Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 247

Chương trước
Chương sau
Edit + beta: Iris

Mẹ con Thẩm Dục náo loạn quá dữ dội khiến ban tổ chức giải thưởng Kim Ô lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng đến quy trình lễ trao giải, đành phải ra hiệu nhân viên công tác mời Dụ Thanh Thanh và Thẩm Dục xuống thảm đỏ.

Các phóng viên truyền thông và fans vây xem đều tiếc nuối “chậc” một tiếng, ngay cả các khách mời đến dự lễ cũng tiếc nuối cất điện thoại đi. Đến khi Thẩm Dục vào hội trường, cả đám người đều lén lút quan sát hắn. Mặc dù Thẩm Dục đang hồn vía lên mây, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được toàn bộ người trong hội trường đang lặng lẽ quan sát hắn, còn có người châu đầu ghé tai vào nhau khẽ thì thầm, có lẽ đang đàm luận chuyện của hắn và Dụ Thanh Thanh. Thẩm Dục cảm thấy rất mất mặt. Hắn không muốn có một người mẹ vô trách nhiệm như vậy.

8 giờ tối, lễ trao giải chính thức bắt đầu, các minh tinh đang buôn chuyện lập tức lên tinh thần. Dưa hôm nay dù ngon nhưng cũng là chuyện của người khác. Còn việc ban hành các giải thưởng thì liên quan mật thiết đến lợi ích của bọn họ. Dưới tình huống như vậy, người chú ý đến Thẩm Dục cũng ngày càng ít. Hầu hết mọi người đều tập trung nhìn lên sân khấu, Thẩm Dục ngồi cùng đoàn phim 《 Hắc Bạch 》 cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Hắn vô thức nhìn về phía Đào Mộ. Lúc trước hắn lén đánh cắp tóc của Đào Mộ làm giám định ADN, vốn là muốn giúp Đào Mộ tìm cha mẹ ruột của cậu. Lúc đó trong lòng cũng lén mong chờ, nếu cha mẹ ruột của Đào Mộ đã có thể vứt con mình ở phòng cho thuê, chắc chắn cũng không thật sự yêu cậu. Một khi bọn họ biết bây giờ Đào Mộ công thành danh toại, nói không chừng sẽ quấn lấy cậu đòi tiền. Thẩm Dục thừa nhận hắn rất ghen ghét Đào Mộ, không muốn nhìn thấy dáng vẻ luôn cao cao tại thượng, xuôi chèo mát mái của Đào Mộ. Nhưng Thẩm Dục không ngờ, hắn mạo hiểm làm ra chuyện xấu trái pháp luật, kết quả không tìm thấy cha mẹ của Đào Mộ, còn hắn lại đụng phải người mẹ bạc bẽo cũng vứt con ở phòng cho thuê.

Quả nhiên con người không thể làm chuyện xấu sao?

Thẩm Dục cười tự giễu, 19 năm giáo dục luôn nói cho hắn biết, làm người thì phải lương thiện. Bởi vì tuy lương thiện chưa chắc sẽ được người khác đối xử tử tế lại, nhưng nếu không lương thiện, chắc chắn sẽ bị thế giới đối xử ác ý.

Quả nhiên, hắn chỉ làm một chuyện xấu mà đã gặp báo ứng.

—— Web Phi Tấn lại gửi thư luật sư cho hắn. Lần này không chỉ có mỗi thư luật sư, mà còn có lệnh triệu tập của tòa án nào đó ở Yên Kinh. Lúc trước khi hắn nhận được tin người Thẩm gia bay đến Hương Thành, trong lòng nhất thời rối loạn, thậm chí còn cầm báo cáo giám định ADN vừa ra lò đến thẳng sân đón người. Cho dù Thẩm phu nhân không chịu tin báo cáo của hắn, nhưng chuyện hắn đánh cắp tóc của Đào Mộ để làm giám định ADN lại có chứng cứ vô cùng xác thực. Một khi kiện tụng, hắn chắc chắn sẽ thua.

Mấu chốt là sau khi kiện tụng thua, hắn có bị ngồi tù không?

Trong lúc Thẩm Dục đang lo lắng cho bản thân, rơi vào trầm tư, thì nghe thấy khách mời trao giải trên sân khấu hô lớn: “Người đạt giải diễn viên mới xuất sắc nhất chính là… Thẩm Dục, 《 Hắc Bạch 》.”

