Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Chọc Phải Tổng Tài: Ông Chồng Bất Đắc Dĩ, Là Anh Cố Ý Bẫy Em

Chương 27: Bữa tiệc

Chương trước
Chương sau
Xe nhanh chóng đổ lại trước cửa một khu nhà hàng cao cấp, nhìn sơ qua là có thể biết nhân vật chính trong bữa tiệc này nhất định không tầm thường.

Hạ Nhược Hi có chút ngẩn người, trước giờ cô cùng cấp trên tham gia không ít bữa tiệc, nhưng một nơi có quy mô như thế này thì đây là lần đầu tiên.

“Phu nhân, mời..” Phó Nhan thấy cô không phản ứng liền lên tiếng

“Chủ tịch ở đâu?” Hạ Nhược Hi nói bước ra, vì từ sáng đến giờ cô vẫn chưa gặp anh, cô cũng không hiểu anh muốn cô đến đây tham gia tiệc cùng nhưng sao lại...

“Cố tổng.., có lẽ đang ở bên trong đợi phu nhân” Phó Nhan nói nhưng cũng không chắc chắn, vì Cố Cao Lãng cũng không có nói gì khác ngoài việc bảo anh ta đưa phu nhân tới bữa tiệc này.

Hạ Nhược Hi hít sâu một hơi, cô biết rõ con người Cố Cao Lãng, nếu anh đã không muốn nói thì có trời cũng không biết anh đang muốn làm gì, cô cũng không muốn làm khó người khác, điều chỉnh lại tâm trạng thì nhanh chống đi vào.

Bên trong sảnh, một bữa tiệc mừng thọ long trọng đang được diễn ra, tất cả khách mời đến tham dự đều là nhân vật tầm cỡ trong giới thượng lưu.

Lúc này cô khoác trên người một bộ váy đen dài hở vai lộ đôi xương quai xanh đầy gợi cảm, cũng may là tối qua anh không để dấu vết gì.., mái tóc được nhân viên bới và đánh rối nhẹ, khuôn mặt mỹ miều được trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng điểm nhấn chính là đôi môi căng mọng, từng đường nét trên cơ thể đều hiện lên một cách rõ ràng, quyến rũ mà quý phái, cùng bộ trang sức kim cương lấp lánh dường như thu hút mọi ánh nhìn ngay khi vừa đặt chân vào sảnh.

“Wow, cô gái đó là tiểu thư con gái nhà ai mà xinh đẹp đến như vây?”

“Ăn diện sang chảnh thế này chắc không phải là tầm thường đâu”

Mọi người đều xì xào to nhỏ, ai cũng muốn đến làm quen bắt chuyện với cô, nhưng người cung kính đi theo bên cạnh lại là thư ký Phó cánh tay đắc lực của Cố nhị thiếu gia CEO tiếng tăm lừng lẫy của tập đoàn Lãng Nghệ nên có chút kiên dè, trước khi hiểu rõ tình hình vẫn là không nên manh động.

Bữa tiệc mừng thọ nhanh chống được diễn ra.



Bầu không khí vô cùng náo nhiệt

Tất cả khách mời thay phiên nhau nâng ly cùng vô vàng lời chúc. Trên sân khấu là đôi lời phát biểu của một người đàn ông lớn tuổi ngồi trên xe lăn tên Cố Lân và con cháu nhà họ Cố. Một gia tộc giàu có nhất nước.

Hạ Nhược Hi có chút bất ngờ, khi Cố Cao Lãng xuất hiện trên sân khấu di chuyển xe cho Cố Lân, cô không nghĩ anh lại là con trai của Cố Chấn Nam, gia thế giữa cô và anh có sự cách biệt quá lớn. Nụ cười vừa hiện trên môi liền tắt liệm cùng vô vàng suy nghĩ, ánh mắt cô bỗng rơi sang người con gái xinh đẹp đang ôm cánh tay anh nói cười. Trông họ rất vui.

Cảm giác mơ hồ khiến Hạ Nhược Hi sợ hãi dường như đã xảy ra, cô luôn trốn tránh không dám đối mặt với tình yêu của mình vì cô không nghĩ ra lý do một người hoàn hảo như Cố Cao Lãng sẽ yêu cô, cô luôn đắn đo suy nghĩ không biết quan hệ hiện tại giữa anh và cô là gì

Nhưng giây phút này.. Cảm giác mất mát khiến đôi mắt Hạ Nhược Hi nhòe đi, người cô khẽ run lên, cô chưa bao giờ dám nghĩ bản thân mình lại sợ mất anh đến như vậy. Cảm giác này không dễ chịu một chút nào..

Từ khách mời đến con cháu trong Cố gia ai cũng ra sức nịnh hót, tặng quà lấy lòng Cố Lân, chỉ riêng mỗi Cố Cao Lãng không tặng gì cho ông hết, ai cũng cảm thấy bất ngờ.

Cố Cao Tùng liền đắc chí, buông lời giễu cợt. “Không phải anh nói em chớ Lãng, tiền của xài không hết, sao lại keo kiệt đến nổi tham gia tiệc mừng thọ của ông nội lại đến tay không?”

“Sao anh biết tôi đến tay không? Chỉ là món quà tôi mang đến không có nông cạn như anh thôi ” Cố Cao Lãng nói khóe môi khẽ công lên rời khỏi sân khấu, đi thẳng mạch xuống bên dưới cũng không cho ông anh trai có cơ hội đáp trả.

“Cái thằng này..” Cố Cao Tùng nghiến răng nói lườm theo.

Cố Cao Lãng nhìn quanh giữa sảnh người, không thấy Hạ Nhược Hi đâu trong lòng có chút lo lắng, vừa rồi anh vẫn thấy cô ngồi ở đây.

“Phu nhân đâu?” Anh nói nhìn qua Tiêu Hùng và Phó Nhan



Hai người họ liền nhìn nhau bối rối

“Vừa rồi.. vẫn còn ở đây mà”

Phó Nhan liền gục gật cùng ý với Tiêu Hùng.

“Tìm” Cố Cao Lãng nhíu mày nói đúng một chữ, vội vàng quay người đi.

Hai người họ không dám chậm trễ liền gọi thêm người đi tìm.

Cả sảnh người nhốn nháo không biết Cố nhị thiếu gia điều động nhiều người như thế để làm gì

“Lãng tìm ai vậy?” Lộ Mai nói nhìn qua Cố Chấn Nam

“Sao tôi biết” Cố Chấn Nam nói gãi gãi sóng mũi

“Chắc là chị dâu á”

“Hả?” Cố Huệ vừa dứt lời ai cũng kinh ngạc hét đồng thanh.

-----------------

 
Chương trước
Chương sau