Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Baba Là Tổng Tài Tại Thượng

Chương 15: Sảy thai

Chương trước
Chương sau
6 giờ tối
Hộc ,hộc ,hộc .Xin lỗi đã để cô chờ
Lâm Minh chạy thục mạng tới đây sau khi xong việc ,trong lòng hoang mang k biết Uyển Quỳnh có trách hắn không nữa ,cứ nghĩ Uyển Quỳnh không chờ nhưng hỏi Linh Linh mới biết cô vẫn chờ
Anh làm sao vậy ,có chuyện j à?
Uyển Quỳnh k những không trách còn lo lắng hỏi
Lâm Minh : Có chút chuyện thôi ,xin lỗi đã để cô chờ , cô đói chưa ,đi ăn thôi
Uyển Quỳnh: Sao anh lại hẹn tôi đi ăn vậy
Lâm Minh : À ..à ..vì chuyện hợp tác thôi
Uyển Quỳnh /thất vọng /: Ừm ,đi thôi
Nhà hàng
Lâm Minh : Cô gọi món đi
Uyển Quỳnh: Phục vụ ,cho tôi món này ,này ,này .Cảm ơn
Lâm Minh : Sao cô gọi ít vậy ,cứ thoải mái đi ,tôi mời mà
Uyển Quỳnh: Anh tưởng mình anh có tiền à ,bữa này tôi mời ,tôi gọi ba món rồi ,anh cũng phải gọi ba món
Lâm Minh : Nhưng...
Uyển Quỳnh: Không nhưng nhị gì cả ,nếu k gọi là anh coi thường tôi ,gọi món nhanh
Lâm Minh / chịu thua cô gái bá đạo này /: Vậy phục vụ ,cho tôi món này ,này ,này
Phục vụ : Thưa anh chị ,hôm nay nhà hàng có ưu đãi ,các cặp đôi tới ăn sẽ giảm 30% nếu như chụp ảnh chung ,anh chị có muốn tham gia k ạ
/Nhìn nhau / Anh / Cô :có muốn tham gia k ?
Cả 2 đồng thanh
/Gật đầu / : Ừm ,vậy được
Nói cùng nhau
Tách ,tách
Phục vụ : Ảnh của 2 ng đây ,chúc 2 ng bên nhau đầu bạc răng long ,sớm sinh quý tử nha
Lâm Minh và Uyển Quỳnh / cười ngượng / : Cảm ơn nha ,cả hai đều dương mắt lên nhìn nhau ,k hiểu hôm nay là ngày gì mà nói nhiều câu trùng nhau thế
Sau khi ăn xong bữa tối cũng là 7 giờ ,bọn họ còn đi dạo ,nói chuyện tới tận 8 giờ mới chịu về nhà
Lâm Minh: Tôi đưa cô về nha ,trời tối này nguy hiểm lắm
Uyển Quỳnh: Ừm ,vậy phiền anh
________
Biệt thự
Linh Linh : Tình cảm tiến triển thuận lợi nhỉ ,chị Uyển Quỳnh
Uyển Quỳnh đỏ mặt ấp úng giải thích ,chị tội cho cái thân cô phải sống chung vs cô em gái sáng nắng chiều mưa trưa không rõ tính cách này
Ở một nơi khác
Ngày mai bằng mọi cách phải làm cho kế hoạch thật hoàn hảo cho tôi ,tìm người thay thế luôn đi ,Long Dương Dương chắc chắn sẽ điều tra ra ai làm ,nhưng có điều nếu tự nhận thì kết quả sẽ khác
Vâng lão gia
Một nhóm người hung hãn ngồi nói chuyện với một người đàn ông mập ,có vẻ bọn chúng có phần nể sợ ông ta
Phải nhớ là làm cho cái thai trong bụng cô ta biến mất hoàn toàn ,giết cô ta luôn càng tốt
Không được giết ,nếu giết cô ta thì Long Dương Dương không tha cho chúng ta đâu ,con gái nghe lời ta ,phải khiến cô ta sống không bằng chết
Vâng thưa lão gia ,tiểu thư
Ừ ,các người lui đi
__________
/Tin nhắn /
Linh Linh đang ăn sáng ,bình thường mọi hôm Dương Dương luôn giám sát cô ăn uống nhưng vì tập đoàn có chuyện đột xuất nên anh ấy phải đi công tác ,bỏ lại cô với bé con hơn 4 tháng ,đột nhiên thấy tin nhắn từ chị Uyển Quỳnh, cô hơi thắc mắc nhưng cũng nhanh chóng thay đồ rồi đi tới nơi hẹn
15p sau
Linh Linh : Chết tiệt ,xe thì bị thủng lốp ,chị ấy có việc gì mà hẹn mình ở nơi đồng không mông quạnh thế này ,tại sao mắt phải cứ nháy ,mình có dự cảm không lành ,điện thoại thì nằm ngoài vùng phủ sóng
