Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Sau Khi Cùng Tinh Phân Bá Tổng Ly Hôn

CHƯƠNG 92: CỐ LƯƠNG LƯƠNG, ANH LẠI COLD RỒI.

Chương trước
Chương sau
*Nếu hot có nghĩa là nổi tiếng, Cold ở đây có nghĩa là hết hot rồi.
"Được rồi, tôi còn có việc, phải ra ngoài một chuyến, ngược lại các người hiện tại ngồi xổm ở đây chờ Nghiêm Ngộ Sâm, không đề phòng hóng được chuyện của Cố Chiêu Lương, nói không chừng có thể hóng được tin tức làm người khiếp sợ đấy." Đường Trì nói xong, liền kéo cửa kính lên.
Phóng viên trong giới giải trí, mục đích cũng không phải là muốn đào chân tường của tin đồn, mà là tìm xem có tin tức gì hot, không quản đó là tin thật hay tin giả.
Mà hiện tại, hiển nhiên, tin hắc của Cố Chiêu Lương còn muốn làm người chú ý hơn Nghiêm Ngộ Sâm, cho nên, những phóng viên kia cũng không ngốc, dồn dập lên xe quay đầu đi tìm Cố Chiêu Lương.
Đường Trì chưa hoàn toàn gia nhập vào giới giải trí, thế nhưng trước đó từng trò chuyện với Lâm Vệ Kỳ, Lâm Vệ Kỳ có nói, trong giới giải trí, muốn áp scandal không phải chỉ dựa vào việc mua thủy quân nói tốt giúp mình, phần lớn thời gian mua một cái hot search có độ quan tâm hơn, dời đi sự chú ý của đại chúng, nói tóm lại, tìm một người hiến tế che chở thứ trong tay mình.
*Thủy quân 水军: Trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin...).
Tuy rằng phương pháp này có chút độc, nhưng dùng trên người Cố Chiêu Lương, Đường Trì cảm thấy phi thường thích hợp, dù sao loại người như Cố Chiêu Lương, xứng đáng.
Phóng viên đi rồi, Đường Trì cũng lái xe đến công ty của Nghiêm Ngộ Sâm.
Bởi vì nguyên nhân bạo liêu vừa nãy, nhóm paparazi truyền tai nhau, bên này, phóng viên canh giữ trước cổng công ty Nghiêm Ngộ Sâm không còn mấy người.
*Bạo liêu 爆料: Đây cũng là ngôn ngữ mạng Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không.
Đường Trì gọi điện cho Bành Nghiêu, hỏi Bành Nghiêu thử Nghiêm Ngộ Sâm đã về chưa, Bành Nghiêu nói vẫn chưa, còn nói, từ tối qua đến giờ, Nghiêm Ngộ Sâm chưa từng liên lạc cho cậu.
Về phần Nghiêm Ngộ Sâm muốn chiếm đoạt tập đoàn Cố thị, tuy Nghiêm Ngộ Sâm đã sớm nói với Bành Nghiêu, thế nhưng vẫn chưa hành động, Bành Nghiêu hoàn toàn không nghĩ tới, Nghiêm Ngộ Sâm sẽ âm thầm ra tay vào tối qua.
Sau đó, Đường Trì tới quán bar L và tiểu khu Ngọc Lan đã phá dỡ một chuyến, kết quá vẫn không tìm được người.
Đường Trì dừng ở bãi đậu xe bên cạnh quán bar L, trái tim đập nhanh muốn nhảy khỏi cổ họng.
Nghiêm Ngộ Sâm, rốt cuộc anh đang ở đâu.
Ngay lúc Đường Trì đang lo lắng, cậu đột nhiên nhớ tới một việc.
Nếu như tối qua, Nghiêm Ngộ Sâm một mình đi tìm ba Cố Chiêu Lương đàm luận công việc chiếm đoạt, vậy mẹ Cố Chiêu Lương, cũng chính là chị gái Nghiêm Ngộ Sâm hẳn là cũng ở đấy.
Lúc trước, kẻ cầm đầu gây nên ảnh hưởng tinh thần của Nghiêm Ngộ Sâm, chính là cái người gọi là chị gái Nghiêm Phó Sương.
Chẳng lẽ Nghiêm Ngộ Sâm đang ở chỗ cô ta?
