Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Đêm Đầu Định Mệnh

Chương 3

Chương trước
Chương sau
Một ngày trôi qua Linh bình tĩnh lại trên phòng ba mẹ hai anh đi làm về thấy cô khác thường đều sợ hãi.
Linh thẫn thờ đi xuống nhà, mẹ Linh vội đi lên hỏi han:
– Linh đây là con bị sao?
– Con không bị sao mẹ.
– Em nếu ốm thì lên nghỉ đi, lát anh đun cho bát cháo nóng ăn giải cảm.
Người nói là anh hai Linh tên Tuấn, cậu theo ba cai quản chuỗi quán nhậu của nhà, giờ này mọi khi cậu chưa về nhà đâu, hôm nay vì em gái mới về nhà được vài hôm cậu thu xếp công việc về nhà cùng ba mẹ với các em ăn bữa cơm gia đình.
– Em không sao đâu anh hai, em chỉ có chút mệt ăn cơm xong em đi nghỉ mai là khỏe lại.
– Vậy ở dưới này cùng ăn cho vui, em vẫn phải chú ý sức khỏe mới về nước còn chưa quen với khí hậu, người mệt mỏi dễ sinh bệnh.
Ăn cơm xong Linh xin phép lên trên phòng, cô lấy đồ ra đi tắm một lần nữa, Linh không biết vì sao mình ngủ một đêm tỉnh dậy lại đối mặt với tình cảnh ấy.
Cô tủi nhục, cô hận mình là người đàn bà hư hỏng, dễ dãi, chuyện này cô giữ kín như bưng, cô chỉ sợ ba mẹ biết được cô đi quán bar rồi uống say qua đêm ở đấy, lên giường với người đàn ông xa lạ. Mất đi lần đầu tiên trong trắng trong vô thức…..
Cô đau đớn với chuyện mình đã làm ra, không ai biết rõ hơn cô, ba mẹ dễ tính, hai anh yêu thương nhưng trong gia đình cô vẫn có chút gia trưởng, ba cùng mẹ cô không cấm cô yêu đương, tuyệt nhiên không được lên giường với người xa xalaj, ba cô mà biết ông sẽ giết cô……
Mới tối qua mẹ cùng anh trai còn đùa bỡn với cô, hôm nay cô đã là đàn bà.
Mở máy lên hàng loạt tin nhắn gửi đến.
“ Linh mày về khi nào? “
“ Quân nó hỏi tao hôm qua con Hà, Ngọc say quá đưa mày lên nhầm phòng không? Tao cùng hai đứa gọi cho mày từ trưa đến không được. Mày có chuyện gì sao?”
“ Hôm qua mày ngủ trong phòng chỉ có một mình đúng không? phòng 2.3 đúng không Linh? Nhận được tin nhắn thì gọi lại cho tao nhé.”
………..
– Tao không làm sao, khi đi tao không nhìn số phòng.
Tin nhắn gửi đi chưa được vài giây đã có tin trả lời.
Ting…. ting….
“ Mày không làm sao chứ Linh?”
– Không.
“ Mày nói thật cho tao có chuyện xảy ra đúng không?”
– Không có chuyện gì xảy ra hết.
…….
Tin nhắn một lúc không có hồi lại, Linh ném điện thoại xuống giường khóc nức nở, cô không trách ba đứa bạn, chúng nó đưa cô nhầm phòng cũng vì cả ba đều say mà, người say thì trách thế nào ? Chỉ trách cô hôm qua ra cổng không xem ngày, không biết tiết chế.
Cái đau lòng ở đây là cô không yêu, không quen người đàn ông kia, cô không biết người đó có khốn nạn hay không?
Cô từng yêu quá vài người cũng chỉ dừng ở cái nắm tay, cái hôn trán, chưa từng đi quá giới hạn.
Một lòng giữ gìn để tới gặp được người chồng yêu thương mình thật lòng, người nắm tay cô đi vào lễ đường. Mỉm cười nói “ Anh yêu em”, chỉ có người trong lòng cô tán thành mới xứng đáng để cô trao thân gửi phận.
