Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 192

Chương trước
Chương sau
Thuộc loại người tứ chi phát triển ý nghĩ đơn giản.

Nếu Tần Vũ Vương không chết sớ, Tần quốc cũng không có quang cảnh hiện giờ.

Hai người lặng lẽ nói chuyện, tự nhiên dựa sát vào nhau, lại chỉ trỏ hướng Thành Giao, tính tình Thành Giao vốn đã không tốt, hiện giờ bị nén giận hồi lâu cũng đã tới mức giới hạn, cố tình lại có một cung nữ bưng mâm hoa quả co hắn, khay đựng trái cây là đồng thau, cũng không phải thạch anh như khay của quốc chủ, mà Lý Quý Dương cùng Doanh Chính ngồi bên cạnh nhau, hai người cũng dùng khay thạch anh, nhưng lại chỉ cấp đồng thau cho Thành Giao!

So sánh với sự đặc sắc tinh xảo của thạch anh, cho dù đồng thau có bao nhiêu tinh mỹ cũng có vẻ có chút thô sáp.

Vẻ mặt Thành Giao đỏ bừng!

Cung nữ buông mâm đựng trái cây, hắn vừa nhìn càng tức giận!

Mâm đựng trái cây không bằng người thì cũng thôi, ngay cả trái cây cũng nhỏ hơn người khác một vòng!

Nhưng thật ra là vì khay thạch anh có công năng phóng đại đồ vật chứa đựng, có chút tương tự như kính lúp, mà đồng thau lại đục, làm cho trái cây tuy giống nhau nhưng nhìn vào thì thấy nhỏ hơn bên khay thạch anh.

Thường thức này là người hiện đại đều cũng biết, nhưng trong cổ đại có ai biết? Sản phẩm thạch anh vốn rất ít, Thành Giao trong cơn tức giận liền cho cung nữ kia một tát tai!

Ba!

Một thanh âm lớn tiếng vang lên!

- Cút!

Thành Giao lửa giận bùng cháy mạnh, thấp giọng giận rống.

Cung nữ bị một cái tát đánh mộng, lỗ tai ong ong vang, không nghe được lời nói của Thành Giao công tử, quỳ rạp dưới đất không dám nhúc nhích.

Động tĩnh lớn như vậy ngay cả tiếng nhạc ca múa cũng không che hết, Lý Quý Dương cùng Doanh Chính trừng to mắt nhìn phía đối diện.

Trang Tương Vương ngồi bên trên cũng nhìn thấy, Triệu Cơ phu nhân vẫn thản nhiên rót cho hắn chén rượu gạo:

- Quốc chủ mời dùng, đây là dùng gạo mới trồng năm nay sản xuất ra bình rượu gạo đầu tiên đâu!

- Được.

Trang Tương Vương nhận lấy, rượu gạo ôn hòa, uống vào còn có mùi hương gạo mới, thật sự là rượu ngon thượng thừa.

Đáng tiếc Triệu Cơ không cho hắn uống nhiều, sợ bị thương thân thể, mỗi ngày chỉ cấp một úng, nàng cũng không cho người khác uống, đều tự mình châm rượu.

Nội thị đứng bên người Trang Tương Vương nhìn bên kia náo loạn lên, quốc chủ cũng nhìn lướt qua, ý bảo người đi qua hỗ trợ xử lý.



Một cung nữ trung niên mang theo bốn tiểu cung nữ đi qua, hai người nâng dậy cung nữ bị đánh đi xuống, hai người đi theo đại cung nữ thu thập một phen.

Không ai nói chuyện, cũng không ai chào hỏi Thành Giao, Thành Giao ngồi chỗ kia bị người nhìn chăm chú, làm cho hắn giống như đứng đống lửa, ngồi đống than.

Thu yến được xem trọng còn hơn trừ tịch, năm nay lại là mùa thu hoạch, ngày vui lớn, Thành Giao làm như vậy thật sự là không cho Trang Tương Vương mặt mũi.

Đại cung nữ mang theo hai tiểu công nữ thu thập xong xuôi, ánh mắt Trang Tương Vương quét tới, nhẹ nhàng mở miệng phân phó:

- Nếu Thành Giao không thích người hầu hạ, vậy hãy để cho chính hắn động thủ tốt lắm, ngoài ra đều lui ra cho quả nhân.

- Dạ!

Đại cung nữ mang theo hai tiểu cung nữ thẳng tắp cáo lui!

Nghe xong lời này, sắc mặt Thành Giao liền tái nhợt rất nhiều, hắn không ngờ mình nhất thời tức giận lại làm quốc chủ phụ thân trừng phạt như thế!

Những người khác đều có hai ba cung nữ nội thị hầu hạ, lúc truyền đồ ăn thậm chí là bốn năm người vây quanh Lý Quý Dương cùng Doanh Chính, bưng cơm đưa canh một người không thiếu.