Thẩm Dục sợ hãi kinh ngạc. Hồi phục tinh thần lại, phát hiện khách mời xung quanh đều đang lịch sự vỗ tay trước màn ảnh, cười tủm tỉm nhìn hắn. Ngay cả Đào Mộ — người cạnh tranh với hắn cũng nở một nụ cười nghiền ngẫm. Chỉ có ba người khác cũng được đề cử giải diễn viên mới xuất sắc nhất là có vẻ mặt không phục.

Tai ương lao ngục ở ngay trước mắt, cho dù là lấy được giải diễn viên mới xuất sắc nhất, đây cũng là lần đầu tiên hắn thắng được Đào Mộ, nhưng Thẩm Dục cũng không có quá nhiều cảm xúc hưng phấn. Hắn vẻ mặt hoảng hốt đi lên sân khấu, vẻ mặt hoảng hốt nhận cúp, vẻ mặt hoảng hốt đứng trước micro. Sau khi im lặng một lúc lâu, Thẩm Dục phát hiện bản thân lại chẳng nhớ được bài phát biểu cảm nghĩ khi đoạt giải đã học thuộc lòng.

“Tôi biết mọi người cảm thấy tôi không xứng lấy được giải thưởng này.” Câu đầu tiên của Thẩm Dục lập tức khiến cho sóng to gió lớn. Các minh tinh và nhân viên công tác bên ban tổ chức suýt chút nữa không giữ được nụ cười trên mặt.

Thẩm Dục đang định làm gì thế?

“Tôi biết có rất nhiều người đang ngồi ở đây đều xem thường tôi. Cho rằng kỹ năng diễn xuất của tôi không tốt, đã vậy còn không thể chịu khổ, chỉ dựa vào đi cửa sau để lấy tài nguyên. Nhưng tôi thật sự rất vui vì ban tổ chức đã trao giải thưởng cho tôi. Dù sao thì nếu tôi đã có thể được đề cử giải diễn viên mới xuất sắc nhất, tức là tôi cũng có thực lực nhất định. Biểu hiện của tôi chắc chắn có thể nhận được sự công nhận của một bộ phận người.”

“Kế tiếp, nếu có cơ hội, tôi sẽ tiếp tục cố gắng cống hiến nhiều tác phẩm tốt hơn. Cố gắng làm một diễn viên đủ tư cách, bởi vì tôi thật sự thích nghề này. Tôi cũng không biết, nếu rời bỏ nghề này, tôi còn có thể làm gì nữa.” Nói tới đây, ánh mắt Thẩm Dục xuyên qua mọi người, nhìn thẳng vào Đào Mộ ở dưới sân khấu.

Camera lia theo ánh mắt của Thẩm Dục, vô cùng thông minh, quay cận ảnh Đào Mộ.

“Ở đây, đầu tiên, tôi cũng chúc Đào Mộ có thể nhận được giải nam phụ xuất sắc nhất. Dù sao thì kỹ năng diễn xuất của cậu thật sự rất tốt.” Nói tới đây, Thẩm Dục không khỏi ghen tị. Hắn thật sự hâm mộ kỹ năng diễn xuất của Đào Mộ. Rõ ràng là một người không hề lương thiện, lại có thể giả vờ hoàn mỹ như thế, nhận được sự yêu thích của nhiều người như vậy. Còn hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn người bên cạnh càng đi càng xa. Cuối cùng chỉ còn lại cô đơn một mình.

Trên màn hình lớn vẫn cận cảnh mặt Đào Mộ. Nghe thấy lời này của Thẩm Dục, cho dù là khách mời không hề có chút liên quan nào cũng ồ lên. Chỉ có Đào Mộ vẫn giữ nụ cười bình tĩnh, không để ý đến lời Thẩm Dục, ngược lại mỉm cười khiêm tốn với bốn vị được đề cử giải nam phụ xuất sắc nhất khác.

Ban tổ chức giải thưởng Kim Ô cực kỳ bất mãn về lời nói của Thẩm Dục. Ngặt nỗi Thẩm Dục dựa lưng Lâm gia, cho dù giải thưởng Kim Ô có bất mãn thì cũng chỉ có thể nén giận. Dù sao thì những người làm giải trí mãi mãi cũng không bằng người làm tư bản. Huống chi lực ảnh hưởng của Lâm gia ở Hương Thành, không phải chỉ đơn giản là tư bản.

