Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Lão Đại: Vợ Anh Cho Gửi Nhờ Nòng Nọc

Chương 4: ĐAN ĐỒNG VỚI TÔI LÀ NGOẠI LỆ

Chương trước
Chương sau
...[ SINGAPORE]...

Buổi tối yên bình của Singapore. Lại có một biệt thự to đùng sừng sững giữa trung tâm thành phố hay gọi là GUNPOWDER. Nhạc thì to, ánh sáng thì cứ nhấp nháy đập vào mắt. Trước cửa GUNPOWDER được trải thảm đỏ cho các vị khách quý của Mine. Xung quanh là phóng viên bao trùm đứng đợi sẵn.

Nếu đặt câu hỏi là giới Hắc đạo luôn làm những việc phạm pháp rành rọt trên xã hội ra như thế tại sao không cảnh sát nào đụng vào. Thì câu trả lời là không dám. Hắc đạo không phải dạng vừa. Lúc nào cũng có lực lượng bảo vệ xung quanh. Tìm đến họ là đâm vào chỗ chết. Do vậy họ mới cho phép phóng viên chụp ảnh.

Con xe Rolls-Royce Sweptail đen dừng lại trước cửa thu hút bao máy ảnh của phóng viên. Nếu con Bugatti La Voatio Noire lúc trước của Cố Nam Đình không bị cô cho nổ tung thì hiện tại nó đã không bị con Rolls-Royce Sweptail này soán ngôi.

Cố Nam Đình vừa đặt chân khỏi xe. Phóng viên đã không ngừng nhấp máy. Nhưng sau khi Đan Đồng bước ra bọn họ lập tức đứng người.

Cô gái với vóc dáng thanh cao, trắng nõn. Mái tóc đen dài xoã ngang lưng. Đôi mắt sâu thẳm và đôi môi đỏ mọng. Với chiếc đầm lụa Cố Nam Đình đã cho hoàn toàn tôn vinh được những nét cong hoàn hảo của cô.

- “Chẳng phải Cố gia không tiếp nhận phụ nữ sao?”

- “Tôi nhớ rồi! Cô ấy là Top 1 cao thủ Taekwondo nữ!”

- “Cô ấy đã vào con đường Hắc đạo?”

Khi Đan Đồng vẫn đang mơ hồ trước những lời nói đó. Cố Nam Đình đã nhanh chóng kéo eo cô đi vào trong. Hành động đó đã thu hút rất nhiều sự quan tâm của mọi người.

Ông Mine cười rạng rỡ khi vừa gặp Cố Nam Đình. Vừa đưa tay ra vừa nói:



- “Đã 25 tuổi rồi Cố Nam Đình con muốn quên chú luôn à?”

Khuôn mặt Cố Nam Đình vẫn không có nét thay đổi. Thậm chí còn mặc kệ cái bắt tay của Mine khiến ông ta khó chịu. Nhưng Mine hiện giờ là nịnh nọt Cố Nam Đình, phải cam chịu.

Ở đây cũng không phải mời mỗi Cố Nam Đình. Còn có rất nhiều thiếu gia tiểu thư của Hắc đạo đến đây nhả tiền cho dân chúng. Cụ thể lầu 1 sẽ có sòng bài. Lầu 2 là quán Bar. Lầu 3 là hộp đêm. Và ở nơi cao nhất trên cùng là nơi họp mặt mà chỉ người của Cố Nam Đình được bước vào.

Vừa bước vào mọi thứ đều khiến Đan Đồng phải kinh ngạc. Xung quanh khắp căn phòng là những cô gái trẻ nõn nà đứng. Bộ ông Mine nghèo khổ đến mức phải cho bọn họ mặc đồ thiếu vải thế sao? Nó vốn dĩ chỉ như mặc áo ngực và quần lót mỏng.

Ông Mine như cho rằng mình đã rất tốt trong việc làm Cố Nam Đình thoải mái cười nói:

- “Cố Nam Đình chú nghe đồn chỗ con đã có sự xuất hiện của phụ nữ. Chú liền gửi thiệp mời con đến để chú phục vụ. Ha ha, là cô gái này sao?”

-“..... Cô ấy là Đan Đồng”

Ông Mine cười to vỗ tay một cái. Một mỹ nữ xuất hiện. Cô ấy còn chả mặc một mảnh vải trên người. Nước da trắng mịn, bị một bông hoa hồng đỏ cắm vào nơi tư mật. Cô ấy hơi chập chững từng bước vì đau nhưng vẫn cố tỏ vẻ quyến rũ bước đến trước mặt Cố Nam Đình.

- “Cố... Ư... Cố Lão Đại để tôi phục vụ ngài...Ưm”

Gai của bông hồng đâm vào khiến cô ấy không ngừng rên rỉ. Ngứa ngáy nơi hoa hồng cô ấy ngồi lên đùi Cố Nam Đình dang rộng đôi chân. Uốn éo người chà xát tư mật xuống đùi hắn rên một cách sung sướng.



Những người vệ sĩ của ông Mine không chịu được. Con quái vật của bọn họ đã ***** ****.

- “Cố...A....Ưm~ ÁÁÁ!!!”

Một nhát dao đâm thẳng vào giữa bàn tay cô ấy. Máu văng tun tóe kèm theo tiếng la đau đớn thấu tận xương. Đan Đồng người đã đứng đơ người từ nãy đến giờ phải giật mình mà quay về thực tại. Cô nhìn xuống bàn tay run rẩy của cô ấy mà trong người đau lây. Người đã thực hiện hành động tàn ác vừa rồi không ai ngoài Cố Nam Đình.

Một giọt máu của cô ấy văng lên mặt hắn. Với hắn đó là thứ vô cùng dơ bẩn.

- “Đan Đồng”

- “.....”

- “Đan Đồng”

- “Hả? À....”

Sợ hãi có phải đã che kín tai cô rồi không? Đan Đồng vội lấy khăn trong túi xách lao cho hắn.

Ngoại trừ Đan Đồng phải lau mặt cho hắn, Tử Hiên và Tử Lẫm như đã quá quen. Những người còn lại mặt đều tái mét không dám nói lời nào. Đặc biệt là Ew con trai của ông Mine sợ đến mức té ghế.

- “ Nói ông biết Mine. Cuộc đời tôi ghét nhất là phụ nữ. Còn Đan Đồng? Cô ấy với tôi là ngoại lệ”
Chương trước
Chương sau