Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Bạn Trai Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 13: Lỗi lầm

Chương trước
Chương sau
Sáng sớm Doãn Lâm đã phải dậy sớm chuẩn bị đến thành phố khác để ghi hình.Hôm qua ngủ muộn lại còn hoạt động kịch liệt với hắn nên giờ cô mệt vô cùng.

Muốn chào mọi người rồi đi nhưng giờ mới 4h sáng chưa ai dậy cả nên Doãn Lâm chỉ có thể ôm hắn một cái rồi tạm biệt.

“Lần này em quay hai tuần là về Trung rồi”

“Em về Trung trước đi,anh hoàn thành công việc rồi về với em”

Cô nhón chân lên hôn hắn một cái rồi rời đi

“Cậu làm cái gì mà lâu thế?Đau hết cả chân”

“Phải từ từ chứ tôi còn tạm biệt bạn trai tôi chứ”

“Lắm chuyện”

Cuộc đối thoại vừa nãy là giữa cô và Hào Kiệt.

“Mà này,bạn thân cậu ấy Mộ Dao bệnh à?”

Doãn Lâm vừa sửa soạn trong xe vừa trả lời.

“Ừ tại đi dưới trời mưa.Về nhà không tắm luôn nên bị bệnh.Ủa cậu quan tâm làm gì?”

“Không có gì.Chỉ là thấy cậu ấy mấy hôm nay không cập nhật gì trên ig”

“Cậu nghe chừng quan tâm người ta nhỉ,đến ig ngày nào cũng vào”

“Không có”

Doãn Lâm chỉ cần nhìn biểu hiện là biết Hạo Kiệt quan tâm nhiều đến Mộ Dao.

…..

“Lâm Lâm hôm nay em biểu hiện tốt lắm”

“Vâng,em cảm ơn đạo diễn”

Kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi.Vừa về đến khách sạn đã nằm ngay ra giường mở điện thoại lên xem thì thấy cuộc gọi nhỡ của mẹ.

“Alo mẹ,mẹ gọi gì cho con vậy?”



“Bao giờ con về Trung ?”

“Hai tuần nữa con về”

“Ừm.Con đến nhà bạn trai rồi à?”

“Dạ,mọi người ở đó đều tốt với con.Ông nội của anh ấy nói là con với anh ấy mau cưới nhau còn sinh cháu cho ông bồng”

Bên kia bật lên tiếng cười

“Được như vậy là tốt.Nghỉ ngơi đi mẹ tắt máy đây”

Doãn Lâm muốn gọi cho bạn trai nhưng sau khi nghe giọng thì biết ngay là đang uống rượu

“Anh uống rượu lại ai vậy ?”

“Hửm,một vài người bạn”

“Vậy anh uống đi rồi còn về”

Bên này Nhiệt Đình bị đám bắt chuốc say nhèm.Một người bạn đã đưa hắn về nhà thì Lạc Vân đi ra đón

“Cảm ơn cháu nhé”

“Vâng”

Bà đỡ lấy Nhiệt Đình đưa lên phòng,miệng không ngừng mắng anh

“Sao con lại uống say vậy chứ,không tốt cho cơ thể chút nào”

Lạc Vân đã tìm hiểu phong cách ăn mặc của Doãn Lâm vì nghĩ hắn thích cô vì vẻ ngoài,đương nhiên nước hoa bà chọn cũng giống với hãng cô dùng.Khi bà ta dìu Nhiệt Đình lên phòng,mùi nước hoa làm hắn nghĩ tới Doãn Lâm nên đã nhầm lẫn.Nhiệt Đình ôm lấy Lạc Vân,miệng không ngừng lảm nhảm

“Lâm Lâm,anh yêu em c.hết mất”

Điều này làm Lạc Vân cứng đờ người nhưng vẫn đáp lại cái ôm và đương nhiên bà ta sẽ dùng chiêu trò rồi.

Lạc Vân định hôn nhưng vì quá say nên đã gục xuống vai bà.Vào đến phòng khi Nhiệt Đình nằm trên giường bất tỉnh vì rượu,Lạc Vân ngồi lên người hắn cởi từng nút cúc áo sơ mi.Trong đầu bà ta hiện giờ vô cùng vui mừng,chỉ cần trải qua đêm nay bà ta sẽ vô cùng sung sướng.

Khi mắt hắn mở ra một lần nữa lại mờ ảo nhìn Lạc Vân thành Doãn Lâm,hắn luồn tay vào người bà ta mặc kệ bà ta làm càn trên người mình.



