Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Nữ Tổng Tài Lạnh Lùng Vấp Phải Tình Yêu Của Ác Ma

Chương 9: chuyến công tác đáng nhớ (2) (Gặp Mặt)

Chương trước
Chương sau
Kim Hạ Cẩn Chi do mệt mỏi thiếp đi lúc nào không hay, đến khi cô tỉnh đã là 5h chiều, hoạt động của thành phố từ trên cao nhìn xuống rất đẹp lác đác ánh đèn đường. cô đứng dậy đi vào nhà tắm rửa mặt và thay một bộ đồ thoải mái, một áo thun cộc kèm một quần tây ống xuông trông tôn dáng cô thêm nhiều lần,cô búi tóc cao lên quấn lọn gọn gàng, cầm điện thoại và chiếc túi bước ra khỏi khách sạn, để tận dụng một chút thời gian nghỉ ngơi quý báu..

Tại nhà hàng nổi tiếng của thành phố .

trong một căn phòng VIP có 4 người đang ngồi nói chuyện vui vẻ .

"Lệ tổng, thật vui khi được kí kết hợp đồng với anh thành công,hi vọng dữ liệu công ty tôi được an toàn "

" ồ, giám đốc Trần quá khách sáo rồi, đây là nghiệp vụ của chúng tôi mà, ông yên tâm, chúng tôi sẽ có trách nhiệm với khách hàng của mình "

Lệ Trọng Bình nâng ly rượu cụng với giám đốc Trần coi như một lời cam kết.

"được, được,xin mời lệ tổng ha ha"

"Lệ tổng không biết ở lại đây có lâu không "

" à, do còn một số việc cần xử lý lên tôi sẽ ở bên này một thời gian "

"à ra thế, vậy có lẽ tôi xin phép mời lệ tổng tới resot của chúng tôi một chuyến được không, nơi đây là thành phố biển mà "

"ah, cảm ơn Trần tổng có lời mời, nhất định có thời gian tới sẽ tới "

"được, được, vậy tôi sẽ luôn chào đón cậu,ha, nào cạn ly, chúc hợp tác lần này thành công"

Một lúc sau nhìn thấy hai người dìu giám đốc Trần ra khỏi nhà hàng

"giám đốc Trần, ông say rồi , lên về nghỉ ngơi rồi "

"đúng đúng, lệ tổng, tôi say rồi, ôi tuổi trẻ các cậu đúng là tốt, rất tốt, cáo từ, cáo từ"

"được, giám đốc Trần ông đi thong thả"

Tiễn khách xong,Lệ Trọng Bình không về khách sạn ngay mà một mình đi dọc bờ biển, biển đêm xa xăm mù mịt, chỉ có ánh đèn đường chiếu sáng bờ cát trắng chạy dài, những cặp đôi nam nữ hẹn hò đi dạo, những gia đình được nghỉ ngơi sau một ngày lao động cũng ra bãi biển vui chơi, những quán ăn ven biển cũng bốc khói nghi ngút.hai tay đút túi quần thong dong bước.

"đứng lại,tên kia đứng lại , ăn chộm mau bắt ăn chộm "

Tiếng một người phụ nữ vừa la hét vừa đuổi theo tên ăn chộm .

Lệ Trọng Bình bên này nhìn thấy một màn này, một người đàn ông tay cầm túi chạy thục mạng, một cô gái tóc búi gọn đang đuổi theo rất khí thế, lại một người phụ nữ trung niên chạy phía sau.

"Tên kia đứng lại chưa "

kim Hạ Cẩn Chi rượt gần tới hắn la to, tức giận cô dừng lại cầm chiếc giày mình đang xỏ ném vào sau ót tên ăn chộm "bụp". "huỵch" " ui da " tên ăn chộm ngã lăn xuống đất ngay chân Lệ Trọng Bình.

"còn định chạy,"

Cẩn Chi tóm được tay tên ăn chộm tiện thể cô cho thêm hai cước vào lưng hắn .

" a a đau quá, nữ đại hiệp,xin tha cho tôi.tôi sai rồi xin lỗi cô "

"xin lỗi sao, nếu xin lỗi giải quyết đc vấn đề thì cần tới công an làm gì hả "

Cẩn Chi nghiến răng nghiến lợi dúi cho hắn thêm một cái, làm mệt chết cô.

"Anh đứng đó làm gì, đưa tôi sợi dây trói hắn "

Đang chăm chú sự việc,bỗng bị gọi,Lệ Trọng Bình thu tầm mắt nhìn người con gái đang ngồi trên lưng tên chộm .

"cô gọi tôi sao "?

hắn hỏi ngược lại cô

"ở đây có anh là rảnh tay đút túi quần, không lẽ còn có ma nào nữa "

"cô,sao ngang ngược thế, mà tôi làm gì có dây "

"không phải dây ở trên cổ anh sao "

"dây... trên cổ.. cô có ý gì"

.

hắn muốn nổi điên với nữ nhân này, dám nói chiếc cà vạt phiên bản giới hạn của hắn là dây sao

"sao cũng được, nói tóm lại, cởi ra cho tôi mượn, nhanh đi,hay anh là đồng phạm với hắn"

"cái gì.. cô. "

còn giám nói hắn là đồng phạm ư, đúng là điên rồi, nữ nhân đáng ghét.

"ngây ra đó làm gì, nhanh lên ,"

Theo quán tính hay gì đó mà hắn tức tối nhưng vẫn tiện tay tháo cavat của mình xuống đưa cho cô.

"cảm ơn "

Nói rồi cô nhanh tay cầm lấy và trói tay tên chộm về phía sau .

xong việc cô đứng thẳng người phủi bụi cát trên tay.

"ôi mệt quá, bắt được rồi à, cảm ơn cô gái "

người phụ nữ chạy tới nơi phía sau thêm 2 cảnh sát trật tự.

"đưa hắn đi về đồn "

cảnh sát còng tay hắn xong thì trả cavat lại cho cô rồi nói cảm ơn.sau khi cảnh sát đưa tên chộm đi người phụ nữ cũng về đồn lấy lời khai, lúc này chỉ còn cô và hắn trên bãi biển.

"nè, trả anh, cảm ơn "

"cô nghĩ tôi còn cần lại thứ bẩn thỉu đó sao "

ồ tôi quên mất,anh công tử mà, nhìn là biết ưa sạch sẽ , như vậy đi cho tôi wechat tôi mua rồi lại cho anh "

" cô nghĩ cô mua được nó sao, ngu ngốc "

Nói rồi anh bước đi bỏ mặc cô đứng im đó .

Cái gì,"ngu ngốc" á , hắn giám chửi cô, tên đàn ông đáng ghét .

"Nè tên khốn, giám chửi bổn cô nương "

Lệ Trọng Bình rảo bước vờ như không thấy, hắn không thích gây phiền phức ở ngoài địa bàn hắn, mà lại là phụ nữ thật phiền, nếu ở thành phố B, chắc hắn đã nhai ả ra rồi, nghĩ thế tâm tình hắn bình ổn hơn.

Cẩn Chi chửi xong không thấy hắn quay lại, tức tối về khách sạn , rượt đuổi tên trộm,mồ hồi ra ướt đẫm áo rồi.
Chương trước
Chương sau