Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Hẻm Ngô Đồng

Triệu tiêu đầu của Phúc Uy tiêu cục có người trong lòng rồi, cả ngày hướng Thất Bảo Trai kia chạy. Thủy Loan trấn nhỏ lắm, hễ mà có cái động tĩnh bé như cây châm trong trấn thì sẽ huyên náo đến thế nhân đều biết. Tần Tình đẹp, khi cười hai má ẩn tình tựa như có thể xuân phong hóa vũ; dù cho đứng một cách bình bình thường thường mà thôi, cũng có thể song đồng tiễn nước khiến người nhìn đến mức trên đầu quả tim nhỏ ra lệ, thực sự là rất ứng với một chữ Tình của hắn.

Tiếng nghị luận không lớn không nhỏ đáp xuống bên trong quầy hàng, nhắc đến chính là bạn hàng Triệu tiêu đầu của hắn. Kiếm mi nhập tấn, mắt sáng như sao, ngũ quan sắc nét, như là dao khắc. Tướng mạo như vậy, nhưng cũng có thể khiến các cô nương hoan tâm.Người ở phía sau án thai nhìn những người xung quanh, âm thầm lộ ra một nụ cười nhàn nhạt. Hoa giải ngữ, bỉ ngọc ngọc sinh yên”. Nếu để cho Triệu Tam nhìn, xem chừng chỉ có một chữ: đẹp.

Cái gã thường ngày lôi lệ phong hành, liền cương ở nơi nào, chỉ biết ha hả cười ngây ngô. Ngơ cả buổi, gãi gãi đầu nói, “Cái ngữ bát tự còn không biết này, nào dám nhọc thím quan tâm.” Thủy Loan trấn, Thủy Loan trấn, có một làn thu thủy. Tuy nói là nhỏ một chút, cũng thường có chút hàng hóa nam bắc vãng lai. Và có một điểm đặc biệt, đây được gọi là hẻm ngô đồng…

Tác giả:Thiên HỉThể loại:Đam Mỹ , Cổ Đại , Đoản VănTrạng thái:Trọn bộTổng chương:7