Khóc đến mệt ngủ thiếp đi, vài ngày sau cô nói với ba mẹ mình bị ốm không xuống nhà ăn cơm gia đình được.
Ba mẹ, hai anh quan tâm cô càng cảm giác tội lỗi của mình càng lớn, về nhà chưa giúp gì cho ba mẹ lại để cho họ lo lắng.
Cô dùng cách này để trốn tránh mọi người!
Cầm điện thoại có rất nhiều cuộc gọi, tin nhắn của người lẫn số lạ.
Linh bấm vào số máy lạ xem lịch sử cuộc gọi cô thấy hợn 30 cuộc gọi nhỡ, hơn 10 tin nhắn chưa đọc.
Tò mò cô nhấn vào phần tin nhắn xem, cái làm cô muốn trợn mắt há hốc mồm, đầu tưởng đảo vựng vì những dòng tin nhắn quá bá đạo.
“ Triệu Vũ Linh, 25 tuổi, vừa tốt nghiệp cao học tại Úc, mới về Việt Nam 5 ngày, con gái ông chủ chuỗi quán nhậu tại thành phố. “
“ Bạn thân Mai, Hà, Ngọc, một người làm vợ tổng giám Hồng Quân, một người làm bà chủ cửa hàng SoJ, một người làm trưởng phòng kinh doanh.”
“ Đêm ngày 24/ 2 có tụ tập bạn bè đến quán bar X đường Nguyễn Huệ chợi, say rượu có thuê 2 phòng 2.3 và 2.4 ngủ lại. “
“ Phòng mình không ngủ đi nhầm phòng tiện thể cướp đi lần đầu của Nguyễn Nhật Minh, 32 tuổi , đẹp trai, giàu có, sạch sẽ…”
“ Cô Linh ăn xong không nhận trướng xách váy chạy hiện tại anh Nguyễn Nhật Minh đăng báo muốn cô Triệu Vũ Linh 21 ngày 28/2 đến quán bar X ở Nguyễn Huệ cùng trao đổi bồi thường lần đầu khai trai.”
“ Cô Linh trước khi đi chuẩn bị tiền bồi thường thiệt hại tinh thần cho anh Minh, bồi thường thời gian, anh Minh gọi cho cô tổng 35 cuộc gọi, 13 tin nhắn, tính rẻ hết 1 ngày thời gian. Theo tính chất công việc, cô Linh tổng hiện tại nợ anh Minh 100 triệu. Nếu có thắc mắc ngày mai thỏa thuận.”
………
………
“ Nguyễn Nhật Minh gửi cô Triệu Vũ Linh”
Linh đọc xong hết tin nhắn cô kêu lên, cô vừa đọc được cái gì thế?
Điều tra nhân khẩu?
Khai trai?
Cô khi nào thì nợ 100 triệu?
Linh đầu choáng váng, cô nhận ra ai gọi cô, ai nhắn tin cho cô tống tiền, đánh chết cô cũng không dám tin vào tên nhân tra kia ngủ , cướp đi cái ngàn vàng của cô rồi còn tốn tiền uy hiếp cô?
Linh mới biết cô mặt dày chưa phải loại dày nhất, coi như hôm nay cô gặp được người không biết xấu hổ, trơ trẽn khiến người phát sợ như tên tra nam này.
Cái gì mà 32 tuổi còn mới khai trai? Cô có độn thổ cũng không tin cái lời nói này.
Linh hoàn toàn tức đến đau đầu, cô nhìn đồng hồ mới 2 giờ chiều, tính đến thời gian hẹn tên mặt dày kia còn vài tiếng đồng hồ.
Linh xuống nhà kiếm gì nấu ăn xong cô lên lên giường ngủ một giấc để tối còn chiến đấu đòi cái công bằng.
Cô khổ sở mất ,mấy ngày giờ tiêu tan hết về tên tra nam tên Minh này.
Không thể phủ nhận trong vài người cô quen trước đó cùng với tên mặt dày này thì mấy người họ không tính thế nào là nhân tra.
Muốn nhân tra phải như thế này nè, vừa ăn cướp vừa la làng!
Chương trước
Chương sau