Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 848: Tôi lên cũng được

Chương trước
Chương sau
Đương nhiên đây chỉ là tương đối mà thôi, ví dụ như đội xe mạnh nhất của bảng B kém hơn đội xe mạnh nhất của bảng A một chút, mà bảng C chỉ có một đội xe hàng đầu không chính thức.

Sự phân chia này rất có lợi cho những đội xe hàng đầu, nhưng đối với những đội xe cao cấp hay trung cấp và sơ cấp lại chẳng hề có chút ý nghĩa gì, bảng nào cũng đều là bảng tử thần.

Tất nhiên nó cũng chẳng có ý nghĩa đối với Lâm Yên.

khu chuẩn bị, đám người Lâm Yên và Mạc Thư Vân chờ đến bạc cả đầu thì cuộc đấu mới chính thức được khai mạc.

Bảng thi đấu đầu tiên chính là bảng C, cũng chính là bảng của đội xe nhà họ Hạ.

Hai đội xe vào sân đều là hai đội xe sơ cấp.

“Aiz, vì sao không phải là chúng ta chứ?!” Mạc Thư Vân đau lòng không thôi.

“Tôi cũng muốn được đầu với đội xe sơ cấp mà!” Lâm Yên: “.” Tiền đồ lớn quá đi mất.

“Cô nhìn mà xem, cô nhìn mà xem! Vì sao đều là đội xe sơ cấp nhưng người ta lại may mắn đến thế cơ chứ.

Giữa hai đội xe sơ cấp thì chỉ cần dựa vào thực lực mà thôi!” Mạc Thư Vân nói.

“Đội trưởng đừng lo mà, rất có thể chúng ta sẽ gặp đội xe Gió Táp đó.” Một lát sau, Hạ Nhạc Phong đột nhiên nói.

Hạ Nhạc Phong nói xong, ánh mắt của Mạc Thư Vân liền sáng lên.

Hạ Nhạc Phong nói không sai, dựa vào số thứ tự của Gió Táp thì xác suất hai đội gặp nhau là rất lớn! Đây chẳng khác nào tặng không chiến thắng cho bọn họ! “Aiz, không đúng! Em nghe nói Gió Táp có một đội trưởng mới cũng mạnh lắm.

Nhỡ đâu rút thăm trúng đội trưởng của bọn họ thì chưa chắc chúng ta đã thắng nổi đâu!” Hạ Nhạc Phong ngẫm nghĩ một chút, lại nói.

“Cậu để chúng tôi có chút hy vọng được không?” Mạc Thư Vân liếc xéo Hạ Nhạc Phong.

“Đội trưởng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Chúng ta phải phân tích thật khách quan.” Hạ Nhạc Phong cười.

“Đương nhiên tôi biết điều đó nhưng sao cậu không làm từ sớm đi, đợi đến khi khai mạc rồi mới nói?” Mạc Thư Vân bất đắc dĩ thở dài.

Lúc này, Lâm Yên đang xem hai đội xe sơ cấp thi đấu trên đường đua thi đấu.

Chừng hơn mười giây sau, Lâm Yên dụi lấy dụi để cặp mắt của mình.

Cô...

có cảm giác hai mắt của mình bị sỉ nhục rồi! Cái quái gì đây? Hai đội xe này đang chơi đùa với nhau sao? Bọn họ còn yếu hơn đội xe nhà Họ Hạ nữa! Không thể không nói bọn họ bị phân đến bảng C cũng không phải là không có lí do.

Nhưng nói cách khác thì có càng nhiều những đội xe như vậy càng tốt, bọn họ càng yếu thì hy vọng của đội xe nhà họ Hạ càng lớn.

Ít nhất nếu cô không được bốc thăm trúng thì đội xe nhà họ Hạ vẫn có thể thắng được mấy đội xe sơ cấp này.

“Chị, hai đội xe này yêu quá, em lên em cũng thắng được!” Hạ Nhạc Phong nói với Lâm Yên.

Lâm Yên nghe vậy liền quay sang nhìn cậu em họ của mình.

Hạ Nhạc Phong được Mạc Thư Vân huấn luyện một thời gian nên trình độ tăng tiến đến mức nào thì Lâm Yên cũng không rõ lắm, nhưng nếu là Hạ Nhạc Phong của lúc trước thì chắc chắn không thể thắng được.

Trong lúc tổ chức thi đấu không thể rời đi nên bọn họ chỉ có thể ở lại chỗ này quan sát đội xe khác thi đấu, nhưng cuộc đấu giữa những đội xe thấp kém thế này chỉ khiến Lâm Yên cảm thấy buồn ngủ.
Chương trước
Chương sau