Trái lại bên Thành Giao, một người cũng không có!

Cung nữ bưng canh đặt lên bàn, nội thị ôm thực đỉnh đưa tới, sau đó liền lui xuống, không ai lưu lại hầu hạ.

Thành Giao ngồi chỗ kia có chút lúng túng, hiện giờ Vương điển chúc quốc bởi vì chức quan không đủ nên không có tư cách vào cung dự yến, càng không nói có người nào giúp hắn đi lên giải vây.

Đang lúc xấu hổ, Lý Quý Dương kéo kéo tay áo Doanh Chính, Doanh Chính hiểu được ý tứ của hắn, hai người ăn ý vô cùng, nhưng mà Doanh Chính không cam lòng.

- Đại cục làm trọng a!

Lý Quý Dương nhìn hắn.

- Người đâu, hai người đi qua chỗ Thành Giao giúp hắn một tay.

Doanh Chính vừa mở miệng, trên mặt tuy nhìn không ra cảm xúc nhưng trong lòng nôn muốn chết.

Có Doanh Chính đại công tử phân phó, tự nhiên có hai nội thị vội vàng tiến lên giúp đỡ Thành Giao, là do Thành Giao tự cắt thịt cho mình, hai người phụ trách lấy bánh mì trắng cùng bưng canh cho hắn.

Hành động của Doanh Chính đương nhiên làm người chú ý, nhất là mấy lão thần, gật đầu tán thưởng không thôi.

Ngay cả Trang Tương Vương đều nói với Triệu Cơ:

- Vẫn là Chính nhi hiểu biết đại thể.



- Đều là tiểu hài tử, ồn ào xong cũng qua rồi, còn có thể tức giận cả đời sao?

Triệu Cơ gắp cải thìa cho hắn:

- Không thể luôn ăn thịt, phải ăn chút rau dưa.

- Được, ăn chút rau dưa!

Trang Tương Vương nở nụ cười, hắn ăn thịt ăn nhiều bị táo bón, từ sau khi bị Triệu Cơ hay biết, còn luôn tìm nội thị hỏi thăm tình huống đi vệ sinh của hắn.

Chính hắn đều ghét bỏ chuyện như vậy, nhưng nàng lại quan tâm vô cùng.

Vì thế hắn càng thêm sủng ái Triệu Cơ, Triệu Cơ cũng không một mình ăn mảnh, trong hậu cung phàm là có nữ nhân xinh đẹp chịu dựa vào nàng, nàng đều thu, sau đó lại tiến cử cho Trang Tương Vương, hoặc là ra vườn đi dạo ngẫu nhiên gặp hắn.

So sánh với Vương Kiều phu nhân chỉ tranh giành độc sủng, Triệu Cơ phu nhân chiếm được toàn bộ nữ nhân trong hậu cung sùng kính!

Hơn nữa Triệu Cơ phu nhân hào phóng, đại khí, khen thưởng đều dùng vàng, trân châu, đủ loại trang sức, vải vóc, thật vô cùng thể diện.

Doanh Chính hỗ trợ cũng không làm cho Thành Giao cảm động, ngược lại Thành Giao càng thêm nổi điên!

Chư vị thần tử chứng kiến hành vi của hai vị công tử, trong lòng đều thật tán thành Doanh Chính đại công tử, Thành Giao nhị công tử vừa rồi rất không trấn định!

Tâm tình Doanh Chính tốt lắ, cùng Lý Quý Dương chia nhau ăn một mâm cải thìa.

Các quốc chủ cũng biết Tần quốc gặp được mùa thu hoạch, sai người dẫn theo không ít lễ vật tới Tần quốc, cùng quốc chủ thương nghị về nông cụ kiểu mới.

Tuy trinh thám có thể trộm về nước, nhưng việc như vậy cũng không thể che giấu tai mắt người đời.

Tần quốc cũng không phải ngồi không, vạn nhất chọc giận bọn hắn phát binh tấn công phải làm sao bây giờ?

Năm đó hợp tung cũng chưa làm cho Tần quốc cúi đầu, ngược lại còn bị Tần quốc đánh cho tan tác, chuyện đó mới qua được bao lâu a!

Một ngày này Cương Thành quân Thái Trạch tới chơi, cùng nhau tán gẫu, nhắc tới dược liệu phương thuốc trong ngày mùa hè thật hữu hiệu, nhưng trời nóng nực thì gió nhiệt cảm mạo nhiều, nhưng trời lạnh gặp gió lạnh cảm mạo thì phải làm sao bây giờ?

- Cũng có thể tìm dược liệu thực nghiệm thôi!

Lý Quý Dương nói:

- Lần trước không phải cũng là như vậy sao?

Thái Trạch nghĩ nghĩ cũng phải, vì thế hai người lại cùng nhau nghiên cứu phương thuốc mới.
Chương trước
Chương sau