Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Săn Tình (Nhật Ký Tình Nhân)

Chương 480: Kế Trong Kế

Chương trước
Chương sau
Dứt lời, bốn hướng cửa của du thuyền đột nhiên bị mở ra, từ bốn phương tám hướng tiến vào một đoàn thủ hạ.
Ông Đinh vẫn là ông Đinh, điểm phòng bị này vẫn là có.
Đám thủ hạ vừa bước vào, trực tiếp bao vay lấy chúng tôi, tôi sợ bị bọn chúng bắt được, nên đã ở một góc cạnh cửa sổ, tận lực đem bản th
Đinh Thành vẫn không nói chuyện, tôi không nhìn thấy biểu cảm của anh ta, nên không biết bây giờ anh ta đang nghĩ gì, tôi chỉ biết, anh ta chỉ là không nghĩ thông suốt, tôi có khả năng sẽ chết trong tay anh ta.
Có điều, không biết có phải là lời nói của Hồng Liên đã phát huy tác dụng hay không, cái tay bóp cổ tôi của Đinh Thành đã hơi thả lỏng, tựa như anh ta đang mất tập trung vậy, cho tôi cảm giác không yên tâm lắm. “Nếu cậu ba Lục không cần người phụ nữ này nữa, chỗ tôi còn có một người anh em.” Vào lúc này, ông Đinh lên tiếng.
Lần này Lục Kính Đình không có quay đầu, mà là nhìn chằm chằm Đinh Thành, cũng đúng vào lúc này, cánh cửa bị mở ra, tôi bị Đinh Thành bóp cổ, tầm mắt bị chặn lại, chỉ thấy được cửa sổ phía sau của Lục Kính Đình.
Tôi nhìn thấy một nhóm người bao vay du thuyền của ông Đinh, từ trên du thuyền đi xuống một số người, trực tiếp đi đến du thuyền chính.
Theo lý mà nói, những người này không phải của ông Đinh cũng chính là người của Lục Kính Đình, nhưng không biết có phải bị bóp chặt quá xuất hiện ảo giác hay không, tôi nhìn thấy ký hiệu của cảnh sát ở trên du thuyền.
Có điều cái ký hiệu đó giống như cố tình bị che đi, tôi chỉ nhìn thấy một lần, sau đó không thấy nữa.
Ở góc độ của tôi đúng lúc nhìn thấy ông Đinh, chỉ nhìn thấy ông Đinh nhìn thấy những người đó, sắc mặt liền trở nên nghiêm trọng, sau đó nhìn về phía Lục Kính Đình: “Lục Kính Đình, cậu vậy mà!”

Lục Kính Đình chỉ nhún nhún vai, sau đó quay người lại, tôi vốn dĩ cho rằng anh sẽ quay về phía ông Đinh, nhưng không ngờ tới cú quay người chỉ là động tác giả, sau đó nhanh chóng quay đầu lại, trực tiếp dùng một đấm đánh vào người Đinh Thành.
Rất rõ ràng là Đinh Thành cũng không có nghĩ anh đột nhiên làm như thế, một cái phản công qua cũng không có liền bị Lục Kính Đình đánh ngã xuống đất, cái tay đã siết chặt cổ tôi lập tức thả ra, con dao rơi xuống đất kêu tiếng leng keng.
Tôi thuận thế ngã xuống trên người Đinh Thành, chỉ cảm giác cả người sắp rụng rời, mà anh ta trực tiếp rơi xuống đất, vẫn không biết sẽ rất đau sao.
Chỉ có điều bây giờ tôi không có thời gian suy nghĩ đến chuyện này, đang định chuẩn bị đứng dậy, nhưng lại không muốn bị Đinh Thành nắm lấy quần áo của mình.
Tôi kéo quần áo ra, nhưng tay của anh ta nắm rất chặt, tôi làm sao cũng không kéo ra được, tâm trạng của tôi càng ngày càng thắt lại, Dương Quốc Hưng bên đó đã bị ông Đinh giữ chặt rồi, tôi không thể để anh ta bắt lấy tôi nữa, nếu không Lục Kính Đình bọn họ khẳng định sẽ thất thủ mất.
Nghĩ tới đây, tôi liền tàn nhẫn trực tiếp xé nát quần áo ra, nhưng dùng lực quá mạnh, liền đột ngột ngã người về phía sau, mya mà có Lục Kính Đình bước lên bắt lấy tôi, từ phía sau ôm lấy tôi. Lục Kính Đình đỡ tôi lên, trực tiếp đem áo khoác mặc lên người của tôi, dù sao quần áo của tôi rách một đường lớn như vậy, không che lại khẳng định sẽ bị thấy hết.
Tôi không có giống như những nữ chính trong phim truyền hình được nam chính cởi áo khoác cho mặc và được ôm theo kiểu công chúa, mà là mặc một chiếc áo giống âu phục nhanh chóng đi theo Lục Kính Đình, dù sao trong tình huống này, cảm giác an toàn của tôi gần gần như không chỉ có như vậy, không có sự lựa chọn.
May mắn thay, Lục Kính Đình đem tôi ôm vào lòng, điều này mới làm cho tôi khôi phục được cảm giác an toàn.
Cũng chính vào lúc này, chỗ bên Đinh Thành nháy mắt liền xông đến chỗ chúng tôi, Lục Kính Đình đều đã chuẩn bị tốt cùng anh ta đánh nhau rồi, nhưng không biết Hồng Liên từ phía sau chạy tối, trực tiếp ôm Đinh Thành từ phía sau. “Đinh Thành anh dùng lại đi! Không thể như thế này nữa!” Giọng của Hồng Liên run lên, cô ta sống chết ôm lấy Đinh Thành, bất luận Đinh Thành dùng chân đá cô ta như thế nào, cô ta cũng không buông tay ra.
Chương trước
Chương sau