Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Đạo Tình 2

Chương 6: Mộc Tùy Tâm thiệt mạng

Chương trước
Chương sau
Hơn một tháng qua, Mộc Tùy Tâm vẫn luôn ở trong khu nhà phía Tây để điều trị sức khỏe. Lúc này, Mộc Ly Tâm đang ngồi bên giường bệnh, cùng ôn lại với Tùy Tâm những kỉ niệm trước đây, để mong cô có thể sớm hồi phục lại kí ức.
Bởi, Mộc Tùy Tâm đang bị mất trí nhớ.
Đúng lúc này, cánh cửa bên ngoài bỗng mở ra, thu hút sự chú ý của Ly Tâm và Tùy Tâm. Nhìn thấy tiểu Vũ, Ly Tâm liền mỉm cười, vẫy tay gọi:
– Tiểu Vũ! Lại đây!
Tiểu Vũ nhìn Ly Tâm nở nụ cười, nhưng khi nhìn sang người phụ nữ đang ngồi bên cạnh, cả người nhóc liền sững lại.
Đó rõ ràng… là cô xinh đẹp mà!
Không!
Không phải!
– Là tiểu Vũ sao? Mau! Lại đây với cô nào! – Đúng lúc này, Mộc Tùy Tâm bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe xong lời nói của Mộc Tuỳ Tâm, đôi mắt của tiểu Vũ liền lóe tinh quang, rốt cuộc, nhóc cũng biết bọn họ khác nhau ở chỗ nào rồi. Cô xinh đẹp của nhóc có giọng nói ngọt ngào và ấm áp, còn cái cô kia thì lại có giọng nói khàn khàn như vịt đực.
Hơn nữa, khi nhìn người phụ nữ kia, nhóc cứ có cảm giác gì đó không chân thực.
Tiểu Vũ nhìn sang Ly Tâm, thấy đôi mắt Mami lúc này đang sáng bừng vui vẻ và rạng ngời.
Nói chung, cũng vì lý do đó mà Tề Mặc chưa đụng đến người phụ nữ giả mạo Mộc Tuỳ Tâm kia.
Tiểu Vũ nhanh nhẹn đến bên Ly Tâm, che dấu toàn bộ tâm tư lại, ngoan ngoãn chào hỏi:
– Cháu chào cô!
Nghe thấy giọng nói non nớt ngọt ngào của tiểu Vũ, cơ thể Mộc Tùy Tâm hơi khựng lại, lồng ngực bỗng nhiên co thắt từng hồi. Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện hình ảnh một đứa trẻ đang chạy tới, miệng không ngừng gọi “Nẹ ơi!” “Mẹ ơi!”
Mộc Tùy Tâm cố che giấu sự hoảng loạn nơi ánh mắt, cô đưa tay xoa xoa đầu tiểu Vũ, gượng gạo nói:
– Thằng nhóc đáng yêu quá!
Ly Tâm gật đầu, trong lòng vô cùng tự hào và hạnh phúc. Cô có người chồng tài giỏi, có đứa con thông minh, đáng yêu, còn có cả đứa em trai ranh mãnh, và… cả Tùy Tâm – người chị em tốt của cô.
Như vậy đã đủ khiến cô thỏa mãn lắm rồi!
Lúc này, William vẫn đứng ở cửa, anh im lặng quan sát toàn bộ quang cảnh bên trong. Ánh mắt anh bỗng lóe lên tia sắc lạnh rồi nhanh chóng biến mất.
Tiểu Vũ quay đầu nhìn William, nháy mắt, sau đó lại quay về hướng Ly Tâm và Tùy Tâm, lịch sử nói:
– Tiểu Vũ hôm nay mệt lắm rồi nên xin phép về phòng nghỉ ngơi trước. Tạm biệt Mami! Tạm biệt cô!
Tiểu Vũ cúi đầu, sau đó liền quay người đi về phía William. Còn Ly Tâm thì không khỏi kinh ngạc: kỳ thật! Hôm nay thằng nhóc lịch sự ghê!
Vừa ra khỏi phòng, Tiểu Vũ lập tức nói với William:
– Em muốn tới chỗ Daddy!
William nhìn tiểu Vũ, gật đầu.
*********************
Lúc này, trong phòng làm việc của Tề Mặc, không khí lạnh lẽo và u ám đến đáng sợ. Suốt hơn một tháng nay, ngày nào đám Tứ Ưng cũng như ngồi trên chảo nóng trước cơn thịnh nộ của Tề Mặc.
Haizzzz! Thật sự là khó sống mà!
Đúng lúc này, cửa phòng được mở ra, tiểu Vũ và William cùng đồng thời bước vào. Hai người họ giống y như hai vị cứu tinh của đám Tứ Ưng vậy, khiến cả đám thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Vũ không thèm để ý tới không khí ngột ngạt trong phòng, liền chạy tới bên Tề Mặc, trèo lên đùi anh ngồi, rồi lại hôn hai cái liền lên má anh, khiến khuôn mặt vốn nghiêm nghị của anh dính đầy nước dãi, buồn cười vô cùng.
Nhưng Tề Mặc lại không hề tức giận. Anh chỉ đưa tay xoa xoa đầu tiểu Vũ, nói:
– Tiểu Vũ! Ngoan!
