Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 250

Chương trước
Chương sau
Edit + beta: Iris

Tuy ngoài miệng nói không quan tâm, nhưng sau khi biết tin Lâm Dung An chạy trốn, Đào Mộ vẫn lập tức túm Lệ Khiếu Hằng dọn đường về phủ, trở lại đại bản doanh Yến Kinh bằng tốc độ nhanh nhất.

Đương nhiên trước khi đi, Đào Mộ cũng không quên có qua có lại với người Lương gia. Mọi manh mối thông tin cần giao ra cũng nói ra rõ toàn bộ. Bởi vì trong tay Đào Mộ có Phi Tấn Giải Trí — cơ quan truyền thông tin tức nhanh nhạy nhất, hơn nữa còn có mối quan hệ với Lệ Khiếu Hằng, cha con Lương gia không hề nghi ngờ tính chân thật của những gì Đào Mộ đã nói. Vả lại, thời gian gần đây, bên trong bang phái quả thật có vài người liên tục oán giận chuyện Lương gia tẩy trắng, Lương lão tiên sinh lập tức dâng lên cảnh giác. Sau đó cử thuộc hạ đáng tin âm thầm điều tra những nguyên lão khác trong bang phái, phát hiện những nguyên lão đó quả nhiên đi cùng kẻ thù của Lương gia, thậm chí đang âm thầm thông đồng với nhau muốn bắt cóc Lương Thư Văn… Về phần sau khi tra được những việc đó sẽ phải đối phó như thế nào, đó là vấn đề của Lương gia.

Chỉ là, để tránh cho cuộc chiến băng đảng liên lụy đến hoạt động bình thường của web Lệ Đào, Đào Mộ vẫn kiến nghị Lệ Khiếu Hằng không gia hạn hợp đồng hậu cần sau khi hết hạn. Cha con Lương gia cũng có thể hiểu cách làm của Đào Mộ. Dù sao thì khi Đào Mộ báo tin cho cha con bọn họ, cũng là đã đắc tội với bang phái và các nguyên lão khác. Những người trong bang phái không có điểm mấu chốt, nếu vì vậy mà giận chó đánh mèo Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng, rất có thể sẽ lợi dụng công ty chuyển phát nhanh để trả thù Đào Mộ.

Xem xét đến yếu tố này, Lương lão tiên sinh quả thật cũng ngại xin Đào Mộ bất chấp nguy cơ mất cả người lẫn tiền để hợp tác với bọn họ.

Hơn nữa, Đào Mộ báo tin giúp Lương lão tiên sinh kịp thời phát hiện mưu đồ bí mật của nguyên lão trong bang phái và kẻ thù, cũng coi như gián tiếp cứu được một mạng của Lương Thư Văn. Dưới tình huống đó, những công sức mà lúc trước Lương gia đã bỏ ra để bày tỏ thiện chí với Đào Mộ cũng không còn đáng giá để nhắc tới.

“Đào tổng, xin hãy yên tâm. Lâm tam công tử kia vẫn chưa ngồi máy bay rời khỏi Hương Thành. Tôi sẽ cho người điều tra tin tức của cậu ta. Nếu cậu ta còn ở Hương Thành, tôi sẽ thông báo cho cảnh sát. Nếu cậu ta đã rời đi nhập cư trái phép, tôi cũng có chút mối quan hệ ở mặt này, sẽ giúp ngài chú ý xem cậu ta nhập cư trái phép đến nơi nào. Mau chóng tìm ra tung tích của cậu ta.” Lương lão tiên sinh nhiệt tình nói. Một mặt là muốn cảm ơn Đào Mộ báo tin, mặt khác là không muốn bỏ lỡ mối quan hệ bền chặt với Đào Mộ và Lệ khiếu Hằng.

Đào Mộ nghe vậy, cười nói: “Vậy cảm ơn lão tiên sinh đã quan tâm.”

