Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 20

Chương trước
Chương sau
Bình Anh cậu ta chạy nhanh khỏi phòng , vào chỗ làm việc của mình với vẻ mặt hớt hải nói không nên lời . Đồng nghiệp ngồi kế bên cậu ta thắc mắc hỏi
🙍: "Này ! cậu bị gì mà mặc hớt hải vậy ! "
" Không ..không có gì "
👦: "Để mình đi lấy cho cậu cafe ha !"
" Ừm cảm ơn "
Sau 1 hồi cậu cũng bình tĩnh trở lại , cậu bắt đầu tập trung vào làm việc . Cậu cố gắng không nhớ về chuyện hồi nãy nữa . Nhưng cậu vẫn luôn nhớ về chuyện hồi nãy .
Cũng tại 1 nơi trong công ty đó , chính là phòng làm việc của hắn .
Hắn đang ngồi vắt chéo chân , từ từ chậm rãi uống tách cafe . Hắn mặt có vẻ dễ chịu hơn thường ngày làm cô thư kí cũng nhẹ nhõm mà làm việc . Hắn đặt ly cafe xuống , cầm chiếc điện thoại lên nhìn .
Trong màn hình điện thoại , hiện lên hình ảnh của cậu con trai đang ngồi ăn dĩa trái cây . Người đó không ai khác chính là Vĩnh Thanh , cậu đang ngồi ở nhà ăn trái cây ngon lành , nhưng cậu nào biết từ khi ..vụ cậu bỏ trốn thì hắn đã gắn camera khắp nhà . Camera loại siêu nhỏ nên cậu nào biết , bây giờ cậu làm gì cũng bị hắn biết được .
Hắn nhìn cậu ăn ngon lành mà không hề biết gì , hắn nỡ trên môi nụ cười nhẹ . Cô thư kí nhìn hắn không thể tin được , từ trước tới giờ hắn là cục băng không tan , mà hôm nay lại cười như thế .
Hắn vẫn cầm điện thoại , nhìn chăm chú vào đó không rời , tay nâng nhẹ ly cafe uống 1 ngụm .
" Từ nay cô không còn làm thư ký cho tôi nữa ? "
Cô ta hốt hoảng , cô ta đã làm gì nữa chứ .
" Tôi đã làm gì phật lòng Hồ Tổng? "
" Xin ngài đừng đuổi việc tôi "
" Tôi đuổi việc cô hồi nào ! "
" Vậy ngài nói không còn làm thư kí cho ngài nữa là sao ạ ??"
" Tôi cho người khác đảm nhiệm chức thư kí riêng của tôi ! "
" Vậy tôi phải làm gì ?"
" Cô làm thư kí cho phó chủ tịch đi ! "
" Vậy cho tôi hỏi người khác đảm nhiệm là ai vậy ạ "
Hắn cau mày khó chịu lên tiếng
" Từ khi nào cô lại muốn xen vào chuyện của tôi vậy hả ! "
" Tôi không dám ! Vậy khi nào thay đổi ạ "
" Ngày mai "
" Vâng ạ ! "
Hắn vẫn tiếp tục nhìn vào điện thoại . Cậu trong điện thoại đang nằm dài trên cái giường to lớn trong phòng hắn mà lăn qua lăn lại chán nản . Hắn nhìn thấy con mèo nhỏ của hắn chán nản như thế , thì lại 1 lần nữa nở nụ cười .
" Ở nhà chán vậy sao ! "
Hắn cứ nhìn trong điện thoại nói lẩm bẩm , thì bỗng nhiên nghe bên ngoài nghe tiếng gõ cửa .
" Vào đi "
Cánh cửa mở ra người đi vào là Mẫn Doanh . Hắn để điện thoại lên bàn nhìn
Mẫn Doanh.
" Có chuyện gì ! "
" Thưa Đại ca ! Buổi tiệc tối nay đại ca có đi không ?"
" Không đi "
" Cậu đi thế tôi được không "
" Được thưa đại ca "
Cậu ta quay lưng định đi .
" Khoan đã "
" Đại ca có gì sai bảo "
" Ngày mai cậu có thư kí riêng "
" Thư kí riêng??? Ai thế "
" Là thư kí của tôi "
" Thư kí của đại ca ! Vậy ai đảm nhiệm chức đó "
" Vĩnh Thanh "
" À vâng "
" Cậu đi đi ! "
Cậu ta bước ra ngoài . Hắn thì tập trung vào xử lý công việc , cô thư kí thắc mắc mặc dù được đổi chổ . Nhưng người đảm nhiệm mới này có chịu được tính kí nóng giận bất thường của hắn không . Hay là 1 thời gian chịu không nỗi mà xin nghỉ việc , cô thư kí chẳng muốn nghỉ nhiều mà làm việc của mình .
Mẫn Doanh cậu ta vào phòng làm việc , tay nhấc điện thoại lên .
" Trưởng phòng 1 à ! "
" Vâng ! phó giám đốc có chuyện gì sai bảo "
" Kêu Bình Anh lên đây ! tôi có việc nhờ cậu ta "
" Vâng "
Anh ta nhẹ nhang ngồi xuống ghế , miệng nhếch lên một cái . 10 phút sau , Bình Anh đi vào . Bình Anh đi đến chỗ anh ta .
" Phó giám đốc ! có chuyện gì cần gặp tôi "
" Em tối nay đi dự tiệc với Anh "
" Nhưng tôi...."
" Sao? "
" Có thể kiếm người khác đi thế tôi được không"
" Không được ! "
" Anh muốn em đi "
" Nhưng ..."
" Đây là mệnh lệnh "
" Vâng "
" Chiều nay em đi với anh chọn đồ "
" Chiều ??không phải tối sao "
" Anh dẫn em đi mua đồ dự tiệc "
" ...."
" Chiều tan ca ! anh chở em đi "
" Em về làm việc đi "
" Vâng "
Cậu ta bước ra khỏi phòng . Để lại 1 con người mặt gian manh đang tính kế gì đó .
Chương trước
Chương sau