Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Sau Khi Pháo Hôi Ác Độc Trọng Sinh

Chương 224

Chương trước
Chương sau
Edit + beta: Iris

Căn nhà chính rộng thênh thang của Lệ gia đột nhiên trở nên yên tĩnh ngay khi Đào Mộ vừa bước vào cửa.

Hàng chục cặp mắt đồng loạt nhìn qua. Đào Mộ hơi khựng lại, cái cảm giác bị mọi người trong Lệ gia đồng loạt nhìn qua giống như cậu đang đứng trước máy chụp x-quang, toàn thân không có chỗ nào có thể che giấu, ngay cả xương cốt máu thịt cũng bị người ta nhìn thấu.

Có hơi sợ!*

*Nguyên văn là "có chút vuông (有点方)", cách phát âm đồng âm.

Đào Mộ vô thức siết chặt tay, mặt không đổi sắc hít một hơi thật sâu.

"Anh Mộ, anh tới rồi ~" Hai đứa em song sinh của Lệ Khiếu Hằng nhảy xuống khỏi ghế sofa, vọt tới trước mặt Đào Mộ.

Có lẽ là thấy Đào Mộ hơi căng thẳng, em gái Lệ chớp chớp đôi mắt to ngấn nước, nhìn món quà gặp mặt trong tay Đào Mộ, rất hiểu lòng người, nói: "Anh Mộ, anh lại tặng quà cho chúng em à?"

Không nhắc tới chuyện này thì còn ổn. Nhắc tới chuyện này, Đào Mộ lại bắt đầu xấu hổ. Bởi vì cậu không ngờ Lệ gia lại có nhiều người đến vậy, quà gặp mặt hiển nhiên không đủ.

Lúc này, ngay cả Đào tổng trường tụ thiện vũ bát diện linh lung cũng không biết nên nói gì. Kinh nghiệm cuộc sống và kỹ năng giao tiếp của cậu hiển nhiên chưa được cập nhật mục "mẹ vợ gặp con rể". Đào Mộ không hề chuẩn bị trước, thậm chí đại não còn thoáng ngừng hoạt động. Thế nên cậu không kịp đáp lại lời chào hỏi của em gái Lệ, mà thay vào đó vô thức nhìn về phía Lệ Khiếu Hằng.

Từ khi bước vào cửa, Lệ Khiếu Hằng theo dõi từng động tác của Đào Mộ hết sức chăm chú. Đương nhiên cũng không bỏ lỡ khoảnh khắc mờ mịt và xin giúp đỡ này.

Lệ Khiếu Hằng đứng dậy, đưa tay nhận quà gặp mặt trên tay Đào Mộ, trực tiếp nhét vào tay em trai, không trả lời mà hỏi lại: "Anh mới ra ngoài chưa đến một tiếng, sao trong nhà lại có nhiều người vậy?"

Các trưởng bối Lệ gia không mời tự đến lập tức mở miệng, ngay cả lời giải thích cũng đã được soạn thảo bàn bạc cẩn thận: "Công ty sắp tổ chức cuộc họp thường niên, chúng ta chỉ muốn may một bộ lễ phục để mặc trong cuộc họp thường niên. Đúng lúc nhà con mời nhà thiết kế đến đây, nên chúng ta cũng đến đây luôn."

Lão gia tử Lệ gia và lão thái thái Lệ gia tóc mai như sương ngồi ngay ngắn trên sofa, mỉm cười hòa ái quan sát Đào Mộ, cười tủm tỉm nói: "Đây là đối tác của con đúng không? Cậu bé trông rất có tinh thần."

Đào Mộ vẫn duy trì nụ cười đúng mực, ôn hòa nhẹ nhàng chào hỏi hai cụ, sau đó cảm ơn bọn họ. Dáng vẻ lịch sự khách sáo, rất hợp với hình ảnh vãn bối lần đầu đến nhà.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được, dưới biểu hiện ôn hòa lễ phép của Đào Mộ, có tình lộ ra một tia câu nệ bất an. Đây cũng là phản ứng trong tiềm thức của Đào Mộ khi nhìn thấy nhiều trưởng bối Lệ gia như vậy, cậu cho rằng đây là phản ứng thích hợp nhất trong trường hợp này.