Thẩm Dục không thèm để ý đến lời của mình đã khiến lễ trao giải dâng lên sóng to gió lớn, hắn cầm cúp trở về chỗ ngồi, vẻ mặt phức tạp nhìn Đào Mộ: “Tôi sắp phải ngồi tù rồi. Nhìn thấy tôi tự gánh chịu hậu quả, cậu vui lắm đúng không?”

Ngồi tù? Đào Mộ hơi mờ mịt nhíu mày, nhìn về phía Thẩm Dục như đang suy tư gì đó.

Tên này lại phát bệnh gì vậy?

Thẩm Dục nhận được thư luật sư của web Phi Tấn và lệnh triệu tập của toà án, mấy ngày nay đã sắp bị dọa đến điên rồi. Trong đầu toàn là khủng hoảng, thấp thỏm, lỡ như phải ngồi tù thì làm sao bây giờ. Thấy Đào Mộ tới bây giờ còn giả vờ vô tội, tức khắc tức giận.

“Cậu giả vờ vô tội cái gì. Rõ ràng chính cậu sai sử web Phi Tấn gửi thư luật sư cho tôi, lại kiện tôi ra toà. Tôi sắp phải ngồi tù rồi, cậu vui lắm đúng không?”

Thẩm Dục biết lén ăn cắp tóc của Đào Mộ làm giám định ADN là không đúng, nhưng hắn cảm thấy sai lầm của mình không đến mức phải ngồi tù. Đào Mộ quả nhiên ác độc, hơn nữa còn có thù tất báo. Chỉ vì chút chuyện này mà ép hắn ngồi tù. Năm nay hắn vẫn chưa đến 20, hắn không muốn ngồi tù.

Nhưng hành vi ăn cắp tóc của người khác làm giám định ADN là thuộc về xâm phạm quyền riêng tư trong nước. Dựa theo quy định 《 Luật hình sự quản lý an ninh công cộng 》 của quốc gia, xâm phạm quyền riêng tư thuộc về hành vi dân sự, những trường hợp nặng cũng chỉ tạm gia 5 đến 10 ngày, phạt 500 tệ. Chỉ có trường hợp cực kỳ nghiêm trọng, chẳng hạn như xâm nhập phi pháp vào nơi ở của người khác, điều tra phi pháp cơ thể của người khác, hoặc là nhìn trộm phi pháp, che giấu thư từ tạo thành hậu quả nghiêm trọng mới bị trừng phạt.

Mà hành vi ăn cắp tóc làm giám định ADN của Thẩm Dục, hiển nhiên không nghiêm trọng đến mức bị án kiện hình sự. Dù Đào Mộ có dị ứng với hành vi của Thẩm Dục thì cũng chỉ có thể kêu đại luật sư Chu kiện dân sự, yêu cầu bồi thường kinh tế và xin lỗi, chứ đâu thể cho Thẩm Dục ngồi tù. Nói cách khác… Người nào đó sau khi nhận được thư luật sư và lệnh triệu tập của tòa án, đã tự dọa bản thân thành như vậy.

Đã biết là làm chuyện xấu, chẳng lẽ không thể tìm một luật sư hiểu pháp luật nội địa tư vấn điều lệ pháp luật liên quan sau khi nhận được lệnh triệu tập sao?

Đào Mộ quả thực hết nói nổi. Nhưng cậu lười nói ra chuyện này. Chỉ cong khóe môi với Thẩm Dục, nghiền ngẫm cười nói: “Cậu cũng đã nói là cậu tự gánh chịu hậu quả.”

Thẩm Dục hung tợn trừng mắt Đào Mộ, hốc mắt như muốn nứt ra. Cuộc giao lưu giữa hai người bị camera trung thực ghi lại, hơn nữa còn truyền khắp Hương Thành thông qua tín hiệu. Các cư dân mạng ngồi trước máy tính đều thấy cảnh này, tức khắc cười to. Thậm chí còn có cư dân mạng gõ bàn phím gửi làn đạn, bắt đầu phổ cập kiến thức pháp luật liên quan. Cuối cùng nhất trí cho rằng Đào tổng thật sự rất hư, lại để mặc Thẩm Dục hiểu lầm mà không giải thích, còn cố ý nói như vậy để hù người ta.

Không thấy Thẩm Dục sắp khóc đến nơi rồi sao?

