Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Bụi Xưa

Chương 72: Đau đớn vui thích

Chương trước
Chương sau
Thứ trong tay ta dường như nở thêm một chút, hắn khẽ nắm chặt tay lại khiến ta run lên, cuối cùng ta buông thứ nóng bỏng trong tay ra rồi ôm chặt vai hắn, ta không ngừng nhún eo, cảm nhận hơi thở hắn ngày càng gấp, cả người bắt đầu nóng dần lên, hơi thở phả vào ngực chỉ làm ta ngứa hơn thôi.

Hắn cúi xuống gặm cắn ngực ta như một đứa trẻ, liếm láp bên trái rồi đổi sang bên phải, sau đó nắm lấy tay ta đưa xuống vật giữa háng hắnq, hỏi: “Sao ngươi không chạm vào ta?”

Cơ thể ta run lẩy bẩy theo nhịp ngón tay đang thọc vào rút ra, hắn vẫn đang miệt mài vỗ về chơi đùa vuốt ve nơi ấy, đầu ngón tay ta nhẹ nhàng chà mạnh lên đỉnh lỗ nhỏ của hắn, dương vật thô nóng trong lòng bàn tay ta càng ngày to lên, nó ngang nhiên đứng thẳng tắp, có khi tự giật nảy lên hai ba lần như ngầm biểu tình hắn đã hết kiên nhẫn.

Ta thở hổn hển càng lúc càng gấp, bèn tự nâng hông và đẩy eo lên xuống, sau đó thỏa mãn ngồi lên lòng bàn tay để hắn xoa lỗ nhỏ.

Hắn ôm lấy ta rồi đè ta xuống, áp sát đến gần ta rồi bắt đầu đặt những chiếc hôn, từ mặt đến cổ, xuống ngực, có lúc hắn mút thật mãnh liệt, cũng có lúc lại nhẹ nhàng, nhưng bàn tay hư hỏng kia luồn vào trong cơ thể ta thì không ngừng di chuyển.

Ta buông tay ra, cả người ta nóng ran nay đã hóa thành một vũng nước mặc cho hắn nghịch, thỉnh thoảng hắn chà vài cái khiến chỗ đó của ta bắn tung tóe, làm dưới thân ướt đẫm.

Chẳng qua là đã lâu rồi hắn không vào, cùng lắm thì hắn chỉ tùy tiện để ở đũng quần của mình, cũng không tự xử, hắn chỉ dùng hai ngón tay chạm vào dục vọng của ta bằng cách ấn vào điểm đó, ta liền nghe tiếng nước nhóp nhép chảy ra từ nơi kết hợp.

Ta gần như mở miệng rên rỉ, hai mắt ta mơ hồ, bản thân đã không còn kiên nhẫn, ta đưa chân giẫm lên côn thịt nóng đỏ giữa hai đùi hắn, lấp bấp: “Được, được rồi… ngươi vào đi…”

Hắn nắm mắt cá chân của ta cọ vào hông ta vài cái, lòng bàn chân ta vừa ướt vừa nhớp nháp, ngón chân ta co quắp lại, dương vật thô to nhấp vào mông ta cả chục lần, sau đó hắn cầm một chân của ta đặt lên vai hắn, khiến ta hơi cúi người quỳ về phía trước.

“Sao ngươi không vào…ưm…” Ta muốn chạm vào đũng quần của mình để an ủi người anh em đáng thương, nhưng hắn lại giữ chặt cổ tay ta và không cho phép ta chạm vào nó.

“Ta không làm đến cùng,” hắn hôn ta, “Ta chỉ chạm vào ngươi thôi.”

Ta lo lắng nhìn hắn, hỏi: “Ngươi mệt lắm đúng không?”

“Ừm.” Hắn cười hôn ta, ngón tay càng thọc mạnh hơn, nói: “Ta sợ ngươi xấu hổ.”

“Ta sẽ không cười ngươi… ừm…” Môi lưỡi của ta và hắn quấn quýt nhau không rời, mặt ta đỏ bừng vì nụ hôn của hắn, còn hắn thì thở hổn hển càng lúc càng gấp.