Quả nhiên, sau khi nhìn thấy Đào Mộ khiêm tốn, nhã nhặn, ôn hòa, ngại ngùng, các trưởng bối Lệ gia đều vô cùng hài lòng về biểu hiện của Đào Mộ. Cho rằng mặc dù Đào Mộ rất có tài năng trong thương nghiệp, tuổi còn trẻ đã có thể đạt được tài sản ròng hàng chục tỷ, nhưng cách hành xử của cậu không bồng bột không coi ai ra gì giống một số thanh niên trẻ thành đạt.

Chỉ có Lệ Khiếu Hằng là có thể cảm giác được, dưới dáng vẻ ôn hòa khiêm tốn của Đào Mộ, ẩn chứa rất nhiều bất an và khó chịu, thậm chí còn có chút giận chó đánh mèo và bối rối.

Trước mặt rất nhiều trưởng bối và người cùng thế hệ trong gia đình, Lệ Khiếu Hằng không muốn đội nồi, không chút che giấu nhéo nhẹ lòng bàn tay Đào Mộ, mỉm cười giải thích: "Không ngờ trong nhà lại có nhiều người như vậy. Khi tới đây, con có nói với Tiểu Mộ là trong nhà chỉ có cha mẹ và em trai em gái để em ấy đừng căng thẳng." Kết quả là mọi người không thèm đánh tiếng đã tụ tập lại đây, muốn không căng thẳng cũng khó.

Lúc này Đào Mộ cũng đã hồi phục tinh thần, mỉm cười ấm áp, nói: "Do con lễ nghĩa không chu toàn, mạo muội quấy rầy."

"Không hề mạo muội chút nào, và cũng không có quấy rầy." Cô út của Lệ Khiếu Hằng cười nói: "Thật không dám giấu, chúng ta đã chờ đợi ngày này rất lâu --"

Lời còn chưa dứt đã bị dượng út bên cạnh ngắt lời: "Thế nên mới nói Đào tổng và Lệ gia chúng ta rất có duyên với nhau. Không cần hẹn trước, cả gia đình có thể quây quần bên nhau một cách tự nhiên. Tục ngữ có câu, không phải người một nhà thì sẽ không vào chung một nhà. Cha, cha có nghĩ vậy không?"

Dượng út của Lệ Khiếu Hằng giải vây cho cô vợ suýt nữa lỡ miệng của mình, thuận tiện kéo luôn cha vợ xuống nước.

Lệ lão gia tử chậm rãi gật đầu, bình tĩnh lấy bao lì xì đã chuẩn bị sẵn trong túi ra, cười tủm tỉm nói: "Con là một đứa bé ngoan, Khiếu Hằng ở bên con..."

Nói đến đây, Lệ lão gia tử giống như bị khó thở, thở hổn hển vài tiếng rồi mới nói tiếp: "Làm kinh doanh, ông rất yên tâm."

"Lần đầu đến thăm, đây là một chút tấm lòng của trưởng bối." Lệ lão gia tử nhét lì xì vào tay Đào Mộ, cười nói: "Hy vọng sự hợp tác của các con sẽ kéo dài thật lâu."

Lệ lão phu nhân chờ Lệ lão gia tử nói xong, cũng lấy bao lì xì đã chuẩn bị sẵn trong túi ra, cùng đưa cho Đào Mộ.

Qua lời kể của con trai và con dâu, hai vợ chồng già cũng đã biết cháu đích tôn nhà mình đang yêu đương với đứa bé nhà người ta. Chỉ là đứa bé còn nhỏ, da mặt mỏng, dường như không muốn thừa nhận chuyện này trước mặt phụ huynh, vì vậy cứ mãi không chịu đến cửa nhà họ Lệ.

Lần này khó khăn lắm mới bị Lệ Khiếu Hằng dụ tới cửa, các trưởng bối Lệ gia vây xem cũng không dám nói quá lộ liễu. Kẻo đứa bé nổi giận, quay về lại tính sổ cháu đích tôn nhà bọn họ.