Trong khi cư dân mạng cười to, lễ trao giải giải thưởng Kim Ô cũng tiến hành đến giai đoạn nam phụ xuất sắc nhất. Điều khiến người ta tiếc nuối là Đào Mộ cũng không nhận được giải thưởng. Thứ nhất, tuy thời gian Chu Viễn Đình xuất hiện trong phim miễn cưỡng kéo dài được 20 phút, nhưng đối với một nhân vật được đề cử giải nam phụ xuất sắc nhất, thời gian xuất hiện này vẫn còn ngắn. Hơn nữa những người được đề cử khác cạnh tranh với Đào Mộ đều là diễn viên gạo cội danh xứng với thực, trong đó còn có hai vị từng lấy ảnh đế Vòng Nguyệt Quế. Nếu thật sự cạnh tranh bằng kỹ năng diễn xuất, biểu hiện của Đào Mộ tuy xuất sắc, nhưng cũng không thể nghiền áp được bọn họ.

Kế tiếp là tuổi của Đào Mộ thật sự còn quá nhỏ. Chỉ mới 19 tuổi, lần đầu tiên quay phim điện ảnh đã nhận được đề cử nam phụ xuất sắc nhất giải thưởng Kim Ô. Đây đã là vinh quang rất lớn. Hơn nữa cũng cho thấy giải thưởng Kim Ô, thậm chí là toàn bộ giới điện ảnh Hương Thành khẳng định kỹ năng diễn xuất của Đào Mộ. Dưới tình huống đó, kỳ thật Đào Mộ có nhận được giải hay không cũng không sao cả. Huống chi lần này người nhận được giải nam phụ xuất sắc nhất là diễn viên gạo cội đã gần 70 tuổi ở Hương Thành. Vị diễn viên gạo cội này ra mắt khi mới hơn 10 tuổi, trong những năm qua đã nhận được vô số đề cử, nhưng lại không thu hoạch được gì. Việc đóng phim điện ảnh được lọt vào danh sách đề cử lần này, có thể nói là tác phẩm cuối cùng của lão tiên sinh. Xét đến điều này, giải thưởng Kim Ô trao giải nam phụ xuất sắc nhất cho lão tiên sinh cũng hợp lý.

Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là Lâm gia lợi dụng scandal bị tuôn ra lúc trước của Đào Mộ ở Hương Thành để liên tục gây áp lực cho giải thưởng Kim Ô. Cho rằng người có vết nhơ như vậy không nên nhận được giải thưởng. Mối quan hệ và lực ảnh hưởng của Lâm gia ở Hương Thành rất cao, mặc dù giải thưởng Kim Ô không tán thành cách làm của Lâm gia, nhưng cũng không dám làm trái. Chỉ có thể lựa quả hồng mềm để bóp, đi cầu xin Đào Mộ. Dù sao thì tuy Lâm gia không dễ chọc, nhưng Đào Mộ tay cầm web Phi Tấn, lưng dựa vào Tư Bản Khiếu Hằng cũng không phải là người dễ chọc.

Cũng may, mặc dù Đào Mộ rất thích đóng phim, nhưng không có chấp nhất gì với giải thưởng. Có thể nhận được thì là dệt hoa trên gấm, nếu không nhận được, chỉ cần doanh thu phòng vé đẹp, khán giả thích, vậy cũng khá tốt rồi. Vả lại, đức tính thích giúp đỡ và cư xử khéo léo tử tế với người khác đã khắc sâu vào xương tủy của cậu. Có vẻ như, khi thành tựu của một người đạt đến một trình độ nhất định, những thứ mà trước đây cứ canh cánh trong lòng sẽ không còn quan trọng như vậy nữa. Nhìn chủ tịch ban giám khảo Kim Ô đã cao tuổi nhưng vẫn bày ra dáng vẻ mỉm cười cẩn thận xin lỗi vì việc nhỏ này, Đào Mộ cảm thấy mất hứng thú. Cậu không muốn làm khó người trung gian của giải thưởng Kim Ô vì chút chuyện tầm thường này. Thay vì làm khó giải thưởng Kim Ô mà không bên nào có thể làm chủ được, còn không bằng trực tiếp rút củi dưới đáy nồi, đi đánh Lâm gia đang nhảy nhót lung tung.