Cơ thể và sức lực đã chạm đến giới hạn, nhưng ta vẫn không thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn này được, ta không nhịn được mà đạp bằng chân trái, gót chân cọ vào ga giường, cơ thể vặn vẹo muốn trốn nên buông lưỡi hắn, run rẩy van xin: “Đừng… ngươi buông ta ra trước, ta, ta sắp…”

Hắn dùng đầu ngón tay xoa xoa lỗ niệu đạo, hỏi: “Ngươi nên gọi ta gì…”

Ta biết hắn muốn nghe gì nên vội gọi: “Chồng! Chồng ơi…”

Hắn vẫn không bỏ tay r, nước mắt của ta trong nháy mắt tuôn ra ào ào, nhưng ta vẫn có thể thấy rõ dục vọng hắn trên mặt, hai mắt hắn đỏ ngầu, tai nghe ta cầu xin tha thứ nhưng hắn cũng không buông tay dù chỉ một chút, mà giam cầm chặt chẽ ta.

Ta huy động một ít linh lực nên hắn tự nhiên không cách nào chống lại sức mạnh của ta, chỉ còn cách làm theo ý ta, hắn thấy ta một mực muốn được sờ, sắc mặt hắn tỏ ra bi thương, vẻ mặt này thật sự đáng thương không tả nổi, càng nhìn càng làm lòng ta mềm nhũn.

Ta dừng tay lại, ta thực sự không muốn chạm vào nó nữa nhưng nếu ta không đụng nó thì thật khó chịu.

Ta nửa quỳ vào giữa hai chân hắn, khụy đầu gối ngồi dạy rồi tách hai chân ra xa hơn, giọng hắn trầm khàn khàn, tay còn lại vừa ấn vừa ngoáy loạn trong lỗ nhỏ của ta, động tác càng ngày càng thô bạo, dỗ dành: “Chờ đã một lát sẽ rất thoải mái.”

“Chồng ơi, chồng…” Xương cụt của ta tê dại, khoái cảm tràn ngập khiến ta vừa say vừa sợ lan rần toàn thân, ta không ngừng rên rỉ nỉ non gọi tên hắn, hai chân run đến lợi hại, ta lắc eo muốn bò về trước, cố gắng tránh né mấy ngón tay hư hỏng đang cố đút vào lỗ nhỏ của hắn, nhưng chưa kịp trốn thì ta đã bị hắn đã giữ cổ tay ta và kéo nó xuống, ngăn không cho ta cử động.

Phần thân dưới của ta vốn đã đau nhức muốn phát khóc, còn phần thân dương vật thì đã sưng tấy và đỏ thẫm đến nỗi nó treo lủng lẳng cũng thấy đau, ta không muốn khóc nhưng nước mắt cứ rơi không thể kiểm soát được: “… Cho ta chạm nó…”

“Nhanh thôi…” Giọng hắn trầm đến mức khiến tim ta run lên, nhỏ giọng an ủi ta: “Ngoan…”

Ta nghe giọng nói của hắn, một chữ “ngoan” khi đã khiến toàn thân ta run rẩy, ta ngửa cổ lên, hét lên thành tiếng và lỗ nhỏ không nhịn được mà kẹp chặt ngón tay hắn, ta ưỡn eo nhún vài lần và xuất tinh. Đầu óc ta quay cuồng trống rỗng, trong khi ta đang run rẩy thì một màu trắng dày đặc tuôn ra từ đó.

“Thoải mái không?” Hắn nghiêng người hôn ta, chất nhầy dày đặc dính vào bụng dưới làm dưới người bọn ta trông thật lộn xộn.

Ta mệt đến nỗi nhấc tay không nổi, ngay cả tiếng thở hổn hển cũng tràn ra mùi dục vọng sền sệt, ta rên rỉ: “Ưm…”

Mọi thứ trước mắt ta như sáng lên rồi lại mờ mịt như bị một lớp sương mù bao phủ, cơ thể ta run rẩy, cuối cùng thì nhận ra eo và mắt hơi đau nhức, hình như là vì ta mới xuất tinh xong nên nó rũ xuống trông khá tội nghiệp.

Ta không tức giận mấy vì hiện tại hắn đang yếu, mấy chuyện như thế này bớt làm là đúng, e rằng kéo dài quá lâu, ngược lại sẽ làm tổn thương đến thân thể của hắn.

