Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Tôi Đi Bắt Ma Với Ông Nội

Đọc truyện Tôi Đi Bắt Ma Với Ông Nội của tác giả Lượng Huynh. Từ sau khi lên đại học, tôi rất ít khi về nhà. Bởi vì nhà ở Hồ Nam, trường học lại ở Liêu Ninh, hai nơi này cách nhau nửa vòng Trung quốc. Đồng thời trường học lại ở một nơi tương đối hẻo lánh ở thành phố nhỏ Liêu Ninh, đi về phải liên tục chuyển xe rất phiền phức. Vì vậy ngoại trừ Tết Nguyên Đán, tôi đều không về nhà, bởi mùa hè ở quê tôi nóng kinh người. Còn thời tiết ở Liêu Ninh dễ chịu hơn rất nhiều, cho nên dù nghỉ hè kéo dài tới 2 tháng, tôi cũng không về. Cũng vì nguyên nhân này, tôi có rất ít cơ hội về thăm người ông đã 6,7 chục tuổi của mình. Khi còn nhỏ, tôi ở nhà ông mấy năm liền, có thể nói là được ông bà nuôi dưỡng. Tôi muốn kể một chút về cách xưng hô của địa phương mình. Quê tôi không dùng quen dùng từ "ông ngoại", vả lại ông nội của tôi đã qua đời từ lúc cha tôi mới lên 6, trong văn bản chính thống vẫn phải dùng “ông ngoại"... Nếu yêu thích thể loại đô thị, bạn có thể đọc thêm

Hữu Duyên Trà Quán hay Thanh Kiếm Của Quỷ.

Xuân Mang Lưu Luyến

Xuân Mang Lưu Luyến

Xuân Mang Lưu LuyếnXuân Mang Lưu LuyếnXuân Mang Lưu Luyến

Xuân Mang Lưu Luyến

Xuân Mang Lưu Luyến

Tác giả:Lượng HuynhThể loại:Đô Thị , Linh DịTrạng thái:Đang cập nhậtTổng chương:11