Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Say Nắng

Chương 9: Góc nhìn của Lê Hoàng Khải Minh

Chương trước
Chương sau
Cuộc đời Khải Minh lạ lắm, cái lạ đấy nó ăn theo tôi từ lúc 7 tuổi

Không nhớ rõ lắm, nhưng đó là thời gian cuộc đời tôi tuyệt vọng nhất, Lê Minh Thư - em gái ruột cách tôi 2 tuổi

Thư hiểu chuyện học giỏi, chả bù cho anh trai nó, nghịch như một thằng giặc, kết quả học tập chẳng đâu ra đâu, Thư mỗi lần thấy tôi đánh nhau với bạn cùng lớp, nó đều xông đến dang 2 tay chắn trước người , đuôi mắt em rơm rớm, Lê Hoàng Khải Minh tôi bao bọc nó như công chúa, không để nó nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, mỗi lần như thế tôi lại bế xốc Thư dậy dùng ánh mắt cảnh cáo với đối phương

Thời gian có Thư là thời gian tuyệt nhất, còn mất Thư sẽ biến thành tuyệt vọng

Tai hoạ ập đến gia đình tôi, khoảng khắc Minh không bao giờ quên được, khi đang ngồi chơi điện thoại, mẹ mở toang cửa phòng, nước mắt nước mũi hoà lẫn vào nhau, mẹ khóc thật to, chân không đứng vững nữa mà ngã khuỵ xuống , tôi vội vã chạy ra chỗ mẹ hỏi chuyện, khi biết được Minh Thư và bố bị tai nạn, vừa được gọi đến thông báo tim ngừng đập, mất vào lúc 11 giờ 38 phút, chiếc điện thoại trên tay không tự chủ mà rơi xuống, tiếng "bốp" mang theo vết hằn lớn trong tôi từ ấy đến giờ

Bản thân tôi sống khép kín hơn, hồi còn ở thế gian, tôi từng hứa với Thư sẽ học giỏi, từng hứa với thư sẽ kiếm được một người chị dâu để chơi búp bê cùng nhỏ, chưa thực hiện được, Thư đã bỏ tôi rồi... cú sốc này một đứa trẻ lớp 2 làm sau gánh vác được

Mẹ bắt đầu thay tính đổi nết, vứt bỏ tôi muốn sống thế nào thì sống, mỗi tháng đều nhét cho tôi 6 triệu tự ăn tự chi, mẹ thì sáng đi làm tối chơi bời nhậu nhẹt, không ít lần mẹ dẫn người đàn ông khác về phòng, làm chuyện đó rồi bắt tôi đi mua thuốc tránh thai

Tôi cứ sống ẩn như thế đến đầu năm lớp 10, hôm ấy là ngày nhận lớp, tôi lỡ ngủ quên nên bị muộn mất mấy phút, khi đến trước hành lang, tôi để ý rằng có một con bé cột tóc đuôi ngựa đang lúng túng tìm lớp, con bé đó rất giống Thư, kể cả cái dáng đi , khuôn mặt tròn trĩnh, nó xinh không tả nổi, tôi ấn tượng với đôi mắt long lanh mang theo chút lúng túng

Cứ như vậy Lê Hoàng Khải Minh tôi đã để ý nó đến hết năm lớp mười, nó tên là Đinh Ngọc Ánh Dương, tên rất hay phải không, tôi cũng thấy vậy... xinh quá

Khi thằng Lâm lớp trưởng phân cho tôi và Dương viết văn chung, không biết lúc ấy tôi vui thế nào đâu, thiếu nước nhảy hẫng lên ôm thằng Lâm mất

Nhưng khi thấy ánh mắt Dương cứ nhìn chằm chằm mình, tôi tỏ vẻ thờ ơ không quan tâm lắm, nhưng thật ra là thích chết mẹ, mắt nó long lanh cứ dính chặt lên người tôi, Chẳng để ý Dương có định kiến gì, tôi mất ngủ cả tối hôm đó, thừa nhận rằng sức chịu đựng của tôi rất kém nhưng ai biết được là do Dương Đinh quá hút người

Cái cách nó ngây thơ phán đoán mối quan hệ của tôi với Hoa cũng làm Khải Minh bật cười, con bé vô tri và dễ thương y hệt Minh Thư vậy

Lê Kiều Hoa là chị họ tôi, nó là người duy nhất hay tâm sự với tôi về Thư, mỗi lần nói chuyện nó đều dở cái giọng mình là trưởng bối giáo huấn cho hậu bối dù nó kém tôi 1 tuổi, tao trải đời còn nhiều hơn mày đấy

Nhưng tôi không nỡ giập tắt hy vọng của Dương, có lẽ con bé rất chông chờ về món giao dịch này

Rồi cuộc đời lại đẩy tôi xa Dương hơn, khi tôi biết được rằng nó thích thằng Đạt, cái thằng đã chơi với tôi 2 năm liên tiếp, éo le thật.. Khải Minh tôi bắt đầu cho Đặng Đạt ăn nguyên trái bơ to đùng, mày cướp Dương của bố mày thì tới kiếp sau cũng không nói chuyện được với bố, tôi biết rằng mình không có quyền gì để ghen, nhưng tôi thích đấy? Minh Lê đẹp Minh Lê có quyền

Và rồi đi đưa vở thôi cũng gặp thằng ml Phong, tôi định ngỏ ý mời em uống trà sữa vì thấy có người bảo con gái rất thích mấy món đó, tất nhiên rồi tôi sẽ bao em, nhưng đéo thể ngờ được Trịnh Gia Phong đưa ra ý kiến làm em hớn hở hơn cả của tôi, hết Đạt rồi đến Phong? Chúng mày ngứa đòn à??

Buổi tối hôm đó thấy nét mặt tươi cười của em, làm tâm trạng của tôi tiêu hao đi vài phần, nhưng thứ ấy lại chẳng chống lại được cuộc gọi của mẹ giục tôi mua thuốc tránh thai cho bà, gặp em ở tiệm thuốc là điều tôi thấy hối hận nhất trên đời, để em thấy được dáng vẻ yếu đuối của tôi cũng làm tôi đau đến cực độ, em sẽ nghĩ như nào về tôi? Một thằng biến thái ăn xong rồi bỏ? Hay là thích huỷ hoại cuộc đời của phụ nữ, tôi kiệm lời chẳng biết nên nói với em thế nào, tôi thề là lúc đấy có đứng thêm một chút nữa, không kiềm lòng được mà đã kéo em vào lòng, cái lúc tôi dễ vỡ nhất lại có em bên cạnh, cái lúc tôi vỡ vụn về thứ gia đình thối nát, bóng hình em lại hiện lên xoa dịu

Phải làm sao để ngừng thích em? Em có thực sự thích thằng l Đạt không? Tôi còn cơ hội không?

Khải Minh có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi em đấy, Ánh Dương ạ
Chương trước
Chương sau