Khi Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng rời khỏi Hương Thành, bác cả Lâm gia và cha của Lâm Dung An bị cảnh sát bắt giữ. Tập đoàn Lâm thị cũng đang đối mặt với phá sản và giải thể. Lâm Dung An đã lấy đi tiền mặt, vàng thỏi và trang sức đá quý trong két sắt, không rõ tung tích ở đâu. Những con dâu Lâm gia làm ầm ĩ muốn ly hôn chia gia sản. Các cổ đông khác của tập đoàn Lâm thị và nhóm thân thích chi thứ của Lâm gia ngày nào cũng đến nhà chính Lâm gia đòi giải thích. Lâm lão thái thái không chịu nổi đả kích này, bệnh không dậy nổi, còn bị đám paparazzi tin đồn ở Hương Thành quấy rầy…

Nhưng những việc này không liên quan đến Đào Mộ. Sau khi trở lại Yến Kinh, Đào Mộ ngựa không ngừng vó bắt đầu đẩy mạnh công tác bản cải biên 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa để công chiếu vào dịp mừng năm mới. Bao gồm trao đổi lịch phát hành và lịch chiếu phim với chuỗi rạp phim, liên lạc với Quang Điện để xét duyệt, lập kế hoạch tuyên truyền ở các tỉnh thành trong thời gian công chiếu. Cuối cùng, bản cải biên nội địa quyết định lần công chiếu đầu tiên vào ngày Lễ Tình Nhân 14 tháng 2, và ngày này cũng trùng hợp là ngày Tết  m lịch.

Đào Mộ vốn muốn tranh thủ thời gian về quân đội huấn luyện. Nhưng trong thời gian này, đương nhiên không thể để cha Diệu cha Tiểu Tề và Tống lão gia tử ăn tết một mình chỉ vì cậu bận công việc được. Vì vậy cậu ở nhà đến mùng 3. Đáng lẽ cậu nên đến thăm hỏi Lệ gia, nhưng ký ức về lần đi đo may quần áo trước đó ở Lệ gia thật sự quá sâu sắc. Đào Mộ thật sự có hơi sợ. Lưu Diệu, Mạnh Tề và Tống lão gia tử nhìn Tiểu Đào Mộ nhà mình vừa thấp thỏm bất an vừa rối rắm lễ nghĩa, liền đề nghị: “Nếu không thì mọi người đi cùng con nhé?”

Cách suy nghĩ của Lưu Diệu rất đơn giản. Nếu các trưởng bối Lệ gia vừa nhiệt tình vừa thích hỏi chuyện, vậy cả nhà bọn họ cùng qua đó, có thể chia sẻ hỏa lực giúp Đào Mộ. Hơn nữa, hai đứa nhỏ đã yêu nhau lâu vậy rồi, cũng nên đến cửa chào hỏi người lớn trong nhà lẫn nhau. Bọn họ là người lớn trong nhà, khi ăn Tết nên đến chào hỏi thông gia cũng là chuyện hợp lý.

Dù sao Đào Mộ của bọn họ cũng là con trai mà!

So với Lưu Diệu, thì Mạnh Tề và Tống lão gia tử suy nghĩ rất nhiều. Mặc dù cảm thấy với sự cường thế của Lệ gia, bọn họ đến cửa thăm hỏi trước có hơi không ổn. Nhưng nghĩ kỹ lại, Đào Mộ nhà bọn họ cũng là con trai, hơn nữa vừa mới vào đại học đã bị tên đàn ông bụng dạ khó lường Lệ Khiếu Hằng dụ dỗ nhảy vào chén, lại còn tự làm chủ lừa gạt Đào Mộ đến mức gặp người lớn trong nhà…

“Quyết định vậy đi. Lát nữa con hỏi Khiếu Hằng một chút về lịch trình của Lệ gia thế nào, để xem khi nào tiện cho chúng ta qua đó chào hỏi.” Tống lão gia tử hơi suy tư, sau đó lập tức nói.

Cả hai kiếp đều là yêu đương với người cùng giới, Đào Mộ cũng không quá quen thuộc đối với quy trình bàn chuyện cưới hỏi. Chỉ cảm thấy người nhà sẵn sàng đi chào hỏi Lệ gia với cậu, có lòng giúp cậu chia sẻ áp lực là rất tốt. Hơn nữa trong mắt Đào Mộ, cậu và Lệ Khiếu Hằng không chỉ có quan hệ người yêu, mà còn là đối tác có quan hệ lợi ích chặt chẽ. Sự hợp tác giữa web Phi Tấn và Tư Bản Khiếu Hằng ngày càng chặt chẽ và cũng ngày càng sâu sắc hơn, kể cả trong tương lai, Đào Mộ còn muốn đưa chiêu bài Tống Ký ra hoạt động trên thị trường, đến lúc đó cũng phải dựa vào năng lực chuyên môn của Tư Bản Khiếu Hằng. Do đó, xuất phát từ góc độ này, người nhà của cậu đến chúc Tết Lệ gia cũng là chuyện rất bình thường.