Lạc Vân sờ soạng vùng riêng tư của hắn,muốn tự mình giúp hắn thoả mãn

“L.Lâm Lâm đừng nghịch nữa”

Nhiệt Đình nói bằng giọng khàn đặc.Lạc Vân không muốn dừng mà tiếp tục hành động của mình.Bất ngờ hắn đổi tư thế đè Lạc Vân xuống thân mình.

“Lỗi của em em phải tự chuốc lấy khi không nghe lời anh”

Nhiệt Đình cúi xuống cắn lấy cổ Lạc Vân,mút mát lấy làm nó đây những dấu hôn đỏ ửng

“A..nhẹ thôi mà..Đình”

Càng ngày Lạc Vân rên càng to.Đúng như bà ta suy nghĩ,ở dưới thân một người sinh lực như Nhiệt Đình thật sung sướng.Bà ta khao khát muốn được có cảm giác giống như Doãn Lâm vậy,bây giờ cũng đã được tận hưởng.

…….

Buổi sáng sớm hắn thức dậy với cái đầu đau vì uống rượu quá nhiều.Chưa kịp tỉnh táo thì nhìn sang bên cạnh thấy Lạc Vân đang nằm bên cạnh,cả hai không mảnh vải còn bà ta thì đang ôm hắn.

“LẠC VÂN BÀ ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẠY HẢ?”

Nhiệt Đình đẩy mạnh bà ta ra khỏi người mình khiến bà ta suýt ngã.Vì tiếng nói to nên mọi người đi vào,Trục Lưu thấy cảnh này thì hiểu luôn hoàn cảnh liền đi đến cho bà ta một cú tát trời giáng.Trục Lưu biết chắc chắn là Lạc Vân giở trò,ông ấy biết từ khi ánh mắt của bà ta cứ dán vào Nhiệt Đình và còn thấy bà tỏ thái độ khi Doãn Lâm bắt chuyện.

“LÔI BÀ TA RA NGOÀI”

Mặc dù bà ta phu nhân nhưng Nhiệt Đình vẫn cao vai vế hơn nên đương nhiên tất cả người làm trong nhà sẽ coi trọng hắn hơn.Họ đã không thích bà ta từ lâu nên kéo người đàn bà không mảnh vải này rất tàn nhẫn,không để có chút mặt mũi nào.

“Nhiệt Đình à,bố..”

“Ra ngoài”

Khi nghe con trai đáp lại mình như vậy Trục Lưu không nói gì lẳng lặng ra ngoài vì ông rất xấu hổ khi để vợ mình như vậy.Hôm qua hắn say rượu chính ông nói vợ dìu hắn lên phòng vì ông lúc đó bận chút chuyện,nếu lúc đó ông dìu con lên thì đã không xảy ra chuyện này,ông vô cùng tự trách bản thân.

Nhiệt Đình đi vào phòng tắm,dội nước lên đầu để bản thân tỉnh táo hơn,hắn mong tất cả chỉ là mơ.Khi cố gắng nhớ lại,Nhiệt Đình chỉ nhớ đến lúc hắn cắn vào cổ bà ta,hoàn toàn không thể nhớ gì nữa dù đã cố gắng nhường nào.

“Mình đang làm cái quái gì vậy chứ”

Hắn đấm mạnh vào tường.Hắn không tức giận vì đã lên giường với bà ta mà chỉ tức giận vì đã phản bội Doãn Lâm,phản bội người con gái hắn yêu.Khi mối tình đầu rời bỏ,hắn đã thề rằng sau này khi yêu ai sẽ không phải để người đó chịu khổ nhưng giờ hắn lại phá bỏ tất cả.

Nhiệt Đình tắm rửa để xóa bỏ tất cả những vết dơ bẩn hôm qua.Khi ra ngoài thì Doãn Lâm gọi đến,hắn rất muốn nghe rất muốn nghe giọng nói ngọt ngào của cô nhưng lại không dám đối diện khi đã gây ra lỗi lầm lớn đến như vậy.

Hồi chuông thứ 3 kết thúc điện thoại cũng tắt hẳn,hắn rơi vào trầm tư khi không biết ở phải giải quyết như thế nào.Hắn là người đàn ông đầu tiên của Doãn Lâm nhưng cô lại không phải người con gái đầu tiên của hắn.Cô đã trao cho hắn cái quan trọng nhất của đời con gái vậy mà giờ hắn lại phản bội.Tim hắn đau nhói khi nghĩ về việc Doãn Lâm sẽ rời bỏ hắn,sẽ khóc sưng mắt khi biết hắn đã như vậy.Thật là tủi nhục.
Chương trước
Chương sau