/tiếng bước chân / ,cô vui mừng vì có người nhưng nụ cười bỗng cứng lại vì đằng sau là một đám đàn ông bợm trợn hung hãn mang vũ khí đang tiến đến ,miệng còn buông lời trêu ghẹo
Em gái ,em tới tìm bọn anh à ,mồi ngon như thế này dâng tận miệng thì chỉ có thằng nào ngu mới không xơi
Linh Linh bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại ,nếu như là trước kia cô một mình đánh trăm tên như này thì vẫn dư sức ,nhưng bây giờ cô mang thai hơn 4 tháng ,căn bản là không đủ sức đánh lại vì nếu như bọn chúng chẳng may đạp vào bụng cô ,đứa nhỏ sẽ bị thương ,suy cho cùng cô không nên liều mạng như vậy ,bảo vệ bảo bảo là trên hết ,đành thương lượng : " Các anh muốn tiền ,nói đi ,muốn bao nhiêu "
Aizza ,cô em nhìn có vẻ là đại gia ,nếu em ngủ với anh thì ít nhiều gì anh cũng có thể moi tiền từ em ,hay là quyết định vậy đi
Mặt Linh Linh tối sầm lại ,khốn khiếp ,vậy mà dám xem cô là loại người đó ,đã thế tôi chơi với lũ khốn các người
Linh Linh : Muốn gì ,không cần vòng vo ,nói
Bọn anh muốn chơi em ,làm cho đứa bé nghiệp chủng này biến mất mãi mãi
Một tên trong số đó nói ,có vẻ như hắn là đại ca của đám người này
Người cô tỏa ra sát khí ,khiến bọn chúng như đang đứng ở bắc cực ,đúng là người được mệnh danh tảng băng đâm chết tàu titanic có khác ,cô bỗng nở một nụ cười không mấy thân thiện ,ngược lại còn khiến bọn chúng phải sợ ,nói đúng một câu "Tôi chơi với các người " sau đó lao vào đánh nhau ,bên địch có khoảng hai chục tên ,từng tên một bị cô đánh hạ ,còn khoảng 15 tên ,vì nơi cô đứng là một khu đất trống nên không có ai qua lại
Aaaaaa,tiếng kêu của tên định đạp vào bụng cô nhưng bị cô nhanh tay tóm được chân của hắn ,bẻ gãy chân hắn
Phịch ,cô bị một tên đứng đằng sau câm gậy đánh vào gáy ,ngã xuống bãi đất
Thưa lão gia ,tiểu thư ,đã đánh ngất cô ta ,giờ chỉ cần đẩy cô ta xuống thôi
Cô không mở được mắt nhưng lại mơ hồ nghe đc cuộc nói chuyện
Hahahaaa,cuối cùng cô ta cũng có ngày này ,đưa lên tầng cao nhất rồi đẩy cho tôi ,cô ý thức mơ hồ cảm giác như sắp phải đối mặt với cái gì khủng khiếp lắm ,người cảm giác lâng lâng như bị ai vác đi lên thang bộ
Tiểu thư ,lão gia tôi đẩy đây
Giọng một người đàn ông ,chắc khoảng 30 tuổi
Đẩy nhanh đi ,cởi trói cho cô ta
Giọng choe chóe vang lên ,chắc hẳn cô ta vừa vui vẻ vừa hồi hộp
Aaaaaaaaaaa,cô cảm giác cơ thể đang lăn từ từ xuống từng bậc cầu thang ,mỗi bậc lăn xuống bụng đập vào nền cầu thang ,cảm giác đau nhẹ rồi nhói ở bụng ,dần dần đau như muốn chết đi sống lại ,cực kì đau ,dù đau bụng nhưng cô vẫn không quên cầu nguyện tiểu bảo bảo không bị sao ,tay cô vẫn ôm bụng ,bản năng làm mẹ của người phụ nữ trỗi dậy ,mặc dù từ nhỏ đến lớn số lần cô khóc rất ít nhưng lần này cô lại khóc ,hai hàng lệ châu trong suốt không dính chút bụi trần cứ thế tuôn ra .
Phịch ,người cô tiếp đất đập mạnh vào mặt đất ,cô mặc dù ý thức mơ hồ nhưng vẫn không quên sờ bụng . Gì vậy ,chất lỏng nhầy nhầy ấm ấm cứ thế chảy ra quanh người cô ,mùi tanh xộc thẳng lên mũi ,bụng cô đau ,không còn nhô lên nữa ,xung quanh là một vũng máu ,giọt lệ không ngừng chảy ra ở mắt ,cô dù đã đoán đc nhưng vẫn tự lừa bản thân ,mong đây chỉ là giấc mơ
Chương trước
Chương sau