Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 9: Thử váy cưới

Chương trước
Chương sau
Tới tận mãi muộn và lúc này cũng đã khoảng mười giờ tối thì mọi người trong nhà mới thấy một chiếc xe ô tô lớn đậu ngoài cổng và bóng dáng một người đàn ông cao lớn từ từ bước vào nhà , thấy thế người làm mau chóng ra đứng mở cửa để tiếp đón người đàn ông đó

"Chào mừng cậu chủ đã trở về nhà , mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi thưa cậu chủ !"

"Ừm !" Anh chỉ nhàn nhạt đáp lại một tiếng rồi đi thẳng lên phòng nhưng chưa đi được bao lâu thì bị người mẹ lên tiếng gọi lại

"Này ! Về nhà không nhìn thấy ai sao mà lại đi luôn lên phòng như thế hả . Lại đây ngồi xuống mọi người có chuyện muốn nói !"

Nghe thấy mẹ nói như vậy tuy anh tỏ ra hơi khó chịu mà cau mày nhưng rồi cũng nghe theo lời mẹ mà ra phòng khách ngồi với mọi người

"Thằng này mày không nhìn thấy ai sao mà thái độ dửng dưng như thế hả ?"

"Vâng , con biết rồi !" nói xong anh liền ngồi xuống ghế , thấy thế mẹ anh bực mình mà nói

"Thằng này mày không thấy vợ tương lai của mày con bé đang ngồi ở kia sao chứ !"

Nghe thấy bà nói vậy cô và anh lúc này tỏ ra khá ngượng ngùng khi chạm mặt nhau mặc dù trước đó hai người đã có bản hợp đồng thỏa thuận sẽ tỏ ra bình thường như bao cặp vợ chồng khác trước mặt phun huynh nhưng trong giây phút ấy dường như mọi lời nói trong bản hợp đồng sáng nay đều vô tác dụng

Hai người cứ ngồi đó nhìn nhau mà không nói gì . Thấy bầu không khí khá ngượng ngùng và căng thẳng mẹ cô mới lên tiếng giải vây cho hai người

"Bà thông gia cứ từ từ , hai đứa chúng nó mới quen nhau thì làm sao mà đã thân thiết được cứ để chúng nó thêm thời gian tìm hiểu đã rồi tính tiếp bà à !"

"Tôi biết là thế nhưng rồi , nhưng tôi nôn nóng muốn con bé về làm con dâu của mình quá ấy mà .Mong bà thông cảm cho !" nghe thấy mẹ của anh nói như vậy cô cũng có chút ngại ngùng rồi cũng lên tiếng đáp lại lời bà

"Bác ơi ! Con nghĩ là chuyện đám cưới rồi từ từ chúng ta hãy tính tới , tại con cũng muốn chúng con có thêm thời gian để tìm hiểu nhau rồi mới tiến tới chuyện sau này bác à !"

"Đúng rồi đó mẹ , cô ấy nói đúng đó sao mẹ lại cứ phải nôn nóng nhỉ , trước sau gì thì cô ấy cũng là vợ con thôi !" Anh vừa nói xong cô liền quay sang nhìn anh mặt đỏ ửng lên không thôi

"Thằng này mày không thấy con bé xinh xắn như thế kia à ? Mày cứ liệu liệu mà chăm sóc tốt cho con bé không thôi người ngoài người ta lại dòm ngó thì tiêu mất !"

"Vâng con biết rồi mẹ yên tâm !" nói rồi anh cũng lên tiếng chào mọi người mà rời đi về phòng để nghỉ ngơi vì lúc này anh cũng đã thấm mệt sau một ngày làm việc dài trên thương trường



VÌ lúc này cũng đã khá muộn nên hai mẹ con cô cũng xin phép gia đình để về , thấy vậy An phu nhân tỏ ra khá luyến tiếc không muốn chia tay nhưng rồi cũng hỏi han quan tâm mọi người rồi ra đưa mọi người trở về nhà

Ngồi trong xe cô không khỏi hồi tưởng lại về cuộc trò chuyện ban nãy , mà lúc này càng nghĩ khiến tim của cô không ngừng đập nhanh hơn khi nhớ về những câu nói của anh . Mẹ cô ngồi cạnh bên cũng nhìn rõ được trạng thái hiện tại của con gái mình nhưng bà không có ý tiết lộ hay vạch trần vì bà biết và hiểu tâm trạng của con gái lúc này bởi vì bà cũng từng như cô , cũng có giây phút và cảm xúc tương tự trong ngày đầu ra mắt nhà chồng

Rồi cứ thế nhiều ngày liên tục trôi qua , hai bên gia đình vẫn luôn quan tâm , hỏi han nhau giúp cho tình cảm hai bên không ngừng tăng lên , rồi bất chợt một ngày khi cô đang nằm ườn ở phòng khách xem phim thì bỗng có tiếng điện thoại vang lên lên cô cũng nhanh chóng đứng dậy bắt máy

"Dạ Lam gia xin chào ạ ! "

"Cái con bé này ! Là bác đây không phải chào hỏi gì đâu"

"Vâng ạ ! Nay bác gọi tới nhà con không biết có chuyện gì không ạ !"

"Ừ thì gia đình ta với gia đình con cũng đã sắp xếp lịch đầy đủ , xong xuôi cho đám cưới của hai đứa con rồi nên nay bác bảo thằng con của bác qua trở con để hai con còn đi lựa đồ cưới nữa !" mẹ anh vừa nói xong khiến cô ngạc nhiên mà thối lên

"Dạ hai bọn con đi thôi ấy ạ !"

"Ừm thì sao nữa . Chuyện nào bác cũng có thể sẵn sàng giúp đỡ con nhưng chuyện này thì xem ra phải để hai đứa bọn con tự làm rồi vậy !"