Nghĩ thông suốt chuyện này, Đào Mộ lập tức trao đổi cụ thể việc thăm hỏi ăn Tết với Lệ Khiếu Hằng.

Lệ Khiếu Hằng tốt nghiệp cấp ba đã ra nước ngoài du học, rất ít khi về nhà, cũng không hiểu mấy phong tục chúc Tết này. Nghe Đào Mộ giải thích, lập tức về nhà bàn với cha mẹ.

Mẹ Lệ nghe con trai kể lại, lập tức hiểu ra ý tứ sâu xa của trưởng bối nhà Đào Mộ: “Mẹ nghĩ hẳn là nhà chúng ta đến chào hỏi nhà Tiểu Mộ trước mới đúng.”

Cha Lệ nhíu mày: “Tết nhất, trưởng bối người ta chịu đến thăm hỏi là có lòng rồi. Đừng tính toán chi ly những việc nhỏ này, tránh khiến thông gia mất hứng.”

Chủ yếu là con trai của bọn họ quá đáng thất vọng. Hai người yêu nhau lâu vậy rồi, cha Lệ thờ ơ lạnh nhạt nhìn anh, cứ cảm thấy Đào Mộ không quan tâm con trai ngốc nhà bọn họ bằng công việc. Không biết là do còn quá trẻ chưa định tính, hay là do cảm thấy tính cách của con trai ngốc nhà bọn họ quá nhàm chán không lãng mạn. Yêu đương đã hơn một năm, vậy mà cặp đôi trẻ này ngay cả một bức ảnh chụp lén có hành vi hơi thân mật một chút cũng không có. Tất cả những bức ảnh bị truyền thông chụp được đăng lên mạng hoặc báo chí hàng tuần đều là cùng ăn cơm hoặc thảo luận công việc, còn không thì là Lệ Khiếu Hằng đi thăm ban Đào Mộ. Kể cả lễ trao giải giải thưởng Kim Ô trước đó, rõ ràng Đào Mộ có dẫn người nhà cùng đi thảm đỏ, kết quả Lệ Khiếu Hằng là người yêu của Đào Mộ lại không thể xuất hiện bên cạnh Đào Mộ với thân phận người yêu.

Yêu đương thành như vậy, bên Lệ gia đương nhiên không dám yêu cầu quá nhiều, tránh chọc cho Đào Mộ mất kiên nhẫn, lỡ như chia tay con trai bọn họ thì phải làm sao đây?

Một người mới 19 tuổi nổi tiếng trên internet, một nhà đầu tư trẻ trị giá hàng chục tỷ, người thừa kế của một cửa hàng trăm năm, còn sở hữu một gương mặt khiến mấy cô gái nhỏ muốn theo đuổi, quan trọng nhất là tính cách Đào Mộ còn rất tốt. Một người trẻ tuổi như vậy không bao giờ thiếu người theo đuổi. Mẹ Lệ thường lên mạng tìm kiếm những tin tức về Đào Mộ, phát hiện trên mạng có ngàn vạn cô gái kêu gào muốn gả cho Đào Mộ. Hơn nữa, trong đó có không ít các đại gia tiểu thư có gia cảnh tốt và tính cách tốt, càng có không ít thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp hoạt bát đáng yêu.

So với những người này, Lệ Khiếu Hằng nhà bọn họ cũng chỉ có gia thế bối cảnh và năng lực làm việc mạnh hơn một chút. Nhưng quan trọng là trong chuyện yêu đương, nhất là đối với những nam sinh có trình độ như Đào Mộ, nếu cậu tùy hứng thì sẽ hoàn toàn mặc kệ những thứ đó!

Nghĩ vậy, mẹ Lệ càng cảm thấy con trai ngốc nhà bọn họ không có ưu thế gì cả. Lại nghe thấy những lời lo lắng của cha Lệ, tức khắc càng thấp thỏm hơn: “Anh nói cũng đúng. Vậy anh nói xem rốt cuộc Tiểu Mộ có ý gì? Có phải thằng bé không mấy hài lòng với Khiếu Hằng nhà chúng ta hay không? Cho nên đã yêu nhau một thời gian dài như vậy vẫn chưa công bố mối quan hệ. Cả lần trước đến nhà may quần áo nữa, em thấy đứa nhỏ này hình như có chút mất tự nhiên. Anh nói xem có phải thằng bé ——”

“Em cũng đừng suy nghĩ nhiều quá. Dù sao Tiểu Mộ cũng là diễn viên, fans bạn gái của thằng bé nhiều như vậy, có thể thằng bé không công khai mối quan hệ cũng là vì điều này.” Cha Lệ ngắt lời mẹ Lệ, khuyên nhủ: “Thật ra anh cảm thấy, ít nhất là cho đến bây giờ, Tiểu Mộ vẫn rất chân thành với Khiếu Hằng nhà chúng ta. Nếu không thì đã không chủ động đề nghị để người lớn trong nhà thằng bé đến đây chúc Tết.”

