Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Họ Biến Thân, Ta Biến Nhân!

Chương 55: Chỉ là bao cát.

Chương trước
Chương sau


Xung quanh vắng lặng, chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua những tán lá cây xào xạc, cùng tiếng bước chân của Đỗ Phong và Đại Minh.

Theo bước chân của hai người tiến sâu vào căn biệt thự, mặt đất nơi đây cũng bắt đầu xuất hiện những vết máu còn tươi mới, mùi huyết tinh vẫn còn nồng, chính đỏ nơi đây mới xảy ra một cuộc thảm sát.

Đỗ Phong ra hiệu cho Đại Minh dừng lại, cảnh giác đi về phía cửa chính của căn nhà.

Vết máu tươi bị kéo rê tận vào đại môn của cắn nhà, bên trong đó còn thi thoảng phát ra tiếng lục cục.

Đỗ Phong hạ thấp người, từ từ tiến lại gần cửa chính, thông qua khe hở mà nhìn vào bên trong.

Đập vào mắt hắn là một đầu mèo lớn, so với kích cỡ của con mèo đực khi trước mà Đỗ Phong gặp được thì hơn hẳn một đầu. Từ kích cỡ này, Đỗ Phong có thể phán đoán nó phải nặng đến trăm cân, bằng một con hổ trưởng thành.

Từ huyết khí nó thả ra, cũng đã đạt tới cấp linh trung kì.

Lúc này nó đang thưởng thức món thịt người một cách ngon lành.

Từ hướng Đỗ Phong nhìn lại, hắn có thể thấy đầu mèo lớn này đang cắn một cái đầu, nhìn qua tóc tai rũ rượi như vậy hẳn là một nữ nhân. Bên cạnh còn một bộ cơ thể rách nát, chân tay tứ tán, máu chảy đầm đìa.

Nhưng như vậy vẫn không thể che đi bộ quần áo hàng hiệu mà người nạn nhân kia đang mặc, nó thuộc dạng đắt tiền a! Đỗ Phong thầm nghĩ.

Từ những thứ đó, Đỗ Phong cũng đoán được đây hẳn là người nơi này, đen đủi thế nào để cho đầu quái vật này tìm thấy và trở thành thức ăn.

Nếu người này mà cố trốn thêm chút nữa, có khi đã được Đỗ Phong cứu một mạng. Đáng tiếc a! Số phận đã an bài.

Linh tính của loài mèo rất mạnh, không ngoa nếu gọi nó là kẻ săn mồi hung hãn, từ khi Đỗ Phong xuất hiện và nhìn chằm chằm nó, đã bị nó phát giác, vì đang tận hưởng bữa ăn nên nó cũng lười quan tâm, đợi ăn xong chỗ này nó mới đi xử lý Đỗ Phong.

Nhưng Đỗ Phong sao cho nó chiếm thế chủ động? Chỉ thấy sau khi xác định được vị trí của đầu mẫu trùng này, Đỗ Phong liền lấy tốc độ nhanh nhất cầm thương hướng về phía mẫu trùng đâm tới, tốc độ rất nhanh.

Mẫu trùng bản thân vốn đã sở hữu sức mạnh hơn các con trùng cận vệ, mã gen cũng tinh thuần hơn, việc lựa chọn loài khác làm vật chủ không những có thể cại tạo cơ thể của chúng, còn làm cho mã gen của chúng biến dị trở nên mạnh mẽ hơn lúc sinh thời.

Vì thế lúc này, phản ứng cũng như linh cảm của loài mèo được mẫu trùng Hỗn độn tận dụng một cách triệt để.

Vụt!

Mũi thương đâm vào hư không, làm Đỗ Phong mất một nhịp.

"Con quái vật này..."

Đỗ Phong bất giác nở một nụ cười, đúng vậy, hắn đang mỉm cười! Hắn vui sướng khi gặp được một đầu quái vật đã có thể giúp hắn luyện tập kĩ thuật.

Từ những gì đầu mẫu trùng này thể hiện, Đỗ Phong biết bản thân đã gặp đúng đối thủ.

Hiện tại hắn muốn chỉ vận dụng mỗi nhân dạng, đánh giết con mẫu trùng kia mà thôi, như vậy sẽ giúp hắn có thể luyện môn phá hồn kỹ này tới mức lô hoả thuần thanh.

Vút!

Đỗ Phong phi cây thương hướng mẫu trùng, thân thể dựa vào bộ pháp đặc biệt của ông Hùng mà tiếp cận lại gần đối phương.

Nhìn thấy ngọn giáo phi tới, dựa vào phản hồi xạ của loài mèo, mẫu trùng thành công tránh được nhất kích.

Nhưng còn chưa kịp định thần, đã thấy Đỗ Phong xuất hiện trước mặt, tay phải đưa quyền đánh ra. Linh cảm của loài mèo liên tục cảnh báo khiến mẫu trùng sợ hãi, không dám đón đỡ, vội vàng lui về né chiêu.

Thấy vậy Đỗ Phong cũng biết nếu để đối phương thoát khỏi phạm vi của mình, chắc chắn nó sẽ có được lại ưu thế. Để ngăn điều đó xảy ra, hắn vội huy quyền xuống đất tạo lực đẩy đánh bay cơ thể về phía mẫu trùng.

Tay thu quyền, hông xoay ngang điều chân đánh ra một cước, bên trên có tích tụ hồn lực của phá hồn kỹ hướng đầu mẫu trùng đánh tới.

Oanh!

Thấy nguy hiểm, mẫu trùng vẫn kịp thời né tránh thoát khỏi hiểm chiêu, nhưng vì cơ thể quá lớn vẫn bị dính lên người. Tuy chỉ đánh vào thân, nhưng quyền cước của Phong là đánh thẳng vào linh hồn địch nhân, không cần biết đánh vào bộ phận nào, chỉ cần là nơi có linh hồn là đối phương sẽ bị trọng thương, và lúc này mẫu trùng cũng vậy.

Bị một cước phá hồn kỹ của Đỗ Phong, nó cảm thấy bản thân trở nên yếu nhược rất nhiều, tinh thần không còn hùng dũng khi trước, thay vào đó là sự uể oải.

Quả thực kinh nghiệm sát thủ, trải qua bao trận chiến đấu của ông Hùng đac đem lại cho Đỗ Phong một lới ích rất lớn, không những giúp hắn phong phú tư duy chiến đấu, mà còn để lại kĩ xảo tuyệt vời mà cả đời hắn cũng chưa chắc học được.

Nhờ có những kinh nghiệm này, Đỗ Phong chẳng mấy chốc đã thành thục sử dụng những bài võ trong hệ thống của ông Hùng. Quyền, cước, lách người, bộ pháp, tất cả đều được sử dụng một cách hợp lí và khôn ngoan. khiến mẫu trùng chật vật không thôi.

Lúc đầu nó còn dựa vào khả năng tốc độ cùng linh cảm liên tục né tránh, nhưng khi bản thân bị ép vào đường cùng, bị ăn mấy cước phá hồn kỹ, nó đã trở nên yếu nhược rất nhiều.

Hiện tại nó hoàn toàn trở thành bao cát cho Đỗ Phong luyện quyền. Bị treo lên mà đánh, không nhìn thấy trời đất sao trăng.

Toàn bộ quá trình, Đỗ Phong chưa một lần dùng tới Trùng dạng, đủ thấy lúc này hắn đã mạnh tới mức nào.

Trong thức hải, Bạo Vương nhìn thấy cảnh này mà tấm tắc gật đầu hài lòng không thôi. Đệ tử của hắn cuối cùng cũng trưởng thành rồi!
Chương trước
Chương sau