Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Nữ Tổng Tài Lạnh Lùng Vấp Phải Tình Yêu Của Ác Ma

Chương 3: Kim gia (2)

Chương trước
Chương sau
Phòng ăn kim gia, phối hợp phong cách Tây âu cổ điển, với phong thái thanh lịch, không gian bên trong bày trí như một cung điện thu nhỏ đầy đủ ấm cúng và hạnh phúc.

" Bảo bối à,con ở ngoài không chăm sóc bản thân sao, nhìn đã gầy đi nhiều rồi"

Mẹ hạ đau lòng hỏi han.

" Mẹ à, con vẫn tốt mà, mặt vẫn mập đó thôi, mẹ đừng lo lắng"

Cẩn chi an ủi mẹ!

" Con làm gì, cũng phải để ý sức khỏe, nhà ta mọi thứ đã đi về quỹ đạo, không cần cố hết sức như thế"

Cha kim dạy dỗ Cẩn Chi không tránh khỏi sự đau lòng trong mắt ông.

"Dạ ba,con sẽ chú ý "

Cẩn Chi thực sự là một người con lễ phép và hiếu thảo với cha mẹ, lên nhìn ánh mắt cô nhìn cha mẹ đầy tôn kính và quan tâm

"Nào vừa ăn vừa nói,cẩn nhi"

Mẹ hạ gắp đồ ăn cho cô, món sườn nướng mà cô vẫn thích ăn từ bé.

"À đúng rồi, lâu nay em trai con nó làm gì có gọi về cho con không "

Ba kim vừa lên tiếng khiến cẩn chi xém bị sặc cơm.

"À..à thì... dạ.. có ba, nó sắp tốt nghiệp ạ, và nói sẽ về phụ con tiếp quản công ty ạ 🥺"

Xưa nay cẩn Chi thật sự không biết nói dối ba kim chuyện gì, nhưng lần này, cô đã mắc tội bao che.

"Vậy thì tốt,ba mẹ liên lạc với nó, thì nó nói trái múi giờ với bận học, thật hết cách với tiểu tử thối đó mà!"

Nét mặt ba hiện rõ sự buồn phiền !

"Ba yên tâm,con sẽ để ý tới nó,ba cứ giao cho con ạ "

Cẩn Chi cam kết để ba kim yên tâm.

"Đúng rồi,ba, mẹ, con có mua quà cho 2 người "

"Tiểu mỹ, đưa quà của chị xuống đây "

Cẩn chi ra lệnh cho tiểu mỹ!

"Dạ, tiểu thư " . Tiểu mỹ đứng từ ngoài trả lời vọng vào!

"Con xem, về thăm ba mẹ, còn quà cáp nữa "

Mẹ hạ vừa vui vừa trách yêu con gái!

"Có gì đâu mẹ, chỉ là chút táo đỏ cho ba ngâm rượu, và ít sâm tươi cho mẹ uống trà thôi"

Cẩn chi vừa nói vừa để túi quà qua một góc bàn cho ba mẹ.

"Cẩn Chi à , con chu đáo quá,con như thế này,khi lấy chồng mẹ cũng yên tâm"

"🥺😲😲😲 Mẹ này,con còn chưa muốn lấy chồng đâu,con muốn ở nhà với ba mẹ "

Cẩn Chi rối rắm với suy nghĩ của mẹ hạ!

"Mẹ con nói phải đó,con cũng lên đi xem mắt, rồi lập gia đình thôi,30 tuổi rồi"

Ba kim tiếp lời làm cẩn Chi cảm thấy lạnh gáy.

(Add said: lấy chồng đi chứ ế quá ế cẩn tỷ ơi ha ha)

"Ba... mẹ... chiều nay con có cuộc hẹn đối tác quan trọng,con đi trước ạ "

Cẩn Chi vội vàng đứng dậy lấy lí do để tránh đề tài này của ba mẹ.

" Con mới ăn được ít mà "

Mẹ hạ lo lắng!



"Con ăn đủ rồi mẹ "

Cẩn Chi ôm mẹ trấn an!

"Ba, mẹ con đi" nói rồi cẩn Chi đi như chạy ra khỏi biệt thự kim gia!

"Em xem cứ nhắc đến lấy chồng là nó như thế,thử hỏi sao anh không khó với nó chứ "

Ba kim trách móc

"Em sẽ xắp xếp cho nó đi xem mắt, anh yên tâm, kì này không thể trốn tránh được "

Mẹ hạ quả quyết!

"Đúng rồi,em xem tiểu dực khi nào nó về,anh cần hỏi nó một số chuyện"

Kim minh long dặn dò vợ!

"Được,em sẽ xắp xếp, gọi cho dực nhi"

(Kim Dực Thần là con trai út của kim Minh Long, là em trai của Kim Hạ Cẩn Chi ,đang học thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh, kém Cẩn Chi 3 tuổi.trên thực tế thì vì học giỏi lên cậu ta đã học xong trước đó 2 năm, nhưng do muốn vui chơi lên chỉ báo cho chị gái là học xong rồi nhưng không chịu về để tiếp quản công ty ,đam mê của cậu ta là ngành điện tử hack cơ trong thế giới ngầm, và cậu ta đang làm dưới trướng của một người huyền bí, mà Cẩn Chi điều tra cả năm nay vẫn không tra ra, cô thật sự bất lực với cậu em của mình)

************************************ Rời kim gia,Cẩn Chi đến Number One Clup để gặp đối tác bàn hợp đồng.



"Kim tổng, nghe danh cô đã lâu, giờ mới có cơ hội hợp tác ,hi vọng hợp tác thành công "

Cố Xuyên ,tổng giám đốc tập đoàn du lịch xuyên quốc gia, muốn hợp tác với kim thị dự án khu đất trên cao để làm homstay trong hành trình nghỉ dưỡng.

"Cố tổng đã chiếu cố kim thị chúng tôi rồi,hi vọng anh sẽ hài lòng với chuỗi sản phẩm bên tôi!"

Hai bên bắt tay vui vẻ, hợp tác thành công đi vào hoạt động.

"Tạm biệt kim tổng, hẹn gặp cô vào đầu tháng tới tại dự án bàn giao nhé "

" Nhất định rồi,cố tổng đi thong thả, hẹn gặp lại "

Sau khi chào tạm biệt khách xong cô về công ty như thường lệ!,
Chương trước
Chương sau