Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Bá Đạo Tổng Tài Là Ác Ma!

Chương 54

Chương trước
Chương sau


"Xoạc... "

Trần nhà trong chốc lát đã bị cô chém nát, đá vụn rơi liên tục xuống chiếc ghế sofa mà cô đang nằm. Cũng may, với thân thủ nhanh nhẹn, cô đã né kịp trước khi trần nhà bị sập thành một cái lỗ hổng lớn trên trần nhà. Vết máu đỏ đã di chuyển với tốc độ ánh sáng về phía của cô. Nó không đi theo một con đường thẳng mà thay vào đó lại đi loạn xạ không có quy luật, giống như đang làm rối loạn tâm trí cô vậy. Giọng nói man rợ của nó lại cứ vang lên khắp căn phòng:

"Đến đây đi... con mồi nhỏ... ngươi cứ vung kiếm đi... ta sẽ phục vụ ngươi... tiếp tục đi!"

Câu nói này của quỷ nữ không khác nào đang khinh thường cô cả. Nó đang khiêu khích cô sử dụng thanh kiếm trắng này, chắc chắn có ý đồ bất chính. Tiếng la hét và thì thầm của quỷ nữ khiến cô không thể nào tập trung tinh thần để tìm ra điểm yếu của nó được. Nếu muốn giết con quỷ nữ này thì phải tìm thấy thực thể thực sự của nó. Cô đưa lưỡi kiếm lên, rạch thêm một đường nữa lên cổ tay. Máu thần nữ lại rơi xuống, mùi hương của hoa hồng lại nồng nặc khắp căn phòng toàn dấu chân máu.

"Đến đây đi, máu này có thể gia tăng sức mạnh của ngươi gấp mười lần đấy!"

Cô hét lớn lên, cố gắng thu hút sự chú ý của nó. Chỉ cần nó xuất hiện ngay trước mặt cô thì lưỡi kiếm sắc này sẽ đâm thẳng vào điểm yếu của nó. Thế nhưng, hành động của quỷ nữ đã nằm ngoài dự đoán của cô. Nó không hề tiến đến uống một giọt máu của cô, bước chân máu chỉ dừng lại dưới đống máu của Hạ Lưu Ly. Bây giờ căn phòng không còn một tiếng động nào hết, khoảng không chết lặng một cách bí ẩn, chỉ có thể nghe thấy tiếng máu của cô rơi xuống sàn nhà.

"Loạt xoạt... "

Dưới chỗ cô đứng đột nhiên xuất hiện một bàn tay đẫm máu. Nó nắm chặt lấy cổ chân của cô. Có vẻ như quỷ nữ đã bắt đầu hiện diện rồi. Hạ Lưu Ly cầm lấy thanh kiếm đâm thẳng vào cánh tay máu ghớm ghiếc ấy, cô đâm sâu đến nỗi xuyên qua sàn nhà gỗ. Quỷ nữ đau đớn hét lớn lên:

"Á... á... á... á... con ranh chết tiệt, ngươi dám gài ta!!!"

Tiếng hét của nó lớn đến nỗi cửa kính của căn nhà cũng không thể chịu nổi mà nứt ra. Hạ Lưu Ly bị tiếng hét của nó làm cho choáng ngợp, tai của cô cứ như bị cái gì đó đâm vào, khiến cô không thể nghe được bất cứ âm thanh nào nữa. Mặc dù đôi tai không thể nghe thấy được gì nữa, nhưng đổi lại quỷ nữ đã xuất hiện với thân xác thực sự của nó. Hạ Lưu Ly cố gắng rút cây kiếm đang cắm chặt dưới sàn nhà lên để đấm chết quỷ nữ. Thế nhưng, cho dù cô có gắng sức như thế nào đi chăng nữa thì thanh kiếm trắng vẫn chẳng hề nhúc nhích. Cô nhận ra rằng, cánh tay của quỷ nữ đang nắm chặt lấy lưỡi kiếm, không chịu buông ra.

Hạ Lưu Ly quay mặt lại nhìn quỷ nữ. Nếu không dùng kiếm được thì cô vẫn còn đôi tay này mà, chỉ cần giống như mấy lần trước, bóp nát thần thức của bọn chúng là được. Cô lùi lại về sau, định lấy đà tấn công vào thần thức của nó, vậy mà, nó lại cười một cách kì lạ nhìn cô. Đôi môi nó mấp máy câu nói gì đó rồi cả cơ thể nó từ từ tan thành vũng máu lênh láng dưới sàn nhà rồi biến mất hẳn, đến cả bàn tay đang nắm lấy lưỡi kiếm của cô cũng đã biến mất. Hạ Lưu Ly dừng lại hành động của mình. Cô không hiểu tại sao nó lại biến mất một cách đột ngột như thế? Rõ ràng người đang có lợi là nó đâu phải cô?

Đã là quỷ thì sẽ có nhiều mánh khóe để đe dọa và hành hạ con mồi. Cô chắc chắn con quỷ nữ này cũng không ngoại lệ. Đang trong thời gian suy nghĩ thì lại có người gõ cửa căn nhà, bên ngoài còn vang vọng giọng nói của Hàn Sở Trạch:

"Hạ Lưu Ly, mở cửa lẹ lên!!!"

Cô nhận ra rằng đôi tai mình lại có thể nghe thấy được, nhưng rõ ràng vừa nãy nó đã bị đứt kết nối rồi mà! Tiếng gọi ngoài cửa càng to, cô đành phải gác lại điểm kì lạ này mà ra mở cửa cho họ. Trước mặt cô không chỉ có mỗi Hàn Sở Trach, mà còn có cả Trịnh Tĩnh Lẫm và tinh linh xanh hồi trước cô gặp ở nhà tử thần. Đằng sau bọn họ lại là một đám quái vật và vật biến dị đang láo nháo lao về phía căn nhà của họ. Sau khi mọi người đã vào đầy đủ thì cô nhanh chóng đóng cánh cửa lại.

Không hiểu sao bọn chúng lại không hùng hổ tấn công ngôi nhà này như lúc ở căn biệt thự của Hàn Sở Trạch. Ngược lại, chúng lại có vẻ rất sợ căn nhà này, giống như có thứ gì đó đáng sợ đang ẩn náu trong đây vậy.

"Lẽ nào là con quỷ nữ kia sao? Nhưng một đám quái vật đó lại sợ một nữ quỷ thì thực sự quá vô lí rồi!"

Cô lẩm bầm một mình nhìn ra ngoài cửa kính đã vỡ nát thành từng mảnh. Hàn Sợ Trạch thấy cô thẫn thờ như thế liền lên tiếng gọi cô:

"Này, cô sao vậy? Mau đến đây cứu tên này đi, không hắn ngủm đấy!"

Hạ Lưu Ly nghe tiếng gọi liền quay đầu lại nhìn. Căn phòng đổ nát vừa nãy đã trở lại hình dạng ban đầu, đến cây kiếm lúc nãy bị cắm chặt vào sàn nhà không nhấc lên được cũng đã được để gọn vào một góc nhà.
Chương trước
Chương sau