Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế

Chương 137

Chương trước
Chương sau
Nhưng cô không biết công chiếu vào hôm nào.

Chủ yếu là hôm đó cô chỉ lo nhìn lịch trình, còn chưa kịp nhìn thời gian và địa điếm công chiếu thì đã bị cắt ngang rồi.

Sau đó thì không nhớ nữa.

Mọi người nhìn cồ chăm chăm, tưởng chừng như không thể lý giải nổi.

Mộ Tùng Nam ở bên cạnh ha ha cười lớn: “Ninh Ninh, cô và thầy Hoắc có thật là bạn bè không vậy? Ngay cả chuyện này mà cồ cũng khồng biết, thầy Hoắc sẽ tức giận đây.”

Trang Lam giành trả lời: “Tức giận cái gì chứ, thầy Hoắc không phải loại người đó, người khác không nhớ thì không nhớ thôi, có lẽ anh ấy sẽ không đế bụng đâu.”

Mộ Tùng Nam ‘a’ một tiếng: “Phải không, nhưng bọn họ là bạn bè đây.”

Phó Mộng ho một tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở: “Là bạn của bạn.”

Nghe xong, Lê Nhất Ninh phì cười: “Không sai, là bạn của bạn em.” Cô không hề cảm thấy không vui, cười dịu dàng nói: “Có lẽ thầy Hoắc không để ý đâu.”

Mộ Tùng Nam vẩn không hiếu, anh ta ngồi đó

nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi nhìn sao cũng thấy hai người cũng giống là bạn bè mà.”

Lê Nhất Ninh: ” ”

Cô nhìn sắc mặt của những người trên bàn, ho một tiếng: “Nói lại vấn đề vừa rồi, ngày kia công chiếu đúng không?”



“Đúng vậy.”

Phó Mộng nói: “Hu hu hu tôi cũng muốn đi, nhưng tôi phải quay phim.”

Mộ Tùng Nam: “Cô xin nghỉ với đạo diễn đi.”

Phó Mộng liếc trắng mắt: “Vậy tôi sẽ bị đạo diễn giết chết đấy.”

Lê Nhất Ninh gật đầu: “Đúng vậy.”

Mộ Tùng Nam chuyển mục tiêu tới chồ Lê Nhất Ninh: “Vậy cô đi không, hình như hôm đó cô cũng khồng có cảnh quay.”

Lê Nhất Ninh: ” Tôi?”

“Đúng vậy.”

Cồ nhìn ánh mắt đầy mong đợi của Mộ Tùng Nam, nghĩ ngợi rồi nói: “Tồi phải xem hòm đó tôi có bận việc gì hay không đã.”

Nói tới cái này, Lê Nhất Ninh bỗng cảm thấy tò mò về anh ta.

“Tại sao anh muốn đi xem phim công chiếu của thầy Hoắc?”

Mộ Tùng Nam còn chưa kịp nói thì Phó Mộng đã



đáp: “Bởi vì bọn chị là fan của thầy Hoắc mà!’

Lê Nhất Ninh: “???”

Cái gì?!

Cô kinh ngạc nhìn hai người trước mặt không thể tin nổi.

Phó Mộng cũng không để ý người khác nói gì, nói rất thản nhiên: “Rất bình thường mà, diễn xuất của thầy Hoắc rất tốt, không ít nghệ sĩtrong giới dều là fan của anh ấy, còn có người bởi vì anh ấy mới đóng phim đây.”

Lê Nhất Ninh: ” ”

Đương nhiên cồ biết Hoắc Thâm có rất nhiều fan trong giới, nhưng chưa từng nghĩ tới ngay cả

Phó Mộng và Mộ Tùng Nam cũng vậy.

Nghĩ tới người đàn ông mới khuya qua còn nói lời tình cảm với mình, đột nhiên Lê Nhất Ninh cảm thấy tự hào.

Khà, thần tượng mấy người thích chính là ồng xã của tôi đây.

Cô nghĩ xong bổng không nhịn được cười.

Dịch Tử Mặc nghi ngờ nhìn cô một cái: “Cười cái gì?”

Lê Nhất Ninh lắc đầu, bình tĩnh nói: “Không có gì.”
Chương trước
Chương sau