Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Giới Hạn Của Tình Yêu

Chương 21

Chương trước
Chương sau
" Đau lòng lắm sao? Ha ha, thật không ngờ đấy Thiên Sinh a, kẻ đã từng đánh bại ta đây ư? Mày lại có thể vì một con đàn bà mà điên cuồng như vậy thật khiến người ta phải kinh tởm. " Thốt lên một tràng cười man dại, tên bắn tỉa không quản khuôn mặt càng lúc càng thâm trầm của đối phương mà cố gắng từ trong cơn đau thét lên, khóe miệng bởi vì bị đá rách mà tràn ra máu tươi ghê rợn.

Gầm lên một tiếng, Thiên Sinh như ma quỷ tiến lên túm lấy cổ áo của hắn dùng sức đánh xuống.

" Là mày hại chết cô ta. "

Tiếp tục đánh từng cú thật mạnh xuống mắt và miệng hắn, Thiên Sinh nghiến răng bạo phát đầy dữ dội

" Nếu mày không lùi ra sau thì cô ta đã không thay mày trúng một viên đạn ."

Ngoan cố dùng lời lẽ cay độc chọc thẳng vào tim người trước mắt cho dù có bị hắn đánh đến một mặt toàn máu. tên bắn tỉa tay chân sớm đã mất hết sức lực rũ xuống như sắp chết vẫn như cũ ngu dốt nói. " Là mày hại chết cô ta ."

" Câm miệng ."

" Là mày."

Không phải, không phải.



Thiên Sinh thần trí hỗn loạn phát điên mà dùng tay bịt chặt mồm tên bắn tỉa, máu đỏ vung vãi tung tóe lên sàn nhà thậm chí mặt của hắn, chỉ trong một cái chớp mắt hắn liền nhớ về đoạn kí ức tang thương nọ, Khương Đường tiến lên nắm lấy tay của hắn, là nắm chặt lấy tay của hắn, nụ cười vui vẻ đó , dòng máu đó. Ám ảnh hắn, dày vò hắn đến thối nát cả tâm can. Tại sao lại lùi về sau, tại sao hắn lại có thể lùi về sau.

" Lyn, nhịp tim của Khương Đường hiện tại là bao nhiêu ?"

" Như cũ "Mùi máu tanh gỉ sét nhạt nhòa lan tỏa khắp toàn bộ căn phòng chữa trị, bàn mổ vốn dĩ màu trắng lúc này lại dày đặc một màu đỏ chói mắt, những cô hầu sớm đã bị Jun đuổi ra ngoài, bên trong ngoại trừ cậu cùng Lyn- cô y tá riêng thì chỉ còn lại vị quản gia già đang thầm lặng ngồi một góc. Jun không dám chắc sau khi cậu lấy viên đạn ra khỏi cuống tim thì có thể đảm bảo mạng sống cho cô gái này hay không nhưng có một sự thật không thể chối bỏ đó chính là não bộ có khả năng tê liệt.

Bởi vì xung điện quá cao, mất máu quá nhiều mà cậu cũng đã đặt sự tự tin của mình lên cao quá. Cô gái này có thể chết bất cứ lúc nào, chỉ cần một sơ suất nhỏ thôi.

Nhìn vào màn hình hiển thị điện đồ của tim và sóng não, Lyn run rẩy liếc qua bàn mổ nơi Jun đang chậm rãi tiến hành gắp viên đạn từ ngực trái của Khương Đường một cảnh tượng đau lòng bỗng chốc diễn ra như trong phim tâm lí kinh dị, cô lo lắng nhìn vào khuôn mặt mê man trắng bệch của cô gái đang nằm kia thầm cầu nguyện cho mọi việc diễn ra ổn thỏa, cho tới khi toàn bộ hành động sắp sửa đạt đến đích thì sự cố bất chợt xảy đến, tiếng kim loại va chạm nhau ngay tại lúc Jun nhìn thấy viên bạc sáng loáng trong lớp máu mờ nhạt, hô hấp của cậu bắt đầu trở nên dồn dập khi mà ngay bên cạnh viên đạn kia chính là quả tim nóng hổi của Khương Đường đang phập phồng kịch liệt.

Không xong rồi.

" Nhịp tim đang hỗn loạn, Jun. Dừng lại ngay." Lyn quay đầu về phía máy tính đang hiển thị hàng ngàn số liệu mà hét lớn, không thể tiếp tục gắp đạn được. cuống tim sẽ vỡ mất.

" JUN "

" Đừng làm tôi phân tâm " Vươn tay chụp lấy một túi máu, Jun nhanh nhẹn gắn vào đống dây dợ phía trên tay Khương Đường , ánh mắt đảo nhanh qua máy tính trước mặt cô y tá, cậu chau mày lẩm bẩm vài từ ngữ vô nghĩa gì đó rồi nhanh như cắt dùng kềm bạc nhắm thẳng vào viên đạn đang lấp lóe bên cạnh quả tim của Khương Đường , chậm rãi kéo ra.
Chương trước
Chương sau