Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 139: Thầy Hai

Chương trước
Chương sau
Hiền Vân tuy bị bẻ gây cổ, nhưng do bản thân cũng là cao thủ tu đâọ và võ thuật, nên chưa chết ngay mà còn lưu được chút hơi tàn, bàn tay yếu ớt cầm tay Hiệp Long, thiều thào cất tiếng mấy tiếng đứt quãng

-         Xin lỗi chồng, em phải đi trước đây, nếu có kiếp sau vẫn sẽ làm vợ anh.

-   Được, chắn chắn mình sẽ có kiếp sau, dù sau này có thế giới có thay đổi ra sao, em có biến thành người như thế nào, anh cũng sẽ cưới em làm vợ

Hiền Vân nở nụ cười hạnh phúc, trước khi trút hơi thở cuối cùng. Hiệp Long hét lên đau đớn, anh nắm chặc hai tay lại dằn cơn tức giận. Bổng một tia sáng xẹt vô thẳng xác Hiền Vân, giọng nói Pháp Không vang lên

-      Còn muốn dược chuyển thế đầu thai sao, các ngươi chỉ nằm mơ, ta trước tiên phong ấn lại linh hồn trong cơ thể con này, sau này sẽ luyện thành âm thi để nghe theo mọi sai khiến của ta

Nói xong, hắn cắn răng chịu đau tung một cước về phía Hiệp Long, với một cước này, Pháp Không tin tưởng sẽ dễ dàng lấy đi sinh mạng anh. Hiệp Long đang còn đau khổ vì cái chết của người vợ mình, đã không hề hay biết đòn tấn công bất ngờ kia. Có điều, mọi chuyện diễn ra không như Pháp không tính toán, bởi Vũ Thu Vi đã lao người ra lấy thân mình chắn đòn cho chồng. Cô biết, nếu bữa nay mình không chết, sau khi rơi vô tay kẻ kia sẽ còn đau khổ hơn chết gấp ngàn lần, nên từ lâu trong lòng đã quyết tử với hy vọng, sẽ kéo dài thời gian cho Hiệp Long trốn thoát.

Trúng đòn nặng, Thu Vi thổ huyết bay như diều đứt dây về phía Hiệp Long. Hiệp Long nghe tiếng hét, ngước đầu lên nhìn thì vừa lúc chứng kiến Vũ Thu Vi phung máu bay về phía mình, anh vội dang tay đòn lấy người vợ, Hiệp Long như kẻ điên hé lên.

-         Tại sao em phải làm vậy

Vũ Thu Vi té lên người Hiệp Long, hơi thở gần như mất hết, cố gắn nở nụ cười yếu ớt,cất tiếng thì thào.

-   Vì anh là chồng em, bao lâu nay anh luôn bảo vệ em, bữa nay cho em được bảo vệ anh một lần đi. Hứa với em, anh phải sống và sống hạnh phúc.

-   Đừng nói nữa, Thu Vi em sẽ không chết đâu, anh phải cứu em

-   Em biết mình không xong rồi. Chuyện em vui nhất là được làm vợ anh, dù kiếp này hay bao nhiêu kiếp nữa em cũng muốn được làm vợ anh, anh chịu không

-   Anh chịu, tất nhiên là chịu, dù bao nhiêu kiếp nữa mình vẫn là vợ chồng của nhau.

Vũ Thu Vi đưa tay rờ lấy gương mật của chồng mình, cô cười hạnh phúc trước lúc vĩnh viễn nhắm mắt. Pháp Không đứng cạnh đó, nghe những lời này khiến hắn ta càng thêm điên máu, bởi không nghĩ người con gái hắn tơ tưởng yêu thầm từ bao lâu nay, lại nhất mực chung tình với Hiệp Long, hơn nữa còn dùng sinh mạng để bảo vệ anh ta.