Đường Trì ôm tâm lý thử một lần, hỏi phương thức liên lạc của Nghiêm Phó Sương từ Bành Nghiêu, sau đó gọi điện.
Không qua bao lâu, điện thoại liền được thông.
"Chào ngài, ngài là?" Một giọng nữ quạnh quẽ từ đầu dây bên kia truyền đến.
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu cậu đầu dây bên kia chính là chị gái rác rưởi kia của Nghiêm Ngộ Sâm, trong lòng Đường Trì tràn đầy lửa giận.
Cậu hít một hơi thật sâu, hòa hoãn tâm tình, miễn cưỡng bình tĩnh lại nói: "Chào ngài, tôi là vợ Nghiêm Ngộ Sâm."
Sau khi cậu tự giới thiệu, đối phương yên lặng vài giây.
Sau đó, Nghiêm Phó Sương lạnh nhạt nói: "Cậu tìm tôi có việc gì?"
Đường Trì: "Không có chuyện gì khác, chỉ là tôi nhớ chồng, đột nhiên không tìm được anh ấy có chút lo lắng, muốn hỏi ngài một chút, anh ấy ở chỗ cô hay không thôi."
Nghiêm Phó Sương cười lạnh: "Vốn cho rằng chỉ là tin đồn, không nghĩ tới, quan hệ của các cậu thật sự tốt như vậy."
Đường Trì ừm một tiếng, cười nhíu mày: "Làm sao, ngài ghen tị sao?"
Nghiêm Phó Sương hừ lạnh: "Ghen tị cậu? Nghĩ quá nhiều rồi, nó hiện đang ở nhà tôi, đợi chút nữa tôi gửi tin nhắn cho cậu, sau khi cậu tới, vừa hay tôi có chuyện muốn hỏi cậu."
Không thể không ói, thái độ Nghiêm Phó Sương nói chuyện với người khác, thật sự khiến người ta phải khó chịu, ngoài mình ra tựa như kiêu ngạo xem thường tất cả mọi người.
Bất quá, Nghiêm Phó Sương như vậy, cũng không khó để giải thích vì sao Cố Chiêu Lương lại có đức hạnh như thế.
Lúc Đường Trì đến nhà của Nghiêm Phó Sương, xa xa liền thấy một người phụ nữ vóc dáng cao gầy, khuôn mặt lạnh nhạt.
Chắc đó là Nghiêm Phó Sương.
Đường Trì đậu xe xong, tới trước mặt Nghiêm Phó Sương, lạnh nhạt nói: "Nghiêm Ngộ Sâm đâu?"
Nghiêm Phó Sương quan sát trên dưới Đường Trì, đôi mắt hơi nheo lại, thoạt nhìn bụng dạ cực sâu: "Vừa nãy cậu nói những lời kia với truyền thông, là nghiêm túc sao?"
Vào lúc Đường Trì đi khắp thành phố tìm Nghiêm Ngộ Sâm, tin Nghiêm Ngộ Sâm chiếm đoạt tập đoàn Cố thị bị tin #Cố Chiêu Lương bị trại huấn luyện khai trừ# đè xuống.
Trong thời đại mạng xã hội phát triển, đại chúng rất dễ quên, lực chú ý cũng dễ dàng bị dời đi.
Hiện tại, Cố Chiêu Lương là chủ đề mạng được thảo luận nhiều nhất, coi như bỗng nhiên có đề cập tới Nghiêm Ngộ Sâm, cũng chỉ thuận miệng, sau đó đào tìm hắc đen về Cố Chiêu Lương.
*Hắc liêu 黑料: Có nghĩa là tin tức tiêu cực về nghệ sĩ đó.
Nghiêm Phó Sương vừa hỏi, rõ ràng mang theo vài phần uy hiếp.
Là một người thích mềm không thích cứng, Đường Trì căn bản không dễ ăn nổi bộ dạng này của cô ta, ánh mắt khinh bỉ đảo qua mặt Nghiêm Phó Sương, vẻ mặt không có vấn đề nói: "Đúng vậy, tôi thấy toàn bộ cư dân mạng bị che mắt, giúp họ hé mắt nhìn cho rõ, Cố ảnh đế luôn được bọn họ nâng trên mây rốt cuộc là dạng người gì."
Nghiêm Phó Sương cau mày: "Đường Trì, có người từng nói với cậu chưa, quá cuồng ngạo sẽ bị chịu thiệt chưa?"