"Nhưng mà bác ơi .."

"Thế nhá lát nữa sẽ có xe qua đón con đi đó cứ chuẩn bị đi , thôi bác cúp máy trước đây !" mẹ của anh biết cô sẽ có ý từ chối không muốn đi hai người lên không đợi cô nói hết bà đã nói cắt lời cô rồi liền cúp máy

Bà vừa nói xong cô như bị đóng băng tại chỗ , cả thân cứng đơ lại , mặt thì không có một chút cảm xúc nào cả . Dù bên ngoài cô không bộc lộ cảm xúc nhưng hiện tại thì trong lòng cô là các cảm xúc như đang gáo thét dữ dằn vậy

Thấy cô cứ đứng ở đó mãi một lúc lâu mà không có chút động tĩnh gì, mẹ cô trong phòng nhìn ra thấy thế liền mau chóng tới chỗ cô hỏi han tình hình

"Này Hạ Nhi! Sao mà cứ đứng bất động ra thế chứ hả " thấy mẹ cô như thấy được cái phao cứu sinh cuối cùng của mình vậy , lên không thể bỏ qua cơ hội tốt như thế cô liền dùng giọng ngọt ngào để mong mẹ hãy đi cùng cô khi đi xem váy cưới

"Mẹ ơi ! Mẹ có thể giúp con một chuyện được không ạ ?"

"Nói nhanh !"

"Mẹ có thể cùng con đi thử váy cưới được không ?"



"Không đâu nhá ! Chuyện này là chuyện đại sự của hai chúng mày thì liên quan gì đến bà mẹ già này chứ !"

"Thôi mà mẹ , giúp con lần này đi . Chỉ một lần cuối cùng thôi , hứa luôn , con đảm bảo với mẹ luôn ! "

"Không đâu , thế nhá con yêu !" bà nói một cách dứt khoát rồi liền rời đi lập tức mà không một chút vướng bận gì , con cô thì như tuột mất cái phao cứu sinh cuối cùng mà đứng ngây người ra đó , nội tâm thì khóc không thành tiếng

Cuối cùng sau bao nhiêu lần cố gắng trốn tránh để không phải gặp mặt anh thì nay dù có muốn hay không thì cô cũng không thể làm được điều gì khác ngoài việc ngậm ngùi nghe theo sự sắp xếp công việc của người lớn

Cô cứ như thế mà lê cái tâm trạng đau khổ , chán nản ấy đi chuẩn bị cho buổi thử váy cưới vào chiều nay

Rồi cũng đến giờ đi đúng như lịch đã hẹn trước , lúc này có chiếc xe RWB hạng sang đang đậu sẵn trước cửa nhà .Khi cô vừa bước ra , liền có người ra hộ tống đưa cô lên xe , người thì che ô , người thì mở cửa đưa cô vào xe , người thì lấy nước cho cô uống . Tuy không thích điều này nhưng vì muốn buổi thử váy hôm nay sẽ được diễn ra suôn sẻ lên cô cũng đành cắn răng mà chịu đựng

Nhưng lúc này thì nội tâm cô không ngừng trách mắng người đàn ông kia

"Đúng thật là anh ta có cần phải làm màu mè lên như thế không chứ ? Thật là rảnh rỗi hết sức mà !"

Rồi cô cũng lên xe rồi được người ta đưa đến địa điểm thử váy cưới

Khi đến nơi thì anh ta đã đến trước và ngồi sẵn trong phòng đợi cô tới . Nhưng anh cũng chẳng thèm quan tâm hay hỏi han cô một lời mà chỉ chăm chú vào chiếc máy tính đang làm việc dang dở của mình , thấy vậy cô cũng chỉ biết lên tiếng chào hỏi anh

" Chào anh , tôi tới rồi đây !"

"Ừ !" anh chỉ nhàn nhạt đáp lại lời cô cũng không thèm nhìn cô lấy một lần khiến cô tức như muốn nổ đom đóm mắt vậy . Nhưng vì không muốn xích mích hay gây chuyện với anh ta lên cô cũng chỉ đành ngậm ngùi nuốt cục tức vào trong lòng mà nghe theo lời hướng dẫn của nhân viên đi thử đồ cưới

Vì những mẫu váy của cô được thiết kế độc quyền và với giá rất mắc lên trong quá trình mặc cũng gặp chút khó khăn . Không những thế An gia cũng đâu tư rất mạnh tay và chỉn chu trong khoản váy cưới cho ngày trọng đại của con trai mình , nên họ đã chi mạnh tay cho hơn mười bộ đồ cho cô dâu trong ngày trọng đại ấy

Bộ nào bộ nấy cũng toát ra được khí chất sang trọng , cuốn hút và hơn hết nó lại được khoác lên người con gái của Lam gia thì khí chất lại được bộc lộ rõ hơn gấp nhiều lần . Mọi chiếc váy trên người cô đang mặc đều được An gia thuê nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng nhất nhì thế giới thiết kế riêng cho cô

Sau một lúc vất vả thì cô mới mặc xong những bộ váy ấy và cô cũng không quên chụp lại những tấm ảnh mình thử váy mà gửi cho mẹ mình và mẹ của anh

Và cuối cùng khi cô khoác lên mình bộ váy cưới cho ngày cưới chính thức khiến mọi nhân viên trong quán ai ai cũng nhìn cô với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ và ghen tỵ . Chiếc váy được đính kèm rất nhiều viên pha lê lấp lánh và điểm nhấn của chiếc váy chính là phần vải ở vai có phần hơi nơi lỏng lên nhìn cô chẳng khác nào một nàng công chúa xinh đẹp bước ra từ câu chuyện cổ tích cả
Chương trước
Chương sau