Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tài Khoản Yêu Đương Não Tàn Của Ông Xã Tổng Tài

Chương 2

Chương trước
Chương sau
3.

''Gần đây em bận lắm sao?''

Giang Tự đang ăn đột nhiên hỏi một câu.

''Vẫn được, cuối tuần vào đoàn làm phim.''

Tôi trả lời.

Phòng ăn lại yên tĩnh như cũ.

Đây là trạng thái bình thường của chúng tôi.

Giang Tự và tôi là liên hôn gia tộc, chúng tôi không có tình cảm, luôn tôn trọng nhau như khách quý.

Mãi đến khi uống xong cháo Giang Tự mới bình thản nói:

''Đêm mai là đại thọ tám mươi tuổi của bà Quý, em đi với tôi.''

''Được.''

Sau khi nhận được sự đồng ý, Giang Tự lập tức xoay người rời đi, bước đi bình ổn nhẹ nhàng.

Tôi nhìn bóng lưng lạnh lùng cao ngạo của anh, phủ định suy nghĩ Giang Tự có tài khoản phụ/

Nhưng ba phút sau...

''An An là vợ của tôi'' đã đăng một trạng thái Weibo mới.

Chỉ có một câu.

[Hẹn được vợ rồi, thật vui!]

4.

Tôi chụp xong quảng cáo cho tạp chí ''Vlo'', xoay người quay về phòng trang điểm.

Trợ lí nhỏ đang vô cùng hâm mộ đứng trước một bộ lễ phục.

''Chị An! Chị mau nhìn đi! Lễ phục tổng giám đốc Giang đưa đến năm nay là kiểu mới của O Scar đó!''

''Nghe nói trong nước còn chưa mở đặt trước đâu! Haiz, lần này những nữ minh tinh kia lại nổi điên lên rồi...''



Tôi cũng đứng trước bộ lễ phục.

Trên bộ dạ phục màu đen được đính từng viên kim cương xinh đẹp, như sao sáng trên bầu trời đêm.

Bên trên còn có tơ vàng thêu tay vô cùng cầu kì.

Tơ lụa bóng loáng mềm mại, chiếc váy chỉ hơi đong đưa cũng đã cảm thấy quyến rũ sang trọng.

Đúng là xinh đẹp đến mức khiến người khác phải sợ hãi thán phục.

Xem ra Giang Tự rất xem trọng bữa tiệc tối này.

Sau khi thay xong lễ phục, tôi bị kéo đi khắp nơi chụp ảnh chung.

Nửa tiếng sau mới ra khỏi studio.

Bên đường có một chiếc Koenigsegg rất bắt mắt.

Người đàn ông nghiêng người dựa vào xe, anh mặc âu phục vừa vặn với cơ thể, chiều cao nổi bật.

Anh hơi nhíu mày, đường nét khuôn mặt sắc sảo khiến khí chất bình thường đã áp bách nay càng nặng nề hơn.

Tôi có chút ngẩn người.

Vì anh cũng đang mặc âu phục màu đen, bên trên cũng thêu tơ vàng.

Tôi lại cúi đầu nhìn lễ phục của mình.

Đây hình như... là trang phục tình nhân thì phải.

Đợi tôi suy nghĩ một chút đã...

Chắc do thư kí đặt rồi.

Dù sao một ngày tổng giám đốc Giang cũng bận trăm công ngàn việc, không có thời gian cho mấy thứ tầm thường này, anh cũng không phải người sẽ để ý đến những chuyện này.

Tôi nghĩ rằng Giang Tự muốn dặn gì đó nên mới xuống xe chờ mình.

Không ngờ anh xuống chỉ vì muốn mở cửa xe cho tôi, mở xong đã đi vòng sang bên kia ngồi xuống.

Chuyện này khiến tôi hơi bất ngờ.



Mãi cho đến khi xuống xe, Giang Tự lấy điện thoại ra, mở camera trước.

Đầu tiên là chỉnh sửa phần tóc trước trán, sau đó lại sửa sang ống tay áo...

Tôi: ''...''

Đây là Giang Tự mà sàn chứng khoán rung động anh cũng thờ ơ không?

Chỉ là một bữa tiệc thôi mà, cần phải xem trọng đến mức này sao?

Chẳng lẽ có bạch nguyệt quang hay người yêu cũ đến sao?

Tôi đang suy nghĩ lung tung thì Giang Tự đột nhiên nhìn về phía tôi.

Đôi mắt đen như mực lấp lánh ánh sáng, ánh mắt anh nhìn tôi rất chăm chú.

Anh bất ngờ đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lên sau tai tôi.

Nhiệt độ từ đầu ngón tay truyền đến nóng bỏng người khiến trái tim tôi cũng không kìm được mà run rẩy.

Người đàn ông hình như rất vui, khóe miệng anh hơi nâng lên.

Mặc dù không rõ nhưng vì đang cách nhau rất gần nên tôi vẫn có thể nhìn thấy.

Xe dừng lại.

Giang Tự thu tay về: ''Chờ tôi.''

Sau đó lại lần nữa xuống xe mở cửa cho tôi.

Chuyện này quá kì lạ.

Nhưng tôi cũng không có thời gian để nghĩ thêm.

Giang Tự đỡ tôi xuống xe, vô số phóng viên và paparazzi lập tức vây lại.

Đèn flash không ngừng lóe lên, ánh sáng như muốn làm mù mắt người đối diện.

Sự chuyên nghiệp được tu dưỡng nhiều năm đã giúp tôi bước vào trạng thái thương mại không chút do dự.

Tôi mỉm cười ôm lấy cánh tay Giang Tự, bình thản đối mặt với đám người.

Giang Tự cũng thuận thế vòng tay qua eo tôi.
Chương trước
Chương sau