong biển, có lẽ có thể nuôi trong không gian thì sao?

001 nghĩ nghĩ nói.

- Nơi này chỉ có vũng nước suối, anh còn muốn nuôi sinh vật biển?

Lý Quý Dương nghẹn lời:

- Đây chính là nước ngọt!

Hắn đều cấp cho cháu nhỏ uống qua cùng tắm qua!

Nếu là nước biển thì hai chú cháu sớm biến thành dưa muối yêm!

- Có thể mở ra nước biển thôi!

001 nói:

- Nơi này chúng tôi đều khảo sát qua, đại khái là tinh cầu có thể tăng trưởng khuếch trương, đúng lúc là một nơi tốt, tại sao phải lãng phí đây?



- Tôi..

Lý Quý Dương còn muốn nói điều gì.

001 cũng không quản hắn, tiếp tục nói:

- Nếu có biển khơi, sinh vật biển còn không bắt dễ như trở bàn tay? Chẳng qua còn cần ngài mua một bộ đoàn thể làm việc trong biển!

- Tôi đã mua một bộ đoàn thể đào quặng mỏ đâu!

Lý Quý Dương tức giận nói:

- Tôi biết rồi, nếu có thể khuếch trương đương nhiên tốt lắm, nếu không thể, không cho anh tùy tiện gây sức ép a! Nước suối kia thật có trọng dụng đối với tôi!

001 cam đoan nói:

- Tôi sẽ không làm hư nước suối, vật kia phảng phất dùng trợ giúp tinh cầu lớn dần, cho dù là ngài vui, tôi cũng không đồng ý đâu!

Lúc này Lý Quý Dương mới yên tâm:

- Vậy anh nghĩ biện pháp tiếp tục làm ra muối ăn, làm giống như thứ tôi ăn là được.

001 tỏ vẻ đã biết, lần này hắn đi ra ngoài thuận tiện muốn phân hình lục địa này, nhìn xem còn có giống nguyên thủy gì, hắn có thể di dời vào trong không gian.

Đối với lần này xuất hành, 001 cũng không thoải mái được bao nhiêu.

Lý Quý Dương sắp xếp xong xuôi, ngày hôm sau thả 001 cùng năm mươi người máy ra ngoài không gian, lặng yên cải biến thân hình, Lý Quý Dương trơ mắt nhìn bọn họ biến thành hình thức phi cơ trinh sát hơi mờ ảo.

Sau đó một đám bay lên trời, vô thanh vô tức biến mất trong bóng đêm, giống như là u linh!

Nếu không phải 001 cho Lý Quý Dương một vật trong suốt nhìn giống như là máy tính, tùy thời có thể chứng kiến hành tung của bọn họ, còn có thể đối thoại với 001, hắn còn cho là bọn họ đã biến mất.

Chỉ hai mươi phút bọn họ đã bay ra khỏi Tần quốc, trực tiếp tiến vào Nam Sở, bay qua Nam Sở cung chỉ hai mươi lăm phút, tốc độ nhanh thần kỳ, đi tới bờ biển tổng cộng chỉ tốn năm mươi ba phút.

Bọn họ đi thẳng ra mặt biển, đứng trên bầu trời vươn ra một ống hút, hấp thu nước biển lọc thành muối ăn, sau đó thả nước biển trở về, ước chừng hai giờ sau làm ra mười tấn muối tinh, đều tự xách một ít lại nhân lúc bóng đêm bay trở vè, Lý Quý Dương canh chừng ở trong sân lần lượt thu vào trong không gian.

Chờ ngày hôm say Lý Quý Dương tiến vào trong không gian, liền phát hiện nam bắc không gian xuất hiện vài ngọn núi lớn, phía sau núi lớn phía nam là một mảnh biển khơi mênh mông!

Bàn tay hắn run rẩy không thôi:

- Anh đã làm gì? Tại sao lại có biển khơi xuất hiện?

- Phương bắc còn chưa khai phát ra tới, đoán chừng là băng nguyên.

001 làm ra một bộ bản đồ toàn tức hiện ra trước mặt Lý Quý Dương:

- Tôi nghĩ mấy ngày nữa đi biên cảnh, tìm xem núi tuyết bên kia, làm chút băng tinh ngọc tủy trở về.

Không ngờ còn đang suy tính lấy băng tinh quặng mỏ!

- Sau này không được tùy tiện chuyển đồ vật trở về!

Lý Quý Dương đau đầu:

- Anh chuẩn bị xong muối ăn chưa?

- Chuẩn bị xong rồi, đợi đưa đi.

Đi ra ngoài một lần, 001 lại làm không ít đồ vật tiến vào, lúc phi hành trên không trung còn bắt được không ít loài chim.



- Ngũ Sắc thảo thế nào?

Lý Quý Dương lại hỏi.

- Đã thu gặt tốt lắm, hiện tại lấy sao?

001 nói:

- Đã thu hoạch lần thứ ba!

- Dễ trồng sao?

Lý Quý Dương hi vọng hỏi.

001 nhận chân:

- Thật dễ trồng, cũng giống như là cỏ dại, rắc mầm móng tưới nước, có thể gieo trồng, nơi này không có cỏ dại, chính nó đã mọc thành một mảnh thảo nguyên!

Lý Quý Dương:

- !

Sao nói khó gieo trồng đây?

Thanh Linh Tử này lừa gạt!

Lý Quý Dương thở phì phì mang theo một bó lớn Ngũ Sắc thảo đi liên hệ với Thanh Linh Tử:

- Anh xem đây là cái gì?

Ngũ Sắc thảo thật nổi bật, hút mắt người vô cùng.

- Anh.. anh làm sao làm ra được nhiều như vậy?

Đầu lưỡi Thanh Linh Tử muốn thắt lại.

Bọn họ gieo trồng không dưới một trăm lần, lãng phí mấy ngàn mầm móng nhưng không mọc lên được, mới tìm đọc sách cổ thế mới biết cần ngũ sắc đất, nếu là tức nhưỡng nháy mắt có thể sống!

Chẳng lẽ tiểu tử này có tức nhưỡng?

- Kẻ lừa gạt!

Lý Quý Dương nhíu mũi nói:

- Còn nói không dễ trồng, khó sống, hiện tại đồ chơi này trải đầy chỗ của tôi!

Trong không gian vốn không có cỏ dại, đều là ngũ cốc lương thực cùng cây ăn quả rau xanh, kết quả Ngũ Sắc thảo vừa trồng, biến thành một mảnh thảo nguyên!

May mắn trong tiềm thức của Lý Quý Dương không cho gia súc đi ăn, nếu không gia súc đều cũng thành tinh!

- Ở chỗ của tôi thật khó trồng a!

Thanh Linh Tử kêu oan:

- Nếu trồng được tôi còn khó khăn như vậy sao?

- Bỏ đi, tha thứ anh, thứ này ở chỗ của tôi sắp biến thành cỏ dại lan tràn, tôi muốn bán đi một ít, anh không để ý đi?

Lý Quý Dương quơ quơ Ngũ Sắc thảo nói.
Chương trước
Chương sau