Tới đây, lòng oán hận của Pháp Không dân tới tột cùng, hắn cũng đánh ra một loại tà pháp giam linh hồn Vũ Thu Vi trong cơ thể, để sau này sẽ biến thành âm thi như Hiền Vân. Rồi lòng càng thêm oán hận, bước về phía Hiệp Long, nắm cổ anh nhất lên khỏi mặt đất, giọng căm phẫn

-   Ông trời thật không công bằng, tại sao mọi thứ tốt đẹp đều cho mày hết, tại sao hai cô gái kia đều tình nguyện dùng sinh mạng để bảo vệ mày, thậm chí còn muốn tiếp tục làm vợ mày ở nhiều kiếp sau nữa. Tại sao người đó không phải là tao

Trong lúc Pháp Không đang tâm thần kích động vô cùng, đôi tay từ từ xiết cổ Hiệp Long, làm cho anh đau đớn thật nhiều trước khi chết, nhưng điều đó chính là một sai lầm lớn nhất mà Pháp Không phạm phải. Khi đó hắn tin tưởng, tu vi của Hiệp Long đã bị phong bế hoàn toàn, hiện nay đã như cá nằm trên thớt chờ hành hạ cho tới chết. Nhưng hắn không ngờ, nhờ bí pháp kia tu vi của Long đã hoàn toàn hồi phục, thậm chí còn tăng mạnh hơn trước rất nhiều, bởi sau khi sử dụng bí pháp này anh sẽ trả một cái giá vô cùng lớn.

Khi Pháp không từ từ xiết mạnh hơn, để nghe tiếng kêu đau dớn của Hiệp Long, bổng thấy vùng bụng mình như bị một vật gì vô cùng sắc bén đâm vô. Hắn vô cùng đau  đớn, vội buông cổ hiệp Long ra nhì xuống bụng mình, thì thanh pháp khí Lúc nãy, không biết từ lúc nào đã được Hiệp Long chụp lấy, anh quán tưởng những câu chú và chủ bùa trừ tà mạnh nhất vô thanh pháp khí, đâm mạnh vô bụng Pháp Không.

Ma thể của Pháp Không vốn bị thanh pháp khí này khắc chế, nay lại được Hiệp Long tập trung toàn bộ tu vi và quán tưởng các câu chú trừ tà mạnh nhất vô, thì ma thể kia làm sao chịu nỗi, mà nó từ từ thối rửa chảy xuống đất tạo thành những đống bầy nhầy, bốc khói nghi ngút. Pháp Không vô cùng kinh sợ, vì đòn kia vô cùng kinh dị, nó không chỉ phá hủy ma thể mà còn từ từ ăn mòn nguyên thần của hắn.

Tới lúc đó, Pháp không đã mạnh dạng quyết định, xuất hồn ra khỏi xát, con người vốn có 3 hồn không thể tách rời, nhưng nhờ luyện loại tà pháp kia, hơn nữa còn phối hợp với tà trận, nên Pháp Không có thể phân cả ba hồn mình thành ba thể khác nhau, để dễ dàng hành động hoặc ứng phó các tình huống nguy hiểm. Nay Pháp không dứt khoát cắt đứt một tia hồn phụ của mình, bởi phần hồn đó đã bị tổn hại không thể phục hồi, giờ còn dây dưa thì hai phần hồn còn lại cũng sẽ chịu chung số phận.

Do vậy, hắn đã dùng tới tà pháp để xuất hai hồn còn lại ra khỏi cơ thể. Chứng kiến cảnh này, khiến Hiệp Long vô cùng sợ hãi, bởi sau khi tập trung linh lực đánh ra đòn kia, hiện nay công lực đã gần như hư thoát hết. Lúc đầu, anh tin chắc đờn đó sẽ có thể tiêu diệt được Pháp Không, nhưng không ngờ hắn còn có chiu này. Nhìn hồn Pháp Không gần như trở thành thực thể, đứng trước mặt mình, Hiệp Long vô cùng lo lắng, với tình trạng hiện tại đã hoàn toàn không phải là đối thủ của Pháp Không

 

Nếu bị hắn tiêu diệt, chắc chắn linh hồn hai cô vợ cũng sẽ rơi vô tay kẻ tà ác này, lúc đó chắn chắn họ sẽ bị hắn vùi đập vô cùng đau khổ. Nghĩ tới đó Hiệp Long vô cùng tuyệt vọng, giờ chỉ còn cách thầm khấn nguyện có phép màu nào đó xảy ra, bảo vệ cho linh hồn hai người vợ của mình được chuyển thế đầu thai, còn anh thì số mạng đã định sẽ bị tan hồn, biến mất vĩnh viễn khỏi thiên địa này rồi.

