Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Nhất Túy Kinh Niên

Trời đã mấy ngày liền đổ mưa lớn, đem cả thành phố tưới cho ủ rũ, mây đen như một cái đáy nồi lớn, đè lồng trời xuống thật thấp, khiến mọi thứ đều nặng nề, từng dòng xe như những con giun to xác trì độn, chỉ biết nhích từng chút từng chút về phía trước. Đã liên tục tăng ca vài ngày, đã vậy còn ở trong buồng xe chật chội bị hệ thống sưởi hơi thổi, Hà Cố thấy đầu choáng mắt hoa, trận kẹt xe này làm anh thấy cả người lẫn tâm đều phiền loạn, anh một bên theo dòng xe như rùa bò nhích về phía trước, một bên cầm di động bàn công việc với cấp dưới, mấy lần suýt nữa là tông vào đuôi xe phía trước.
Về tới nhà cũng đã sắp mười giờ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi từ lúc mở cửa xe tới khi bung được dù, bởi vì trời mưa quá lớn, anh bị dính nước đầy đầu đầy mặt. Thời tiết cuối thu lúc này, hạt mưa tạt trên da có thể so với cục nước đá tan vậy. Anh bước lên lầu, từng bước chân đều đều nặng nề in đậm sự mệt mỏi. Chìa khóa cắm vào ổ, xoay một vòng rồi mở ra, Hà Cố liền ý thức chuyện gì đang xảy ra, đại não đang mơ hồ nhất thời trở nên tỉnh táo.
Cách ván cửa, tựa như truyền tới âm thanh máy chơi game. Là hắn đến.
Tác giả:Thủy Thiên ThừaThể loại:Đam Mỹ , NgượcTrạng thái:Trọn bộTổng chương:81