Khóe mắt ta ngấn lệ, nhưng tại sao hắn không để ta tự mình chạm vào nó…

Hắn rút ngón tay ra khỏi lỗ nhỏ đang nhầy nhụa nước dâm, ngón tay vừa chạm vào da thịt làm ta không ngừng run rẩy, hắn chờ ta thả lỏng sau đó vòng tay qua người ta, tự mình nghịch ngợm một lúc, rồi mượn tay ta nắm lấy dưỡng vật của hắn kéo xuống dưới. Hắn đánh mông ta nóng đến nỗi lòng bàn tay ấm lên, rồi hắn đẩy thứ thô to kia cạ vào giữa hai chân ta, vừa đẩy và chà sát hết lần này đến lần khác.

Dâm thủy lan khắp bụng dưới trơn nhớt nóng hổi làm ta rung động, nó cứ cọ sát vào cơ bụng của hắn làm ta run lên từng đợt. Hắn thở hổn hển bên tai ta, và cúi xuống hôn ta thêm lần nữa, bàn tay rãnh rỗi xoa bóp mông ta, ta lại bị hắn làm cho mê muội và đắm chìm trong sóng triều mê tình.



Ta cũng không biết qua bao lâu, hắn vẫn không đi ra được, thấy hắn thật sự không thoải mái, liền kẹp chặt hai chân, cố gắng làm cho hắn nhanh lên, hô hấp càng ngày càng nặng, dương vật dưới háng tím tái dày đặc rễ đỏ cọ vào dọc lỗ đít ta đến phát đau.

Hắn đột nhiên cắn lỗ tai của ta, thở hổn hển hỏi ta: “Ta có thể đánh mông ngươi không?”

Khuôn mặt hắn tràn đầy dục vọng điên cuồng như bị thân chủ kìm nén, đôi mắt hơi đỏ lên, thậm chí khóe mắt cũng đỏ hoe, ta không biết là do dục vọng hay là hắn quá mệt mỏi.

Ta không đành lòng nhìn hắn nghẹn chết nên ta chủ động mở hai chân ra, ta gật đầu, vừa sầu vừa giận mà lồm cồm lật người nằm sấp xuống, nâng mông lên cao rồi tùy tiện lau khô mông, vùi mặt vào trong chăn, nói: “Ngươi đánh đi!”

Hắn đứng dậy, nâng eo ta lên, và để thứ nóng bỏng đó vào giữa hai mông ta, ta co người lại vì nóng và kẹp chặt mông mình.

Hắn bắt đầu đâm vào nơi đã biến thành nước, thân dương vật nóng hổi cọ xát vào khe giữa mông ta, người anh em của ta dần dần ngẩng đầu lên và đong đưa theo động tác của hắn, ta nắm lấy chăn và mông bị hắn tóm lấy, đầu ta theo nhịp đâm rút của hắn mà choáng váng, ta gần như không thể thở nổi khi vùi mặt trong chăn ga nên quay mặt sang một bên để thở hổn hển.

Đột nhiên ta nghe thấy một âm thanh lớn, sau âm thanh đó thì mông ta vừa nóng vừa ngứa, lúc đó ta mới biết mình vừa nhận một cái tát đã giáng xuống.

“Đau quá…” Dù đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng ta vẫn bị âm thanh lớn làm cho giật mình, tủi thân đến phát khóc.

Ta rên rỉ phàn nàn, vừa định mở miệng nói vài câu với hắn thì lại xoa mông ta vài cái khiến ta kẹp mông chặt hơn rồi đè chặt khiến ta không nói nên lời, như thể hắn đang thực sự làm tình với ta.

“Aaaa… ừm…”

Hắn tát vào mông ta thêm vài cái nữa, giống như hắn đang vỗ về cưng nựng, vừa xoa vừa vỗ, một lúc sau hắn thở hổn hển nặng nề như đang trút giận, tay hắn siết chặt eo ta, đẩy dương vật qua khỏi kẽ mông rồi bắn tinh dịch lên lưng ta, hơi ấm từ eo chảy xuống chăn bông.

“Xin lỗi…” Giọng hắn dịu dàng, đưa tay vỗ nhè nhẹ như đang dỗ dành ta sau cơn hoan ái, ta biết nơi đó đang nóng ran và tê dại, hắn đẩy eo vài cái, cúi người hôn lên má ta, giọng khản đặc: “Ngươi ổn chứ?”