 

Pháp Không bây giờ, toàn thân nhuộm một màu đỏ chói, chỉ trừ đôi mắt màu xanh như ngọc bích đang nhìn Hiệp long đầy oán hận, hắn cất tiếng

-   Thật không ngờ, thằng già kia lại có tuyệt chiêu lợi hại như vậy, chỉ vì khinh địch mà tao nhận lấy kết quả này, nhưng mày cũng đừng đắc ý, bởi tao cũng không có chết, chỉ là hao tổn một tia hồn phụ và một chút tu vi mà thôi. Chờ khi phục hồi, sẽ luyện xác mày để đạt được điều tao muốn, còn bây giờ hãy đi chết đi

Vừa nói, Pháp không vừa túng ra hai đòn mạnh bạo đánh thẳng về phía Hiệp Long. Một âm thanh bình vang lên, đòn kia giống như vừa đánh vô khối thép lớn, tạo ra âm thanh đó, Pháp Không giật mình, lúc nhìn thấy cái vừa cản đòn của mình chính là một thanh kiếm đá, không biết từ đâu bất thình lình xuất hiện. Hắn ta còn đang tưởng, đó là pháp khí của Hiệp Long tung ra cản đòn, thì từ hướng bên ngoài đường có lên tiếng nói vang vọng như tiếng chuông đồng



-         Yêu nghiệt còn không dừng tay.

Pháp Không và cả Hiệp Long cùng quay sang hướng phát ra âm thanh kia, nơi đó có hai người đang đi tới, người đi trước có dáng vẻ cao lớn quắc thước, mặt bộ đồ màu vàng râu tóc bạc phơ, nhìn rất tiên phong đạo cốt, bước đi của người này, làm cho người ta cảm thấy vô cùng tiêu diêu tự tại. Còn người đi kế bên nhìn trẻ hơn, bước đi vũng chải và nhanh chóng, chứng tỏ là kẻ võ nghệ cao cường. Cả hai người vừa mới xuất hiện, khiến cho Pháp Không cảm thấy e dè, hắn chưa vội lên tiếng mà lặng lẽ quan sát

 

Cả hai đi tới trước mặt Hiệp Long, người đàn ông lớn tuổi có bề ngoài tiên phong đạo cốt, như một vị tiên hạ phàm, rút thanh kiếm mộc hóa thạch trước mặt Hiệp Long cầm trên tay, ông ta nhìn anh và lên tiếng

-         Cậu em cứ ngồi đó nghỉ ngơi, chuyện ở đây giao cho tui xử lý

 

Nói rồi, ông quay qua dặn người trung niên đi bên cạnh mình.

-         Ba, con đứng đó bảo vệ cậu thanh niên này, đề phòng kẻ gian ám hại.

Người tên Ba, là đệ tử của người đàn ông lớn tuổi, anh ta lên tiêng đáp lời

-         Dạ, thầy cứ yên tâm giao cho con

Người đàn ông bước tới trước, trên tay cầm thanh kiếm mộc hóa thạch chỉ về Pháp Không, cất tiếng

-   Thân là người tu đạo, không lấy việc cứu giúp chúng sanh là lẽ sống, mà còn tu luyện tà pháp sát hại vô số linh linh vô tội, nay còn muốn sát hại đồng môn, khi sư diệt tổ, tội của ngươi thiên lý bất dung. Nay ta thay trời hành đạo, diệt trừ kẻ bại hoại này.

*

Nói xong, ông ta nhảy tới kết ấn và chém ra mấy kiếm về phía Pháp Không, Pháp Không biết đã đụng một cao thủ vô cùng khó nhai, dù cho lúc toàn thịnh nhất cũng không phải là đối thủ của người này, chứ nói chi hiện giờ chỉ còn hai phần hồn và đều bị thương không hề nhẹ. Mỗi khi bị thanh kiêm kia chém trúng, phần hồn của Pháp Không bốc khói đen thui và khét lẹt, sức mạnh ma pháp của Pháp Không chảy đi như nước thủy triều, hai phần hồn bị thương vô cùng nhiều.
Chương trước
Chương sau