Nghe vậy, tiểu Vũ liền trề môi, nhóc đưa hai tay dụi mắt khiến nó đỏ lên. Xong, lại mếu máo:
– Mami không yêu tiểu Vũ nữa rồi, giờ lại đến cả Daddy cũng không yêu tiểu Vũ nữa sao?
Tề Mặc nghe vậy nhưng vẫn không có lấy một chút phản ứng nào. Thấy vậy, tiểu Vũ liền ấm ức, kể tội:
– Hứ! Con ghét Daddy lắm, ghét Mami lắm, ghét cả cái cô giả mạo cô xinh đẹp lắm. Con không biết Daddy Làm cách nào, giết chết cô ta cũng được, đem tống đi Hắc Lao cũng xong, miễn là trả lại Mami lại đây cho con! Nếu không thì đừng có mà nhìn mặt con!
Tiểu Vũ vừa dứt lời, cả Tứ Ưng và William đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Trời ơi, tiểu Vũ đang uy hiếp tề Lão Đại kìa!
Can đảm! Thật sự là quá can đảm!
Nhưng mà, đây là lời nói của một đứa bé nên nói sao?
Đúng là không được bình thường mà! À mà là cả gia đình nhà này đều không bình thường!
Chỉ là, điều càng không được “bình thường” ở đây là Tề Mặc lại không hề tức giận, mà ngược lại, lại còn ra vẻ suy nghĩ lời đề nghị của tiểu Vũ nữa chứ!
Đúng là loạn mà! Loạn hết rồi!
Sau khi tiểu Vũ rời khỏi, Tề Mặc bỗng nhiên nhếch khóe môi. Trong đôi mắt tràn ngập sự lạnh lẽo và tàn nhẫn khiến đám Tứ Ưng không khỏi rùng mình. Trong lòng lại âm thầm cầu nguyện thay cho người phụ nữ kia.
Lần này, cô ta chết chắc rồi!
******************
Chỉ có điều, ý tưởng nguy hiểm của Tề Mặc còn chưa kịp thực thi thì Lập Hộ đột nhiên trở về, lại còn đem theo một tin động trời:
Mộc Tùy Tâm… chết rồi!
Khi nghe xong thông tin này, thái độ của Tề Mặc rất bình tĩnh, và… lại còn hỏi một câu không mấy liên quan:
– Thái độ của Lam Tư thế nào?
Lập Hộ có hơi ngạc nhiên, không biết Lão Đại hỏi điều này làm gì. Nhưng anh vẫn suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời:
– Lam Lão Đại rất bình tĩnh!
Tề Mặc gật đầu, như vậy thì đúng rồi. Sau đó thì không có bất kỳ một biểu hiện nào khác nữa.
Lập Hộ có chút không hiểu nhưng vẫn không nói gì, anh lựa chọn giữ im lặng.
Bạn, Lão Đại sẽ tự có sắp xếp của Lão Đại!
Trong thời gian tiếp theo, cả thế giới liên tục có biến động, cổ phiếu tăng giảm không ngừng, khiến: có người trở thành tỷ phú chỉ trong một đêm, cũng có những người chỉ sau một đêm trở về hai bàn tay trắng.
Chính phủ các nước cũng đang bắt đầu rục rịch, không chịu ngồi yên.
Chỉ có điều, ở cả Lam Gia và Tề Gia vẫn sóng yên biển lặng, chưa có bất kỳ một hành động gì. Nhưng có lẽ là chưa đến lúc hành động mà thôi. Bạn, một khi họ đã ra tay, tất sẽ có một hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng, cũng có những người lại không hề hay biết sự việc này, như Mộc Ly Tâm chẳng hạn.
Lúc này, Ly Tâm đang tươi cười bưng khay hoa quả bước vào trong vườn hoa. Cách đó không xa, Tùy Tâm và tiểu Vũ đang vui vẻ trò chuyện. Đột nhiên, Ly Tâm đứng khựng lại, cô nhíu mày quan sát thật kỹ,… vẫn rất bình thường mà.
Bởi, vừa nãy, cô nhìn thấy một ánh mắt khác lạ ở Tùy Tâm. Nhưng chắc có lẽ là cô nhìn nhầm thôi!
Nghĩ vậy, Ly Tâm lại nở nụ cười, bước về phía hai người họ.
– Nào! Nào! Hai người tâm sự ít thôi, lại đây ăn hoa quả nào!
Tiểu vũ “Dạ” một tiếng, rồi nhón lấy một miếng lê. Cậu vừa ăn, vừa đưa mắt nhìn Mộc Tùy Tâm.
Ánh mắt ấy, có lẽ Ly Tâm không nhìn thấy nhưng không có nghĩa là cậu không thấy.
Trong lòng lộp độp rơi vài tiếng, tiểu Vũ biết, cậu phải nhanh chóng nhắc nhở Mami phải dè chừng với người phụ nữ nguy hiểm này. Bởi, cô ta không hề có thiện ý.
Tiểu Vũ cũng mau chóng báo cáo lại chuyện này với Tề Mặc. Để anh cảnh giác và kịp thời xử lý.
Tề Mặc hơi như mày, có lẽ đêm nay, anh sẽ phải lật bài với cô ta rồi!
Chương trước
Chương sau