Nhìn thấy thái độ của Đào Mộ, ban tổ chức giải thưởng Kim Ô mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Đào Mộ không làm khó bọn họ, ban tổ chức giải thưởng Kim Ô lười quan tâm xem hai đại thần này có đánh nhau hay không. Thậm chí trong lòng còn lén mong Đào Mộ có thể dạy cho Lâm gia một bài học. Suy cho cùng, dáng vẻ Lâm gia vênh mặt hất hàm sai khiến bọn họ thật sự rất dễ khiến người khác tức giận. Để bày tỏ thiện chí với Đào Mộ, ban tổ chức giải thưởng Kim Ô đã chọn ra ứng cử viên phù hợp nhất cho giải nam phụ xuất sắc nhất trong số bốn người được đề cử.

Quả nhiên, sau khi người đạt giải nam phụ xuất sắc nhất được công bố, dưới sự dẫn dắt có chủ đích của khách mời trao giải, rất nhiều cư dân mạng đều nhớ lại những sự tích từ khi lão tiên sinh ra mắt đến nay. Đó là những thập niên đi cùng ngành công nghiệp điện ảnh Hương Thành từ giai đoạn sơ khai đến lúc huy hoàng rồi suy tàn. Đồng thời cũng diễn ra trong suốt sự nghiệp của lão tiên sinh. Sau mấy chục năm nhấp nhô, giờ đây cuối cùng lão tiên sinh cũng có được một chiếc cúp, cũng coi như là dấu hiệu viên mãn cho sự nghiệp này.

Màn tuyên bố đoạt giải của lão tiên sinh trên sân khấu càng khiến rất rất nhiều fans dễ xúc động nhớ về quá khứ, thậm chí rơi nước mắt.

Chỉ có fans của Đào Mộ và các fans điện ảnh vừa cảm động vừa tiếc nuối. Nhưng loại tiếc nuối này tức khắc biến mất không còn tăm hơi sau khi lễ trao giải kết thúc, nhìn thấy cảnh Thẩm Dục bị cảnh sát dẫn đi.

Nhìn thấy đối thủ thảm hại hơn dường như còn khiến người ta hưng phấn hơn cả khi nhìn thấy thần tượng thành công. Dù là bàn về địa vị hay thành tựu, Thẩm Dục đều không có tư cách làm đối thủ của Đào Mộ. Nhưng ai biểu từ khi ra mắt, Thẩm Dục đã liên tục buộc chặt với Đào Mộ. Giống như con sâu lông không cắn người nhưng cứ khiến người khác khó chịu*. Bây giờ bị cảnh sát dẫn đi, sắp đối mặt với việc tạm giam, quả thực không thú vị chút nào.

*Nguyên văn là “Cách ứng (膈应)” nghĩa là ghê tởm, không thoải mái nhưng không đến mức nôn mửa.

Nhưng mà rất nhanh, một tin tức còn bùng nổ hơn cả tin Thẩm Dục tạm giam lại lần nữa đứng đầu danh sách hot search.

—— Thẩm gia kiện mẹ đẻ Dụ Thanh Thanh của Thẩm Dục ra tòa với tội bỏ rơi. Chứng cứ vô cùng xác thực, hơn nữa hậu quả cũng rất nặng nề, Dụ Thanh Thanh sắp gặp tai ương lao ngục 5 năm.

Mãi đến lúc này, Dụ Thanh Thanh mới chợt hiểu ra, vì sao rõ ràng Thẩm phu nhân đoán được bà muốn làm cái gì nhưng vẫn để mặc bà làm trò trước mặt truyền thông, thỏa thích tẩy trắng cho bản thân. Hóa ra đang chờ bà ở chỗ này.

Thẩm phu nhân muốn cho tất cả mọi người thấy rõ Dụ Thanh Thanh tham lam hư vinh nhưng lại vô trách nhiệm. Muốn cho Dụ Thanh Thanh trả giá đại giới nặng nề vì tội bỏ rơi Thẩm nhị công tử. Hơn nữa còn danh chính ngôn thuận mượn đề tài này, tiếp tục chèn ép, thậm chí là thâu gom công ty mậu dịch niêm yết của chồng Dụ Thanh Thanh. Không còn gì để nghi ngờ, tập đoàn Thẩm thị muốn nhân cơ hội này để mở rộng con đường kinh doanh đến Thâm Thành. Coi điều này như một điểm khởi đầu để khai thác thị trường Thâm Thành.

°°°°°°°°°°

Lời editor: Yên tâm là Thẩm gia sẽ gặp quả báo, tham thì thâm.
Chương trước
Chương sau