Ta thì không sao nhưng thực ra trong tâm rất xấu hổ, ta không muốn thừa nhận rằng hắn đã khiến ta lộ ra dáng vẻ dâm đãng chỉ bằng những ngón tay của hắn, chưa kể hắn còn đánh ta mấy cái liên tục, bây giờ mông ta vẫn còn nóng bừng.

Ta khẽ “ừm” một tiếng, khổ sở xoa xoa mông mình, chỉ cảm thấy bàn tay mình vừa nhớp nháp vừa nóng hổi của tinh dịch, ​hỏi: “Ngươi sao vậy…”

Hắn thở dài, lông mày rủ xuống, nói: “Ta chịu không nổi.” Hắn vừa xoa vừa nói.

“Không thay đổi được sao?” Ta nhìn hắn.

“Không thể.”

Thế thôi, dù gì chỉ là một cái tát mông trong chuyện giường chiếu, và cũng không quá đau.

Ta có linh cảm rằng sau này trong chuyện giường chiếu hắn sẽ đánh mông ta nữa, miễn là hắn ra tay đánh, ta sẽ không có cách nào từ chối.

Nếu sau này hắn khôi phục trí nhớ và có thể tu luyện, liệu hắn có đánh mông ta nhiều hơn khi hắn kích động không? Hắn rũ mi mắt xuống xoa mông ta, trong mắt như áy náy.

Thấy vậy, ta đè nén mọi lo lắng trong lòng.

Không, có lẽ sau khi hắn khôi phục trí nhớ sẽ không làm như thế này!

Thấy ta im lặng, chắc là hắn thấy ta đang giận nên chồm lên hôn ta.

Hắn xoa nhẹ da thịt và chạm vào người ta, cuối cùng ta vẫn không thể cưỡng lại được sự dịu dàng của hắn, ta làm nũng một hồi, bàn tay không yên phận sờ soạng eo hắn, ta chủ động trêu chọc hắn vài lần, chủ động rướn người hôn hắn mấy cái, cuối cùng ta dùng thuật tẩy rửa sạch sẽ, cùng hắn nằm chờ đợi giấc ngủ đến vỗ về.

Bàn tay ấm áp của hắn xoa nắn từ từ, lâu lâu lại vỗ nhẹ, ra sức càng lúc càng mạnh, ta khẽ ậm ừ cảnh cáo, hắn liền nhẹ tay lại.

“Thực ra, đôi khi ta nghĩ…”

Ta uể oải trả lời: “Ngươi nghĩ gì?”.

Hắn vỗ về nói: “Ngươi tu luyện hàng ngày, ngồi thiền lâu như vậy, sao mông vẫn căng tròn như vậy?”

Ta, làm sao ta biết được!

Ta đỏ mặt không nói, nhưng trong lòng đang nghĩ ngợi, thật sự rất đẹp vậy sao? Vậy là hắn thích đúng không? Lần nào hắn gần ta cũng phải nhéo và nhào mông ta vài cái, thậm chí còn muốn đánh nó.

Trông hắn rất nghiêm túc, như thể hắn thực sự đang suy nghĩ về câu hỏi mà không trả lời được này, nhưng hắn chưa đợi được câu trả lời từ ta, có lẽ là do hắn đã quá mệt mỏi nên lực tay hắn xoa mông ta ngày càng yếu đi, và mắt ngày càng híp lại.

Ta biết cảm giác sau khi uống Phục Nguyên Đan là như thế nào, ta cũng rất buồn ngủ, nên cũng muốn nghỉ ngơi và ngủ một giấc, không dễ để hắn cầm cự được hơn một giờ, còn quậy tưng bừng cùng ta một lúc.



Trong mắt hắn tựa hồ có vẻ bất đắc dĩ, còn có chút lo lắng cùng nghi hoặc, môi hắn khẽ cử động, hình như hắn muốn nói gì đó.

Ta tò mò nhìn hắn rồi nghe hắn hỏi, “Ta lớn hơn ngươi bao nhiêu tuổi?”

Ta tính nhẩm trong đầu, trả lời: “Hẳn là… lớn hơn ta tầm hai mươi, ba mươi tuổi. Trước đây ngươi không thích nói về tuổi của mình.”

“Ta không thích nói về tuổi của mình sao?” Hắn tỏ vẻ không mấy ngạc nhiên, “Thảo nào ta luôn cảm thấy mình có gì đó không ổn, ta còn tưởng là do trí nhớ của mình không tốt.”