Đường Trì liếc mắt cười: "Không có."
Nghiêm Phó Sương trừng mắt nhìn cậu: "Đừng cho là tôi không biết, bây giờ cậu đã ly hôn với Nghiêm Ngộ Sâm, cậu không có bất cứ quan hệ gì với nó, hơn nữa, dựa theo hợp đồng trước khi hết hôn giữa hai người các cậu, số tiền còn lại của cậu, chỉ sợ ăn cơm ở nhà hàng năm sao cũng chi không được."
"Kẻ nghèo hèn như cậu, có tư cách gì an bài con trai tôi?" Nghiêm Phó Sương lạnh lùng nói.
Mắt Đường Trì không khỏi nheo lại: "Sao cô biết tôi ly hôn với Nghiêm Ngộ Sâm?"
Nghiêm Phó Sương cười lạnh: "Trên mạng đều đã truyền tin, nếu như tôi không biết mới là chuyện lạ."
Đường Trì bật cười: "Quan hệ của tôi và Nghiêm Ngộ Sâm gắn bó như keo sơn như thế nào, chắc chắn con trai của ngài đã nói cho cô biết, trong một đêm, chồng chồng ân ái đột nhiên ly hôn, chuyện này về tình về lý không có khả năng diễn ra. Hơn nữa ngài tuy rằng không ở trong giới giải trí, nhưng con trai ngài ở trong giới giải trí, tin tức trong giới giải trí có mấy phần thật mấy phần giả, cô chắc rõ hơn so với tôi, cho nên theo lý thuyết, chuyện này ngài không có bao nhiêu tin tưởng. Bất quá, ngài nếu có thể cây ngay không sợ chết đứng đề cập với tôi chuyện này, vậy thì chứng minh, ngài đã có chứng cứ tôi ly hôn với Nghiêm Ngộ Sâm."
Nghiêm Phó Sương cau mày: "Rốt cuộc cậu muốn nói gì?"
"Ngài thông minh như vậy, tôi muốn nói gì, ngài không biết sao?" Đường Trì điềm nhiên nói: "Để lộ tin tôi và Nghiêm Ngộ Sâm ly hôn, là ngài làm đi?"
Nghiêm Phó Sương khinh thường nói: "Cậu đang nói nhăng nói cuội gì vậy? Hai năm kết hôn với Nghiêm Ngộ Sâm, bản lĩnh nói hươu nói vượn cũng tăng không ít."
"Có phải tôi đang nói hươu nói vượn hay không trong lòng ngài hẳn là rõ hơn ai hết." Đường Trì lạnh lùng nói: "Nghiêm Ngộ Sâm từ lâu trước đã có ý nghĩ chiếm đoạt tập đoàn Cố thị, hơn nữa cũng đã để Cố Chiêu Lương đem hợp đồng mang về cho các người, cho nên, chuyện này hẳn là các người đã sớm biết. Tuy cô là chị gái của Nghiêm Ngộ Sâm, những xét thấy những hành năm đó của ngài, Nghiêm Ngộ Sâm anh ấy cũng không muốn thấy cô, hơn nữa theo như tôi biết, hai người nhiều năm đã không gặp mặt. Cho nên, nếu quả thật muốn tiến hành kế hoạch chiếm đoạt, hẳn là Bành Nghiêu hoặc là người thuộc cao tầng của tập đoàn Nghiêm thị đứng ra đàm phán. Nhưng tối qua, Nghiêm Ngộ Sâm âm thầm không nói lời nào với Bành Nghiêu, cũng không nói với tôi, trực tiếp đi tìm cô."
Đường Trì dừng một chút, cười khẽ: "Chồng tôi, tôi hiểu rất rõ, anh ấy không phải người kích động, cho nên, ngày hôm qua anh ấy đột nhiên tìm cô, tuyệt đối là có nguyên nhân."
"Hơn nữa nếu tôi đoán không lầm, hot search Nghiêm Ngộ Sâm chiếm đoạt tập đoàn Cố thị cũng là các người cố ý mua để tạo thế đúng không?" Ánh mắt Đường Trì tối sầm, trong mắt tràn đầy lệ khí.
Nếu như có thể, cậu thật sự muốn gϊếŧ chết Nghiêm Phó Sương ngay bây giờ.
Chương trước
Chương sau