Nghe cha Lệ nói vậy, mẹ Lệ lại yên tâm: “Nói vậy cũng đúng. Vậy anh xem, nên để trưởng bối của Đào Mộ đến đây vào ngày mấy là tốt nhất?”

“Mùng 2 đi.” Cha Lệ đưa ra quyết định cuối cùng: “Mùng 2 là ngày về nhà mẹ đẻ. Trong nhà không có nhiều người. Chỉ có hai nhà chúng ta ngồi xuống dùng bữa. Cũng tránh cho trong nhà có quá nhiều người, Tiểu Mộ lại mất tự nhiên.’”

Mẹ Lệ liếc nhìn chồng một cái, nhịn cười không nói gì.

Cái ông này, ngoài miệng nói không quan tâm, nhưng cách làm lại cái ngực hoàn toàn.

Để thể hiện sự chân thành của mình, cha Lệ và mẹ Lệ vừa bàn xong là lập tức gọi lại cho Lệ Khiếu Hằng.

Lệ Khiếu Hằng không hề biết ý nghĩ sâu xa, thậm chí là trò chơi của trưởng bối hai nhà khi chọn ngày, sau khi nghe mẹ Lệ nói, ngược lại cảm thấy chọn ngày này rất tốt. Anh vẫn chưa quên, lần trước Đào Mộ đến thăm Lệ gia đã lưu lại bóng ma tâm lý. Ngay lúc đó, Lệ Khiếu Hằng cảm nhận được tâm lý bài xích của Đào Mộ, anh thậm chí còn chuẩn bị sẵn tinh thần Đào Mộ sẽ không đến thăm nhà trong dịp Tết.

“Con yên tâm. Lần này người Đào gia đến đây chúc Tết, chỉ có 6 người nhà chúng ta, chắc chắn không có người ngoài. Đúng rồi, con có biết Tiểu Mộ và trưởng bối bên đó thích ăn món gì không? Mẹ kêu phòng bếp chuẩn bị đồ ăn trước.” Mẹ Lệ rất hài lòng về “người con dâu” Đào Mộ, cũng muốn biểu hiện thật tốt trước mặt các trưởng bối của Đào Mộ.

Lệ Khiếu Hằng cọ ăn cọ uống ở Tống Ký lâu như vậy, đương nhiên biết Lưu Diệu Mạnh Tề và Tống lão gia tử thích ăn món gì. Thậm chí anh còn vô cùng nghiêm túc đưa thực đơn cho mẹ Lệ, ngay cả độ cay, độ mặn và độ ngọt mà các trưởng bối thích cũng được đánh dấu kỹ càng.

Mẹ Lệ thấy vậy, tức khắc vui vẻ hớn hở: “Phải vậy mới đúng. Con phải thể hiện thật tốt trước mặt Đào Mộ và trưởng bối nhà thằng bé, tranh thủ lấy được danh phận sớm một chút.”

Ba đứa nhỏ Lệ gia nghe thấy câu này, suýt nữa cười thành tiếng. Lệ Khiếu Hằng cũng rất bất đắc dĩ. Khi kể lại cho Đào Mộ, còn không quên bắt chước lời mẹ Lệ đã nói cho Đào Mộ nghe.

“Anh nghĩ trong mắt cha mẹ anh, anh chắc chắn là một người yêu cực kỳ không đủ tiêu chuẩn.” Lệ tổng tủi thân muốn chết vì không thể giải thích trước mặt cha mẹ người nhà, chỉ có thể chạy đến trước mặt người yêu để tìm cảm giác đồng tình: “Em nghĩ thế nào, anh có đủ tư cách không?”

“Không phải đủ tư cách.” Câu nói của Đào Mộ khiến Lệ Khiếu Hằng sợ tới mức tim đập bình bịch, sau đó nghe Đào Mộ nói tiếp: “Em sẽ không chắp vá yêu đương với một người không đủ tư cách. Em không cần phải khiến bản thân ấm ức như vậy.”