“Ngươi có nghĩ rằng ta đã già rồi không?” Hắn hỏi.

“Cái gì mà già chứ?” Ta giải thích nói: “Lấy tuổi của ngươi so với tu vi mà ngươi đã đạt, thì ai cũng sẽ khen ngươi là người xuất chúng, ngươi còn là người đứng đầu Thương Hành! Hơn nữa trí nhớ của ngươi không tốt, nhất định là do vết thương ở đầu, ta không tra ra được.”

Hắn cười tiến đến hôn ta, nói: “Ta đã từng rất thích ngươi đúng không? Miệng ngươi ngọt thật.”

Ta có vẻ khó xử nên hơi xù lông, hờn giận nói: “Có lẽ vậy, nhưng ngươi luôn tỏ ra thờ ơ với ta.”

Hắn hơi kinh ngạc, nhưng cũng không có biểu hiện ra quá nhiều, chỉ nhàn nhạt nói: “Ta thấy chứ, có lẽ ngươi không để ý.”

Lòng ta như hoa đón gió xuân trước lời nói của hắn, nhưng ta lại cảm thấy điều đó không quá thật, vì vậy ta đã kìm nén suy nghĩ của mình.

Hắn thật sự đã quá buồn ngủ nên nhắm mắt lại, hôn má ta, đưa tay sờ lưng ta, nói: “Ngủ đi.”

“Không phải ngươi chưa mặc đồ ngủ sao?” Ta chợt nhớ ra mình còn chưa thay bộ áo đơn cho hắn, liền chọc chọc ngực hắn, hỏi: “Ngươi có muốn thay đồ không?”

“Không cần.” Hắn vòng tay qua người ta, “Ta muốn ngủ.”

Ta lặng lẽ rúc sát vào trong lòng hắn, cũng không muốn quấy rầy, thấy hắn chìm vào giấc ngủ say rồi ta bèn cẩn thận gỡ tay hắn ra, nhẹ nhàng rời giường, đắp chăn lại cho hắn.

Ta cởi quần lót xuống, quay đầu nhìn lại, thấy một bên mông có dấu tay mờ nhạt, ta không khỏi nóng người. Ta quay đầu nhìn trái nhìn phải, cổ sắp gãy rồi, cũng không phát hiện mình có gì khác thường.

Cuối cùng, ta cũng bỏ cuộc, bò lên giường nằm với hắn sau đó ta cũng ngủ thiếp đi trong vòng tay của hắn.

Ta trằn trọc mãi, cuối cùng nắm lấy tay hắn đặt lên hông ta để che.

Nếu hắn thích thì ta sẽ cho phép hắn chạm vào nó! Ta hào phóng nghĩ rồi nhắm mắt ngủ trong mãn nguyện.

——————–

Hiện đại tiểu kịch trường:

Lâm Trần ( nhận đồ chuyển phát nhanh ): (*•̀ᴗ•́*)و

Giang Mặc: Em mua gì thế? Lại nhiều như vậy.

Lâm Trần ( vui vẻ mà lấy ra khoe): Đây này!

Giang Mặc ( khụ một tiếng ) ( ánh mắt khẽ thay đổi )

Lâm Trần ( thẹn thùng ): Em thấy đắp trên mặt rất là thoải mái! ( giọng điệu oán trách ) ( khoa trương ) hơn nữa anh luôn là đánh em, em cảm thấy chỗ đó sẽ mau bị chai mất…

Giang Mặc ( hôn hôn Lâm Trần ): Anh sẽ sửa lỗi, em có muốn anh giúp em đắp không?

Lâm Trần ( khịt mũi ): Được!

Bên trong phòng, có kẻ vừa tắm rửa xong liền bò lên giường…

Lâm Trần ( nằm sấp ): Aaa… Lạnh quá…

Lâm Trần ( hoảng hốt ): Không được chạm vào! Anh sẽ vò nát nó đấy! ( chống cự ) không được… A… Cái này là mặt nạ dưỡng mông, nó rất đắt đó…

Giang Mặc ( hít sâu ) ( xoa bóp ): Anh đang giúp mông em hấp thu nhanh hơn chút…

Lâm Trần ( run rẩy ): Ừm ưm…
Chương trước
Chương sau