Đăng nhập để xem nội dung liên quan

Đăng nhập

Hạnh Phúc, Không Bắn Không Trúng Bia!

Hạ Hoằng Huân thuộc mẫu người sống trong huấn luyện đặc biệt, vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không phải là loại liều mạng, ít khi nói về phương diện tình cảm, gia đình. Còn đồng chí Mục Khả, hai mươi hai tuổi, Tiếng Anh trên cấp tám, sau khi tốt nghiệp đại học được giữ lại trường giảng dạy. Ngoại trừ học Tiếng Anh ra, sở thích lớn nhất của Mục Khả chỉ có một từ đó là ngủ.

Sự gặp gỡ của hai người xuất phát từ chuyến đi đưa tân sinh viên đến thực tập tại doanh trại của đồng chí Mục Khả. Mục Khả là người mới có thời gian làm việc ngắn nhất trẻ tuổi nhất đại học C, cho nên đứng ở sau cùng trong hàng ngũ giáo viên. Mà anh là người phụ trách huấn luyện quân sự lần này, khiêm tốn đi ở phía sau những người sĩ quan huấn luyện khác. Cho nên, tất nhiên bọn họ bắt tay nhau cuối cùng. Năng lực quan sát nhạy bén của anh khi nhìn vào phía sau thì phát hiện ánh mắt bất thường của cô. Giây phút bắt tay cô, trên mặt Hạ Hoằng Huân thoáng hiện ý cười như có như không, gió mát đưa giọng nói hùng hậu của anh tiến vào trong tai, cô nghe anh hạ thấp giọng nói: “Làm phiền cô, đừng dùng loại ánh mắt đó nhìn tôi!”

Lời nói của Trung tá Hạ giống như một ngọn gió nhỏ thổi bừng ngọn lửa hiếu chiến của đồng chí Mục. Đồng thời, cũng là một phát súng mở đầu cho câu chuyện tình yêu đầy thú vị của hai người. “Em đã trở thành vật phẩm quân dụng của anh, nhưng anh lại là tài sản chung thuộc về quốc gia và nhân dân, thật không công bằng mà.”

Tác giả:Mộc Thanh VũThể loại:Ngôn Tình , Hài HướcTrạng thái:Trọn bộTổng chương:74