Đào Mộ nhìn chăm chú vào mắt Lệ Khiếu Hằng, nghiêm túc nói: “Em thấy anh rất tốt, cực kỳ tốt. Ít nhất cho tới bây giờ, là người duy nhất có thể khiến em yên tâm khi yêu.”

Đào Mộ nói xong, lột một con tôm cho Lệ Khiếu Hằng, chủ động hỏi: “Có phải thái độ gần đây của em khiến anh không thoải mái hay không? Có phải do em bận công việc quá nên không quan tâm anh hay không? Hay là vì chuyện khác?”

“Anh cũng không rõ lắm.” Lệ Khiếu Hằng bình tĩnh nhìn Đào Mộ trong chốc lát, hơi mất tự nhiên cụp mắt xuống. Anh rất xấu hổ khi phân tích tâm trạng hiện giờ của mình. Mọi người đều là người trưởng thành, anh rõ ràng hiểu cách làm của Đào Mộ là chín chắn nhất, cũng lý trí nhất. Nhưng về mặt tình cảm, anh vẫn luôn canh cánh trong lòng.

“Chỉ là anh cảm thấy, hình như em không quan tâm anh nhiều như vậy.” Lệ Khiếu Hằng có chút xấu hổ. Rõ ràng lúc trước là anh chủ động theo đuổi Đào Mộ, cũng chủ động đưa ra đề nghị, dù thái độ của Đào Mộ có thế nào, anh cũng sẽ luôn thích Đào Mộ, bao dung Đào Mộ, cho Đào Mộ có cảm giác an toàn.

Mà bây giờ, rõ ràng thái độ của Đào Mộ đã khác với trước kia, nhưng Lệ Khiếu Hằng lại bắt đầu không thỏa mãn. Loại nội tâm mất tự nhiên này khiến Lệ Khiếu Hằng cảm thấy rất xấu hổ. Giống như mình đang tư lợi bội ước.

“Em không có sai, là vấn đề của anh.” Lệ Khiếu Hằng hít sâu một hơi, nắm lấy tay Đào Mộ, nghiêm túc nói: “Đừng để ý chút chuyện nhỏ này, anh sẽ điều chỉnh cảm xúc của mình thật tốt.”

“Em không có sai, nhưng cách em xử lý chắc chắn có vấn đề.” Đào Mộ trở tay nắm lấy tay Lệ Khiếu Hằng, lòng bàn tay hai người áp vào nhau, mười ngón tay đan vào nhau.

Sau khi suy tư một lát, Đào Mộ nói: “Hiện giờ bản 《 Hắc Bạch 》 nội địa đang được công chiếu, em lại sắp hợp tác với quân đội quay 《 Binh vương 》. Đây không phải là thời điểm thích hợp. Chờ thêm hai năm nữa đi. Đến khi em tốt nghiệp đại học, nếu lúc đó chúng ta vẫn còn yêu đương thì sẽ công bố với bên ngoài, được không?”

Ngay lập tức, trong lòng Lệ Khiếu Hằng như pháo hoa nổ tung, tâm trạng mây đen giăng kín tức khắc trở nên sáng sủa hơn.

“Được.” Lệ Khiếu Hằng không khỏi bật cười, sau đó thì dừng cười. Dừng được một chút, ý cười lại mất khống chế lan ra trên mặt. Lệ Khiếu Hằng nhìn Đào Mộ, dịu dàng nói: “Anh rất vui.”

Rõ ràng không phải là vấn đề của em, nhưng em vẫn sẵn lòng quan tâm đến tâm trạng của anh, thỏa hiệp anh: “Anh cảm thấy như đang được chiều chuộng.”

Lệ Khiếu Hằng cười khẽ, tiến đến trước mặt Đào Mộ, hôn nhẹ một cái: “Cảm ơn em.”

°°°°°°°°°°

Lời editor: Con bạn mình chơi game, quay 200 pull là sẽ có đủ tiền để đổi 1 card, nó quay được 190 pull thì ra bias của nó -> nó cay :)))

Mình thấy vậy thì cầu là bias đừng về ở nháy thứ 190 như bạn mình, mình quay 200 pull, đã mua được card của bias, nhưng sau khi quay mua xong, mình quay tiếp nháy thứ 210, thì bias về -> người về làm chi nữa, mua rồi mà :)))
Chương trước
Chương sau