Nghĩ đến đây, các trưởng bối Lệ gia đồng loạt nhìn về phía Lệ Khiếu Hằng. Ánh mắt hận sắt không thành thép... từ khi Lệ Khiếu Hằng đi nhà trẻ đến giờ, chưa từng gặp ánh mắt như vậy bao giờ!

Có Lệ lão gia tử và Lệ lão phu nhân chủ động dẫn đầu, những người khác trong Lệ gia cũng lấy bao lì xì đưa cho Đào Mộ. Đào Mộ thật sự không ngờ rằng lúc cậu đến đây sẽ gặp vụ này. Hết nhận bao lì xì này lại đến nhận bao lì xì khác, làm quen hết mọi người trong nhà, toàn bộ quá trình phát triển khó hiểu đến mức khiến Đào Mộ có hơi dại ra.

Sau khi nhận bao lì xì xong, Đào Mộ cảm thấy xấu hổ, nhìn nhóm vãn bối Lệ gia cũng đang ngồi trong phòng khách, ánh mắt tò mò nhìn mình -- em trai em gái, cháu trai cháu gái bên nội, cháu trai cháu gái bên ngoại của Lệ Khiếu Hằng, cậu cũng muốn phát bao lì xì để dỗ mấy đứa nhỏ.

Nhưng lại bị cô út của Lệ Khiếu Hằng ngăn lại, cô út vừa rồi suýt nữa lỡ miệng nắm lấy tay Đào Mộ, nói không chút do dự: "Đây là lần đầu con đến thăm nhà, không cần phải đưa bao lì xì. Lệ gia tụi cô có quy định, người độc thân bất kể là bao nhiêu tuổi, cũng không cần phải đưa bao lì xì cho vãn bối."

Nói tới đây, cô út còn cố ý nhìn Lệ Khiếu Hằng luôn đi theo sau Đào Mộ, tự cho là mình đã nhỏ tiếng, nhưng thật ra lại đang phàn nàn bằng giọng rất lớn: "Cháu trai này của cô cứ mãi không chịu nói về đối tượng. Trưởng bối tụi cô còn phải đoán già đoán non. Đều nghĩ chẳng lẽ thằng nhóc thối này không muốn phát bao lì xì, nên nhiều năm qua mới không yêu đương, hẹn hò, kết hôn ư? Kết quả không phải thằng nhóc này không muốn nói, chẳng qua là ánh mắt tìm bạn đời quá cao, nói thế nào cũng phải chọn người tốt nhất. Chướng mắt những người mà cô giới thiệu cho nó trước đây..."

Dượng út ở bên cạnh ho khụ khụ liên tục, không ngừng dùng tay chọt vào sau eo cô út, ý bảo vợ ơi đừng nói nữa. Cô út bị chọt đến mất kiên nhẫn, vung tay hất văng tay dượng út ra, cau mày quắc mắt hỏi: "Anh chọt em làm gì? Không nhìn thấy em đang nói chuyện với Tiểu Mộ sao?"

Cô út không muốn quan tâm đến dượng út, vứt ánh mắt xem thường qua. Quay đầu lại tiếp tục nắm tay đào Mộ rồi nói: "Nếu con thật sự băn khoăn, muốn phát lì xì cho bọn nhỏ, cô là cô út cũng không ngăn cản con. Chỉ cần con bàn bạc với Khiếu Hằng, muốn phát bao lì xì khi nào còn không phải tùy vào tấm lòng của con sao? Đàn ông Lệ gia tụi cô cực kỳ nghe lời. Nếu con thực sự nóng lòng, thật ra có thể thu xếp trong năm nay..."

Đào Mộ tức khắc khiếp sợ như bị sét đánh. Vô thức muốn phủ nhận ba lần.

Con không phải con không có cô út cô đừng nói bậy!

°°°°°°°°°°

Lời editor: Cô út gài hàng quá trời, làm Mộ Mộ phủ nhận đến quên chấm phẩy

Hôm bữa tưởng chương này đến drama, cơ mà chưa tới nên đăng luôn. Hình như 2 chương sau cũng chưa tới drama.
Chương trước
Chương sau